“Mẹ làm ?” Quốc Dũng đỏ mắt hỏi Xuân Lan. Anh dám tin, ngày hôm nay liên tiếp ăn hai cái tát. Chả vẫn luôn yêu thương dung túng cho nhiều ?
“Cô hết đến khác hạ nhục con trai của …”
Bà nghiến răng gằn giọng cắt lời : “Nhẽ nên nuông chiều con, để bây giờ con trở nên vô dụng như , một con nít ranh cũng xử lý , ngược cứ hở tí là nó chơi khăm. Con thấy nhục mà còn kêu la giữa đường giữa chợ? Sợ đến tai tiếng của con đủ nhiều ?”
Xuân Lan phẫn nộ trừng mắt Quốc Dũng, lòng bà đau đớn như d.a.o cắt, sắc mặt thì tái vì tức giận. Bà chỉ hận thể dán mồm .
Trước mặt đám tay chân của Hoàng Minh chít cũng bày bộ dạng đáng thương .
Quốc Dũng xong cũng ý thức sự ngu ngốc của bản , liền nhanh chóng thu dáng vẻ uất ức ngang ngược. Anh vung tay thoát khỏi hai gã vệ sĩ, lạnh nhạt : “Con sai , xin . Mẹ đừng tức giận nữa. Chỉ tại con dạy dỗ cô một chút mà thôi.”
Xuân Lan lắc đầu thở dài. Hai tay vẫn day thái dương chút đau, ánh mắt ẩn giấu sự mệt mỏi : “Biết thì , thôi.”
Quốc Dũng kinh ngạc mở to hai mắt: “Vẫn ? Hay là chúng về nhà. Người đó… con sợ ông .”
[Vậy mà thế nào ngày xưa yêu một kẻ bạo lực như ?]
Trận đòn chính là đánh phủ đòn. Giờ liền sợ hãi dám đối mặt.
Xuân Lan liếc mắt về phía Gia Ly, lạnh lùng : “Con cũng , cần thương lượng!”
Dù hổ dữ ăn thịt con, Xuân Lan tin rằng nếu Hoàng Minh phận của Quốc Dũng, hai con bà sẽ coi như tìm đường sống từ trong cõi chít.
“Ông sẽ thịt con đấy, còn cho con cơ hội gì. Đáng sợ lắm!” Quốc Dũng cần để ý tới mấy gã vệ sĩ thẳng thắn .
Xuân Lan mặc kệ , xoay khách sạn Vian , đó hai gã vệ sĩ tiến lên, cưỡng chế áp giải Quốc Dũng theo.
Anh hằn học Gia Ly lẩm bẩm bỏ một câu gì đó biến mất cánh cửa lớn.
Gia Ly bĩu môi nhún vai lấy điện thoại gọi cho Việt lái xe đến đón. Chưa tới mười lăm phút Việt tới nơi, nhanh nhẹn bước xuống mở cửa xe cho Gia Ly nhỏ giọng hỏi: “Bà chủ, bây giờ chúng ?”
Nghe đổi cách xưng hô, Gia Ly bật đáp: “Về nhà , xem ông chủ của làm việc đến .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-co-vo/chuong-89-moi-de-doa.html.]
Cô cũng nhấn mạnh hai tiếng “ông chủ” để trêu Việt. Anh giật , chột mỉm : “Vâng.”
Xe lăn bánh, Gia Ly chống tay ngắm cảnh sắc ngoài cửa sổ, cô nhớ tới con Quốc Dũng khi nãy nhịn nhếch miệng lạnh nhạt .
[Số phận của sinh định sẵn là sẽ chơi khăm cả đời, tên khốn!]
[Rõ ràng con bà mới chính là gây chuyện , tới khi phản kháng , liền tỏ ấm ức, oan uổng. Đạo lý ở hả?]
Đột nhiên nghĩ tới chuyện gì, Gia Ly sang với Việt: “Anh điều tra giúp xem tối nay con Xuân Lan tới Vian gặp ai.”
“Vâng.” Việt gật đầu đáp ứng.
“Làm ngay , bọn họ mới trong đó.” Gia Ly thúc giục.
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Việt lập tức liên hệ với Duy Hoàng, một phút, đường truyền trực tiếp từ hệ thống camera của Vian chuyển tới cho Việt. Anh mở điện thoại lên đưa sang chỗ Gia Ly.
Lúc đám đang tụ tập trong một phòng bao Vip. Trên chiếc ghế sô pha dài là một đàn ông trung niên dáng vẻ tuỳ ý. Ông gương mặt điển trai, lạnh lùng cuốn hút. Quỳ mặt ông là Xuân Lan.
Không lúc nãy xảy chuyện gì, Quốc Dũng đang bất động ở giữa phòng. Xuân Lan thì lóc cầu xin.
“Đó là…” Gia Ly há mồm kinh ngạc.
Việt cũng cau mày, ngay lập tức lấy chiếc điện thoại khác gọi sắp xếp chuyện. Tiếp đó mới sang trả lời câu hỏi của Gia Ly: “Như cô nghĩ, ông chính là Hoàng Minh. Ông trùm hắc đạo lớn nhất Thái Lan đấy.
Một đàn ông quyền thế ngập trời, đối phó với ông là chuyện đơn giản. Chỉ là, một như , tại xuất hiện ở thành phố T?
Rốt cuộc ông tới làm gì? Bắt Xuân Lan về chịu tội.
Nếu Hoàng Minh Quốc Dũng là con trai ông . Liệu… đến lúc đó con trai báo thù Gia Ly, đối phó với Tuấn Phong?
Gia Ly cũng rơi trầm tư.
…
Ở biệt thự nhà họ Trần, khi Tuấn Phong tắm rửa, bộ quần áo khác, đang ung dung ở bàn nước chờ đợi con mồi.