Bí mật của cô vợ - Chương 95: Thuốc tê liệt

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:16:45
Lượt xem: 2,881

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Châu đắc ý , cô sẽ tính toán chuyện quá khứ, sẽ bỏ qua hành vi vô ý của Tuấn Phong từng làm tổn thương cô … rộng lượng bỏ qua tất cả.

Cô ả chống tay cửa xe khúc khích làm đều tò mò sang.

Nhìn sang gương mặt xinh hấp dẫn và si mê đến thẫn thờ.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Chậc chậc, thật, gương mặt của Gia Ly quá hảo, thế nên mỗi ngắm ở trong gương cô ả vẫn luôn đắc ý lắm. Cô cảm giác cứ như phận của cô và Gia Ly hoán đổi cho , cũng như ước mơ sống trong nhung lụa của cô trở thành hiện thực.

“Chuyện tối nay tuyệt đối để Yod nhé, nếu ai hỏi thì bác và là cháu lạc tới đón ạ.” Minh Châu sang dặn dò bác quản gia.

“Vâng.” Ông thở dài đáp ứng.

***

“Chát!” Sau một tiếng tát giòn vang, Quốc Dũng ôm lấy má trừng mắt Xuân Lan.

kéo vạt áo ngủ chút xộc xệch vì hành động đó xuống ghế liên tiếp uống hết mấy cốc nước lọc lớn.

Bộ dáng giống như đang cố nuốt xuống cơn giận dữ. Cho dù uống bao nhiêu cũng thể đủ.

“Sao con càng ngày càng ngu thế!” Xuân Lan thất vọng đè nén .

“Con đây là chứ? Biết con đang dè dặt cẩn trọng tới mức nào ? Nếu như việc làm ngu ngốc của con để chứng cứ, sẽ khởi tố về tội cưỡng bức em gái thành. Lúc đấy đừng mong Hoàng Minh thể tha thứ cho con.”

Xuân Lan xong ôm n.g.ự.c đau khổ. Bà đang hận thể bổ não Quốc Dũng để mà xếp . Bàn tay run rẩy mất khống chế chỉ :

“Con nhỏ hiện tại, thậm chí ngay cả cũng chẳng dám trêu chọc nó!”

dứt lời, sắc mặt của Quốc Dũng lập tức đổi. Anh đần mặt thụp xuống ghế, cả ngơ ngác như thoát não. Mẹ là một đàn bà mạnh mẽ chừng nào, mà bây giờ cũng cụp đuôi sợ hãi. Chẳng lẽ Hoàng Minh đưa bọn họ về đây che chở bù đắp, mà ông mục đích khác.

Thấy Quốc Dũng vẫn ngây giống một đứa thiểu năng, Xuân Lan liền tức giận quát lên: “Đã hiểu ?”

Quốc Dũng giật sợ hãi , chẳng dám ho he gì nữa, chỉ gật nhẹ đầu.

Lúc Xuân Lan mới trào phúng dậy. Bà vỗ vỗ bộ đồ ngủ hề dính bẩn của , và xoay sang an ủi Quốc Dũng:“Mẹ con cần nương tựa lẫn , ai phép mắc sai lầm. nếu như Hoàng Minh xét tội, con sẽ tự hứng chịu một , đừng kéo theo cùng xuống. Bởi vì con, hy sinh quá nhiều .”

“Mẹ… …” Quốc Dũng sửng sốt, tức giận đến trắng bệch mặt, cả bỗng run rẩy. Anh cảm nhận rõ ràng sự chấp nhất của Xuân Lan đối với Hoàng Minh. bất lực chẳng thể làm gì.

Đột nhiên từ lưng hai truyền đến một giọng lạnh lẽo.

“Thật đáng thương!” Bà Yod ở cửa mỉm .

Hai con Xuân Lan sửng sốt . nhanh Xuân Lan mỉm đon đả cửa : “Chị, chị tới việc gì ?”

Bà Yod hừ mũi liếc mắt với Quốc Dũng: “Hoàng Minh ngày mai mày tới chỗ ông .”

ưu nhã xoay bước chân khỏi đó.

Tới cuối hành lang, bỗng nhiên bà Yod dừng , nghiêng đầu vẻ mặt tức giận của Xuân Lan mỉa mai: “Ồ! Suýt thì quên cho mày, ông chuyện vui của mày lúc tối nay nhé!”

nhíu mày, làm dáng vẻ buồn rầu bất đắc dĩ than thở: “Tao cũng hết cách, quản cái nhà mệt, thêm con nhà mày… một lũ ngu hèn mọn càng thêm mệt!”

Sau khi xong, bà Yod còn bày loại biểu cảm như là đồng tình với con , lúc mới hài lòng rời .

Căn phòng rơi trạng thái lặng im như tờ.

Con ngươi trong mắt Quốc Dũng chậm rãi chuyển động, Xuân Lan như trời trồng ở gần cửa, vẻ mặt bà đang vô cùng âm lãnh và tàn khốc.

Rõ ràng là cực kỳ tức giận. Đôi tay bà nắm chặt khiến các khớp xương cũng trắng bệch.

Anh nên gì lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-co-vo/chuong-95-thuoc-te-liet.html.]

Hẳn là Xuân Lan đang chịu sự đả kích lớn. Vậy là đúng như lời bà khi nãy. Anh sẽ tự chịu một .

Cuối cùng trào phúng dậy trở về phòng. Ngày mai lẽ chính là ngày kết thúc của . Thực sự Quốc Dũng sợ hãi, nhưng cũng quá mệt mỏi .

Ngay lúc đây, mới sâu sắc nhận , bản quả nhiên là một kẻ yếu ớt và vô dụng.

“Ngày mai, con đừng đến. Uống cái sẽ xử lý chuyện.” Đột nhiên Xuân Lan bắt lấy cánh tay Quốc Dũng kéo và đưa cho một ống nhựa chứa một loại dung dịch màu vàng.

Quốc Dũng nhận lấy lạnh đáp: “Vâng.”

“Không thuốc độc . Đây chỉ là một loại gây tê cứng tạm thời.” Xuân Lan gằn giọng giải thích.

Nụ gương mặt Quốc Dũng trở nên cứng ngắc: “Vâng.”

“Chuyện tuyệt đối để lộ ngoài.” Bà căn dặn.

Quốc Dũng châm chọc : “Mẹ yên tâm, con vốn dĩ là công cụ báo thù của , con sẽ làm đúng những gì .”

Xuân Lan kinh ngạc theo bóng lưng cô độc của con trai khẽ lẩm bẩm: “Xin .”

Tất cả chỉ tại mụ đàn bà .

Tại con nhỏ chít tiệt Gia Ly.

Sắc mặt Xuân Lan chuyển từ đau khổ sang căm hận đóng mạnh cánh cửa tự nhốt bên trong.

Cả đời chịu nhiều khuất nhục, nhưng từng thấy đau lòng bằng câu của Quốc Dũng. Quả thực Xuân Lan chợt giật tự hỏi, đến tận bây giờ bà là đúng sai.

đấu tranh cho hạnh phúc của chính tại thể sai ?

Chỉ những kẻ khác cố chấp đeo bám chịu từ bỏ , tất cả đều do bọn họ dồn ép bà mà thôi.

là một lũ đáng chít!

Dám đùa bỡn bà ! Sẽ trả giá!

Xuân Lan điên cuồng . Tiếng thê lương vang vọng cả bên ngoài. Bác quản gia nấp ở gần đó nhếch miệng đắc ý bỏ .

***

“Cái gì?” Minh Châu luyến thoắng hỏi . “Xuân Lan cho uống thuốc giả chết?”

Tất cả đều biến sắc.

Bà Yod liếc cô ả cảnh cáo, đó với ông : “Ông chắc đó chỉ là thuốc tê chứ thuốc độc?”

Bác quản gia sửng sốt. Sau đó cúi đầu đáp: “Tôi hiểu , để sắp xếp.”

Những còn hiểu nhưng đều đưa mắt về phía Gia Ly. Cô tái mét mặt mũi im bặt dám lớn tiếng ho he gì mãi mới run rẩy :

“Người vẫn hổ dữ ăn thị.t con. Xem còn bằng cầm thú.”

Nghe cô , lúc bà Yod mới mỉm : “ thế, nếu như , chúng chỉ cần chờ xem Hoàng Minh xử lý thôi.”

“Vâng.”

Bà Yod một đám vệ sĩ tín trong phòng cất cao giọng : “Nhà Yod tuyệt đối chứa chấp loại vong ân phụ nghĩa. Kẻ nào hai lòng sẽ đều loại bỏ.”

“Vâng.” Cả đám cung kính đáp.

Thấy gật đầu xoay nhanh ngoài. Nếu như Hải La còn ở đây, bà chẳng cực làm những chuyện . Tiếc là khi đến nước V, bà cũng từng trở về.

Loading...