CHƯƠNG 29
Kim Phụng bước xuống cầu thang thấy Thanh Sơn trong phòng bếp. Anh đang xếp hải sản lên một chiếc đĩa lớn. Kim Phụng tò mò:
“Có em và ăn cơm thôi, cần gì chuẩn nhiều đồ như ? Em chỉ cần một chén cơm với quả trứng luộc là đủ no .”
Thanh Sơn bật . Trong đầu hiện hình ảnh bát cơm úp ngược với quả trứng gà luộc bên .
Kim Phụng khẽ nhíu mày:
“Có gì đáng chứ?”
Thanh Sơn đặt mấy con tôm cỡ lớn một chiếc đĩa sứ gần đó :
“Cơm trắng, trứng luộc.”
Kim Phụng nghệt mặt , từ chối hiểu những gì Thanh Sơn .
Anh tiến tới gần, lấy tay gõ nhẹ lên trán Kim Phụng:
“Thêm nhạc nền tò te tí toét nữa là đủ bộ.”
Kim Phụng thành tiếng khi hiểu ẩn ý của Thanh Sơn. Đột nhiên cô dừng la lớn:
“Anh đang dùng tay xếp tôm dám đánh đầu em.”
Thanh Sơn xoè hai bàn tay giải thích:
“Tay xếp tôm là tay trái. Tay đánh em là tay . Em thử xem đúng ? Tay khô bong.”
Kim Phụng mở to hai mắt:
“Vậy thuận tay nào?”
Thanh Sơn tủm tỉm :
“Hai tay hai súng. Riêng phi đao là tay trái.”
Kim Phụng với vẻ ngưỡng mộ. Còn thể phi đao nữa ? Cô thực sự thấy một .
Kim Phụng với Thanh Sơn:
“Anh thể biểu diễn một chút ?”
Thanh Sơn mỉm :
“Muốn xem b.ắ.n s.ú.n.g là phi đao. Nếu là b.ắ.n s.ú.n.g thì cuối tuần đưa tới trường bắn.”
Kim Phụng vội xua tay. Cô luôn sợ tiếng động lớn. Xem pháo hoa từ xa còn chứ b.ắ.n đạn ngay gần như khéo đạn văng cô lăn ngất .
“Em xem phi đao.”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, rửa sạch tay đó lau khô bằng chiếc khăn bông ở gần đó.
Anh cầm lấy con d.a.o gọt hoa quả, chỉ tay đĩa táo đỏ bàn:
“Em phi d.a.o quả nào?”
Kim Phụng đĩa táo với bốn quả xếp thành hai tầng bàn ăn. Cô :
“Quả ở tầng , phía bên tay trái của .”
Thanh Sơn gật đầu, chuẩn phi d.a.o về phía quả táo thì Kim Phụng hô lên:
“Từ từ . Như quá gần.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-29.html.]
Nói xong, cô chạy tới định để đĩa táo xa thì Thanh Sơn lên tiếng:
“Nếu , em thể đặt quả táo lên đầu của .”
Nghe , mặt Kim Phụng liền biến sắc:
“Em vẫn còn sống nha. Anh đừng xúi trẻ con làm bậy.”
Thanh Sơn bật :
“Được . Đẩy đĩa táo xuống cuối bàn gần .”
Kim Phụng lập tức làm theo:
“Anh bắt đầu .”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, loáng một cái con d.a.o gọt hoa quả xuyên qua quả táo.
Kim Phụng lấy hai tay vỗ thành tiếng:
“Tuyệt vời. Làm một nữa ?”
Thanh Sơn bật khi thấy Kim Phụng gắng sức mà rút con d.a.o khỏi quả táo. Anh tới gần cô, nhẹ nhàng lấy con d.a.o trong nháy mắt.
Kim Phụng cảm thán một câu:
“Khoẻ thật đấy.”
Thanh Sơn thành tiếng:
“Khoẻ thì cũng ăn cơm tối . Anh đám hải sản ươn .”
Kim Phụng tới gần Thanh Sơn:
“Anh để em rửa rau cho. Anh chuẩn nồi còn ăn lẩu.”
Thanh Sơn ngạc nhiên:
“Sao em là ăn lẩu?”
Kim Phụng vênh mặt:
“Nhìn qua là em mà. Em còn đoán dùng gói lẩu Thái bán sẵn nữa kìa.”
Thanh Sơn mỉm :
“Đây là đền cho em. Bữa em dị ứng hải sản khiến em miếng nào bụng.”
Kim Phụng tới híp cả mắt:
“Cảm ơn . Lát nữa em sẽ cho thấy khả năng bóc tôm siêu hạng của .”
Nói xong, Kim Phụng tập trung việc rửa đám rau và nấm mà Thanh Sơn vẫn phía .
Mãi tới khi cô , thấy ở đó cô liền giật :
“Anh… còn lấy nồi ?”
Thanh Sơn nhoẻn miệng , dối Kim Phụng rằng đang nghĩ xem nồi lẩu để ở ngăn tủ nào.
Thực chất, thấy dáng vẻ “vợ hiền, dâu thảo” của cô tự chủ mà ngắm thêm một chút.
Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên:
“Vợ ơi, mau tới đây. Nước sủi lên . là nồi lẩu siêu tốc.”