BÍ MẬT CỦA LÂM GIÁO ĐẦU - CHƯƠNG 41

Cập nhật lúc: 2025-08-13 14:05:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 41

Kim Phụng lo lắng, cúi kiểm tra vết thương của Lâm Thanh Sơn thì ai đó nhanh tay kéo cô xuống bên cạnh .

“Bà xã, yêu em.”

Dứt lời, Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt lên môi Kim Phụng một nụ hôn, chỉ điều dường như thấy đủ, bắt đầu tiến sâu bên trong.

Mặt khác, Kim Phụng bất ngờ vì hành động của Thanh Sơn nên hàm răng hề khép chặt khiến ai chẳng thể kiềm chế nổi bản , tham lam chiếm lấy mật ngọt từ cô.

Suốt những ngày qua, Lâm Thanh Sơn lấy danh nghĩa là nước ngoài công tác nhưng thực chất nhận nhiệm vụ đặc biệt, lén trở về nước ngay khi sang tới nước Z một thời gian ngắn.

Tin tức về “những cán bộ nghỉ hưu” quả thực khiến một kẻ mất cảnh giác nên cần tranh thủ thu thập tài liệu quan trọng.

Nguy hiểm như nhưng Thanh Sơn hề ngại khó, ngại khổ, gắng sức thành nhiệm vụ một cách nhất. Dù tài liệu lấy nhưng hiện tại vẫn thể chuyển tới cấp trực tiếp của .

Trong lúc truy sát, Thanh Sơn chỉ nghĩ tới Kim Phụng mà thôi. Anh còn kịp rõ với cô chuyện, kịp thổ lộ tình cảm giấu kín bấy lâu nay.

Anh tự hứa với lòng , nếu thể thấy cô một nữa nhất định sẽ chần chừ, thẳng thắn thừa nhận kế hoạch tiếp cận đối phương một hai .

Thật may, Thanh Sơn thương quá nặng, chỉ điều những ngày qua hề nghỉ ngơi nên khi tới nhà mới biểu hiện “hôn mê” như .

Do rèn luyện nên Lâm Thanh Sơn thường chỉ ngủ những giấc ngắn, bản thể để bản rơi nguy hiểm.

Khi Kim Phụng mang đồ ăn phòng, tỉnh nhưng vẫn đó giả vờ say giấc để chuyện.

Quả nhiên những ngày vắng, Kim Phụng chú ý hơn tới màn hình lớn toà nhà Đông Phương. Thanh Sơn cảm thấy bản thể chờ thêm nữa, quyết đem hết những suy nghĩ trong lòng với cô.

Lúc , Kim Phụng cảm thấy đầu óc trống rỗng. Nụ hôn của Lâm Thanh Sơn thực sự quá bá đạo .

Cô thích nhưng luôn cho rằng bản yêu sai nên những tình cảm đó chỉ giấu kín trong lòng.

Khi chuyện, còn nên gì cho ngầu chiếm tiện nghi như .

Hai má Kim Phụng nóng ran, cô khẽ đẩy Lâm Thanh Sơn nhằm kiếm chút dưỡng khí.

Người thương còn kêu ca gì mà cô đây sắp c.h.ế.t vì thiếu oxy .

Thanh Sơn dáng vẻ thẹn thùng của Kim Phụng, khoé môi khẽ cong lên:

“Anh yêu em.”

Kim Phụng hổ, chỉ kiếm một lỗ nẻ nào đó để chui xuống.

Cô thực sự muôn đối diện với Lâm Thanh Sơn lúc .

Thật may tiếng chuông cửa, Kim Phụng vội vàng lên:

“Là giao sữa đó. Em xuống nhà đây.”

Dứt lời, cô chạy nhanh về phía cửa, rời khỏi tầm mắt của Thanh Sơn.

Kim Phụng vội vàng mở cửa, cô tươi :

“Anh đợi lấy tiền nha.”

Thật ngờ mặt cô giao hàng mà là một sĩ quan quân đội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-41.html.]

Kim Phụng chút giật , bảng tên ghi “Thượng uý Nguyễn Trung Tín”. Cô cố gắng lấy bình tĩnh:

“Xin hỏi, tìm ai ạ?”

Tất nhiên Kim Phụng đến tìm nhưng trong danh sách những đáng tin cậy mà Thanh Sơn đưa cho cô nên Kim Phụng hỏi nhằm kéo dài thời gian.

Cô cho rằng việc Thanh Sơn thương hề tới bệnh viện chữa trị là điểm cần lưu ý, nhất định uẩn khúc gì đó mà tiện với cô.

Hơn nữa, Trần Quốc Việt cũng dặn dặn nếu ai hỏi Thanh Sơn uống say đưa về.

Người thanh niên mặt cô mỉm :

“Tôi là cấp của thiếu tướng Trần Tuấn Khải. Thiếu tướng gửi thiệp mời tới trung tá Lâm Thanh Sơn. Đây là tiệc chào mừng ngài tới nhận nhiệm vụ tại thành phố S .”

Kim Phụng khẽ gật đầu:

“Vâng. Tôi sẽ chuyển lời tới .”

Nguyễn Trung Tín tò mò:

“Cô là bạn gái của Lâm Thanh Sơn? Anh ở nhà ?”

Kim Phụng mỉm :

“Tôi là vợ .”

lúc giọng của Lâm Thanh Sơn vang lên:

“Ai tới Phụng?”

Kim Phụng chút bất ngờ. Lâm Thanh Sơn mặc một bộ trang phục ở nhà, đầu tóc lộn xộn, dường như còn phảng phất mùi rượu mạnh.

Nhìn lúc thật giống với một kẻ say tỉnh giấc.

Cô nhoẻn miệng :

“Đồng chí tới đưa giấy mời của thiếu tướng Trần Tuấn Khải.”

Lâm Thanh Sơn bước xuống cầu thang, mặt hề biến sắc:

“Xin đón tiếp từ xa. Tôi quá chén với bạn bè khi về nước nên…”

Người thanh niên khẽ nhíu mày:

“Không . Không . Phải là xin mới đúng. Xin làm phiền hai .”

Nói xong vươn tay về phía Lâm Thanh Sơn:

“Tôi là thượng uý Nguyễn Trung Tín. Mong nhận sự chỉ giáo của trung tá Lâm Thanh Sơn.”

Thanh Sơn vui vẻ, đưa tay :

“Đồng chí quá lời .”

Kim Phụng dù mới gặp nhưng cũng nhận điểm bất thường của Nguyễn Trung Tín. Anh dường như tới để dò la tin tức về Lâm Thanh Sơn .

Kim Phụng vầng trán lấm tấm mồ hôi của Trung Tín mà chỉ dám thầm trong bụng. Thanh Sơn đang dùng sức khiến cho Trung Tín đau tới vã mồ hôi. Chắc hẳn đây là một kẻ khó ưa nên Thanh Sơn mới hành xử như .

Sau khi Trung Tín rời , Kim Phụng đỡ Thanh Sơn xuống ghế gần đó. Anh chút mệt mỏi:

“Anh thể để lộ chính là thương. Anh nghĩ họ bắt đầu nghi ngờ .”

Loading...