Cô  đặt điện thoại lên bàn, đưa cho hai  bạn  xem, còn “chậc chậc” hai tiếng:
 “Không ngờ nha, con nuôi nhà họ Thẩm mà tiểu học còn   nghiệp, mười tuổi  lang thang ngoài đường. Mấy   xem, cô  từng  bao nhiêu bạn trai ?”
Tạ Tiểu Na cầm điện thoại lên xem kỹ, bên trong là cả đống hình của Tạ Tang Ninh qua từng giai đoạn.
 Phong cách ăn mặc của cô đầy hoang dại, trang điểm  đậm đến mức lòe loẹt, trông chẳng khác nào mấy cô gái hư hỏng ngoài phố.
 Bên cạnh cô còn là đủ loại đàn ông – ai  cũng  đều là   tiền, thậm chí   lớn tuổi hơn cô  nhiều.
“Cậu lấy ở   ? Mình cũng từng tra thông tin của cô  mà chẳng thấy gì.”
 Tạ Tiểu Na hiếu kỳ hỏi.
Giang Vãn Vãn nhếch môi:
 “Mình nhờ  trai tìm bạn giúp tra đó. Cô Tạ Tang Ninh  hồi nhỏ trốn học, đánh , chẳng  gì. Có một thời gian còn  đuổi  nước ngoài cơ.”
Tạ Tiểu Na kinh ngạc:
 “Vậy cô  mà đến nhà  thì chẳng  loạn hết lên ?”
Giang Vãn Vãn  lạnh:
 “Thì càng  chứ .”
Tạ Tiểu Na cũng bật :
 “Nói cũng đúng.”
Tạ Tang Ninh ăn  đến mức mất hình tượng, chỉ là vì đói quá.
 Một bàn đầy món, cô ăn hơn phân nửa mới cảm thấy hồn vía  .
Ăn xong  mà  nhà họ Tạ vẫn  đến.
 Cô  điện thoại,  hai giờ chiều. Không  bao giờ họ mới tới, cô liền nhắn tin hỏi Tạ Tiểu Na.
Tạ Tang Ninh: “Xin hỏi khi nào em đến?”
 Tạ Tiểu Na: “Xin  nha, hôm nay em chắc  đến . Chị ăn xong thì cứ về , em sẽ thanh toán .”
Ngồi ở góc khuất, khóe môi Tạ Tiểu Na cong lên đầy hiểm độc.
 Sau khi gửi xong tin nhắn, cô liền nhắn cho nhân viên phục vụ.
Nhân viên bước đến chỗ Tạ Tang Ninh, giọng vẫn lịch sự:
 “Xin  cô, phiền cô thanh toán ạ.”
Tạ Tang Ninh  ngạc nhiên – cô   định ,  nhà hàng  đến đòi tiền?
 Cô đưa  tin nhắn WeChat:
 “Bạn   sẽ đến trả, cô  tên Tạ Tiểu Na.”
Nhân viên vẫn giữ thái độ lễ phép:
 “Xin  cô,    bạn cô là ai. Tổng cộng hóa đơn là 109,800 tệ, nếu cô  thanh toán, chúng  buộc  báo cảnh sát.”
Trong góc, Tạ Tiểu Na  cảnh đó, khóe môi cong lên, chờ xem Tạ Tang Ninh làm  – liệu sẽ cầu xin nhà họ Thẩm đến giúp trả tiền,  sẽ  rửa bát ở đây suốt một năm.
Cô còn thuê  lén  video .
 Giang Vãn Vãn và Mễ Đại cũng tiến  gần, những  khách trong nhà hàng bắt đầu   ,   còn giơ điện thoại chụp hình.
Mễ Đại hất cằm, giọng khinh bỉ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu/chuong-5-an-khong-noi-thi-dung-den.html.]
 “Cô , nếu   tiền thì đừng đến nơi như thế  ăn. Ở đây  giới thượng lưu, cô nên tìm nhà hàng hợp với ‘đẳng cấp’ của  thì hơn.”
Giang Vãn Vãn  nhạo:
 “Ở đây chi tiêu tối thiểu cũng 9.999 tệ,  thấy cả tháng lương cô chắc còn   thế. Hay là thế  nhé – nhà  đang thiếu  dọn nhà vệ sinh, cô làm cho  một tháng, gọi  ba tiếng ‘Tiểu thư Giang’,  sẽ giúp cô trả nợ. Thế nào?”
Mễ Đại tán thành:
 “Hay đấy! Tôi cũng giúp cô trả,  cần dọn vệ sinh  – chỉ cần cô quỳ xuống l.i.ế.m sạch giày  là .”
“Cạch, cạch…”
 Tiếng chụp hình vang lên liên tiếp.
 Có   bắt đầu đăng đoạn video  lên mạng.
Tạ Tiểu Na  hài lòng với “đội diễn”  thuê, từng  một hăng hái  và tung lên mạng.
 Trong đầu cô   tưởng tượng  cảnh Tạ Tang Ninh  bạo mạng –
 và khi đó, dù là nhà họ Tạ  Thời Sơ, cũng sẽ chẳng còn  dính líu đến cô  nữa.
Để chuẩn  đóng vai “ em  bụng đến cứu vãn tình hình”, Tạ Tiểu Na lặng lẽ rời khỏi nhà hàng,  bên ngoài theo dõi tình hình.
Mễ Đại  sang hỏi nhân viên:
 “Bàn  hết bao nhiêu tiền?”
Rồi cô  lấy  một xấp tiền mặt dày, đặt “phịch” lên bàn:
 “Chỉ cần cô làm theo lời chúng , chúng  sẽ trả  cô .”
Nhân viên đáp:
 “Mười vạn chín ngàn tám trăm tệ.”
Tạ Tang Ninh khoanh tay, lạnh lùng  hai  .
 Từ cách ăn mặc, cô  bọn họ là tiểu thư nhà giàu, mà cô chẳng hề chọc  họ.
 Vậy mà họ  đến tìm chuyện – rõ ràng là    .
Cô khẽ nhếch môi, lạnh lùng :
 “Ở   mấy con ch.ó hoang cứ sủa loạn thế hả?”
Vừa dứt lời, ánh mắt cô dừng  –
 Từ cầu thang  xuống là một  đàn ông cao lớn, khí chất lạnh lùng đến mức khiến    dám thở mạnh.
Đôi mắt sâu thẳm như  trời, sống mũi cao, môi mỏng, đường nét gương mặt góc cạnh như tạc tượng.
 Khí thế xa cách, lạnh nhạt như  thuộc về cõi trần.
Anh  cau mày  về phía họ, rõ ràng  nắm  tình hình,  gương mặt lộ rõ vẻ  vui.
 dù   đàn ông  mỹ như  xuất hiện, Tạ Tang Ninh vẫn chẳng giảm chút nào khí thế.
 Ngược , cô càng  dạy dỗ mấy “con chó” đang sủa .
Giang Vãn Vãn và Mễ Đại vẫn  nhận   đến gần.
 Mễ Đại tức giận, vung tay định tát Tạ Tang Ninh —
 ngay giây , cổ tay cô   một bàn tay to, gân guốc nắm chặt.
Cô  sững sờ  lên, hít sâu một  vì sốc.
 “Thời... Thời Sơ?!”