BÍ MẬT CỦA LÂM GIÁO ĐẦU - CHƯƠNG 27

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:18:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 27

Thu Quỳnh giúp Kim Phụng xếp sách vở thùng giấy, cảm thán một câu:

“Cứ tưởng rằng sẽ ở cùng suốt bốn năm đại học. Ai ngờ theo chồng bỏ cuộc chơi.”

Lan Khanh bật :

“Bà thử nghĩ xem, Phụng của chúng xinh như , Sơn yên tâm để cô tự do bên ngoài ?”

Nói xong, Lan Khanh sang Kim Phụng:

“Lại chẳng trói bên chứ.”

Kim Phụng vội xua tay:

“Không . Tớ chuyển tới nhà Sơn vì từ đó tiện đường tới công ty thực tập.”

Lan Khanh và Thu Quỳnh những lời liền ôm bụng .

Lý do cũng thật là “ba chấm”.

Hiện giờ thiếu những cặp đôi dọn về sống chung một nhà, huống hồ Thanh Sơn và Kim Phụng chỉ còn mấy ngày nữa là đăng ký kết hôn.

Thu Quỳnh với Kim Phụng:

“Dù cũng còn hơn một tuần nữa mới thực tập. Hay là bà với Sơn ở cùng bọn mấy hôm.”

lúc , giọng của Thanh Sơn vang lên khiến cả đám giật :

“E là .”

Thu Quỳnh và Lan Khanh vội vàng cúi chào Thanh Sơn.

Tuy rằng Kim Phụng là vợ sắp cưới của Thanh Sơn nhưng hai họ làm gì dũng khí đùa cợt mặt Lâm giáo đầu. Hơn nữa, gần đây họ mới trực tiếp gặp mặt Thanh Sơn mà thôi.

Kể cũng lạ, Thanh Sơn và Kim Phụng yêu đương còn kín tiếng hơn cả mấy ca sĩ, diễn viên. Trước , từng lộ một chút tin tức nào.

Có thể việc bảo mật thông tin Thanh Sơn quả thực làm , hổ danh là con cháu dòng họ Lâm tại thành phố S .

Kim Phụng ngước Thanh Sơn:

“Sao đến sớm ? Còn những một tiếng đồng hồ nữa mới tới giờ hẹn.”

Thanh Sơn mỉm :

“Lẽ tới sớm hơn nhưng lúc xuất phát việc cần xử lý.”

Thanh Sơn xuống bên cạnh Kim Phụng, lấy băng dính dán thùng giấy cho cô:

“Để em chịu vất vả .”

Thu Quỳnh và Lan Khanh há hốc miệng hai bọn họ.

Quả nhiên là những yêu lâu năm, phát cẩu lương mặt trận. Chỉ là dán thùng giấy thôi cần ngọt ngào tới ? Hai cô đây “ê sắc” dài ngày cảnh thực sự chịu .

Rất nhiều nam sinh trong trường tới tận đây làm quen với Kim Phụng, trong đó ít thiếu gia của những gia đình danh giá. Chỉ điều Kim Phụng đều lịch sự từ chối. Thì trong lòng cô sớm hình bóng của ai .

cũng , cả Lan Khanh và Thu Quỳnh đều nghĩ rằng Kim Phụng và Lâm Thanh Sơn chính là mảnh ghép hảo dành cho còn .

Kim Phụng xinh , nhẹ nhàng tựa mây trời, chỉ qua thôi các cô đem về nhà làm của riêng chứ đừng tới mấy nam sinh trong trường .

Trong khi đó, Thanh Sơn khí chất bức , nhưng khi ở bên Kim Phụng, ân cần, chu đáo như nâng niu vật báu của riêng .

Nhìn theo bóng dáng rời của Thanh Sơn và Kim Phụng, Thu Quỳnh khẽ thở dài:

“Liệu rằng hai đứa thể gặp như ?”

Lan Khanh lên thành tiếng:

“Ý bà là một trai giàu giống như Lâm giáo đầu ?”

Nói xong, cô tiếp lời:

“Người như e rằng một hai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-27.html.]

Thu Quỳnh chu môi:

“Tôi yêu thương thật lòng kìa. Bà thấy ánh mắt Sơn dành cho Kim Phụng dịu dàng ?”

Lan Khanh gật gù:

“Công nhận.”

Thu Quỳnh tiếp lời:

“Mà ai bảo là giống Sơn? Bà thấy thầy Hải chẳng thua kém gì ?”

Lan Khanh vội xua tay:

“Bà đừng để cái vẻ bề ngoài đó lừa gạt.”

Thu Quỳnh Lan Khanh với ánh mắt khó hiểu.

“Bà rõ hơn xem nào.”

Lan Khanh nhỏ giọng :

“Tôi đồn ít nữ sinh “xin chết” thầy .”

Thu Quỳnh thành tiếng:

“Người xin nhưng thầy nhận mới là vấn đề. Có tin thực hư nhưng ban đầu giáo viên hướng dẫn Kim Phụng là cô Ngọc Diệp. Chính thầy Hải xin vị trí đó.”

Lan Khanh mở to hai mắt:

“Ý bà là…?”

Thu Quỳnh khẽ gật đầu:

“Như bà nghĩ đó.”

Lan Khanh tóm chặt tay Thu Quỳnh, thì thầm:

“Thầy cũng thích Kim Phụng?”

Thu Quỳnh mỉm :

“Vì thế mới là giống . Giống tới nỗi cùng thích một .”

Lan Khanh hết ngạc nhiên:

“Bà từ khi nào?”

Thu Quỳnh hất hàm:

“Kim Phụng thông minh, lanh lợi ở chứ chuyện tình cảm như gà mờ. Có thể thấy thầy để mắt tới Kim Phụng ngay đầu tới lớp.”

Lan Khanh đưa mặt gần Thu Quỳnh:

“Vậy bà nam sinh nào để mắt tới ?”

Thu Quỳnh lấy tay gạt Lan Khanh sang một bên đáp:

“Không .”

Nói xong, cô thành tiếng:

“Học bài . Nữ sinh “2-0” như chúng chỉ thể tự vận động.”

Lan Khanh tò mò:

“2-0?”

Thu Quỳnh tủm tỉm :

“Là xinh cũng chẳng chỗ nương tựa đó cô ạ.”

Lan Khanh liền bật , dựa vai Thu Quỳnh:

“Hay là chúng nương tựa .”

 

Loading...