CHƯƠNG 30
Kim Phụng Thanh Sơn gọi là vợ liền thành tiếng:
“Em tới ngay đây, chồng đợi một chút.”
Nói xong, cô tủm tỉm , bê khay đựng rau và nấm đặt lên bàn bắt đầu cho hải sản nồi.
Thanh Sơn ngây , gì cho ngầu lúc . Vừa lỡ “phát tiếng lòng”, thật ngờ Kim Phụng vui vẻ hùa theo.
Thấy phản ứng của Thanh Sơn, Kim Phụng chu môi:
“Anh đừng tưởng mỗi đùa.”
Thanh Sơn cô :
“Hay là gọi như luôn . Dù cũng sắp tới ngày em đăng ký kết hôn .”
Kim Phụng lắc đầu như trống bỏi:
“Đùa một chút thì . Gọi như thế . Thiên Minh mà ghen lắm.”
Thanh Sơn thành tiếng. Thiên Minh giờ còn đang vui vẻ với bạn của , làm gì còn thời gian quan tâm tới chuyện giữa và Kim Phụng.
Hôm gặp , Thiên Minh còn kể cho chuyện tình “sét đánh cháy xém” của và bạn nữa kìa.
Thật ngờ chuyện tình như mơ, hai quen ôm thoát ế một cách ngoạn mục.
Bạn là Tuấn Hải - chủ của khu vui chơi lớn nhất thành phố S, kẻ sai đổ một đám Pikachu máy gắp thú bông cuối cùng cũng tìm “bóng hồng” bên cạnh . Chơi với từ thời đầu còn để chỏm, bạn điểm gì đó khác biệt, chỉ là Tuấn Hải thừa nhận, cũng chẳng đề cập tới. Không những thế, Thanh Sơn và Tuấn Hải chơi với khiến cũng chút nghi ngờ giới tính của .
Hiện tại, ai cũng vui vẻ, hạnh phúc là , chỉ vướng đám tơ nhện do chính giăng . Ai bảo chơi “thiên la địa võng” làm gì chứ, giờ thoát cũng khó. Không nếu thẳng thích Kim Phụng nên mới bày trò như cô chịu tin ?
Thanh Sơn nghĩ một hồi cuối cùng chọn giữ im lặng. Chờ cho việc đăng ký kết hôn xong xuôi tính tiếp. Thấy tin báo việc thẩm định lý lịch ba đời của Kim Phụng xong, cũng cấp xác nhận độc tập. Việc đăng ký kết hôn với cô còn điều gì trở ngại nữa.
Thanh Sơn kéo ghế cho Kim Phụng:
“Em .”
Kim Phụng tới híp cả mắt:
“Em đói tới mức cồn cào ruột gan .”
Thanh Sơn mỉm :
“Vậy ăn nhiều một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-30.html.]
Nói xong, gắp một con tôm chín tới đĩa của Kim Phụng.
Kim Phụng chút ngại ngùng, thổi cho con tôm chóng nguội. Thú thực cả một buổi chiều đóng đồ theo Thanh Sơn tới nhà mới cô đói tới mức thể ăn cả thế giới. Nếu xem Thanh Sơn biểu diễn màn phi d.a.o cô giục nhanh chóng tìm nồi nấu lẩu.
Nhìn vỏ tôm lột nhanh chóng bởi những ngón tay trắng nõn của Kim Phụng, Thanh Sơn mỉm :
“Có thể lột vỏ tôm giúp ?”
Kim Phụng lắc đầu:
“Chẳng hôm ăn tiệc tất niên, cũng tự ăn tôm đấy thôi.”
Thanh Sơn bật :
“Hôm đó đều là Thanh Hải bóc mà.”
Kim Phụng , tò mò hỏi:
“Anh bóc tôm ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu đáp:
“Bóc mười con thì tới chín đầu nhọn của tôm đ.â.m tay chảy máu.”
Kim Phụng nhịn mà thành tiếng:
“Vậy mau gọi em là sư phụ . Em sẽ dạy .”
Thanh Sơn đồng ý, gọi cô hai tiếng “sư phụ”.
Kim Phụng tới híp cả mắt:
“Chờ sư phụ một lát.”
Nói xong, cô liền dậy, về phía tủ bếp.
Thanh Sơn vội chạy theo :
“Em tìm gì?”
Kim Phụng thành tiếng:
“Em lấy kéo cắt hết đầu nhọn của tôm là tự bóc mà.”
Mặt Thanh Sơn nghệt . Thì ai đó lừa gọi là sư phụ. Nếu cắt phần nhọn đầu tôm thì cần gì theo cô học chứ.