Giữa tiếng mắng chửi hỗn loạn, Tạ Tiểu Na cuối cùng cũng  rõ tình hình — đầu xe của cô   móp nặng, may mà  bốc cháy. Dù  thì xe do Tạ gia sản xuất, chất lượng vẫn  .
Cô chẳng hề hoảng sợ, đợi những   cô đ.â.m  mắng xong, cô ngẩng đầu đầy kiêu ngạo, lạnh lùng :
 “Cãi gì mà cãi? Có mấy cái xe thôi mà,  đền !”
Người lái chiếc Bentley  đ.â.m ở phía  vẫn đang kẹt trong khoang lái,   . Hai  trai   xe thì tức giận bước xuống, chỉ thẳng  Tiểu Na mà chửi:
 “Có tiền thì giỏi lắm ? Không  lái xe thì đừng  đường hại  khác!”
 Hắn chỉ  chiếc Bentley:
 “Xe của   mới mua hôm qua, một trăm tám mươi vạn đấy! Hôm nay  chạy  đầu thì  cô đ.â.m , xui xẻo thật đấy!”
“Cô  , đầu đuôi xe đều móp nặng thế , cô  đền xe mới cho  ! Anh  còn  kẹt trong xe, viện phí cũng  tính !”
Bọn họ  chiếc xe của Tạ Tiểu Na — phần đầu biến dạng nghiêm trọng, nhưng cô  chẳng hề hấn gì, thậm chí   trầy xước lấy một vết.
“Xe cô là hiệu gì thế,   thấy bao giờ?”
Tạ Tiểu Na đảo mắt khinh miệt:
 “Xe  đặt làm riêng, hơn mười triệu đấy.”
Cô cao ngạo rút điện thoại , gọi cho Giang Vãn Vãn:
 “Bị đ.â.m xe ,   qua chỗ   nữa,  tới đón  .”
Rồi cô  gọi cho thư ký:
 “Đừng ồn ào nữa, mấy   đ.â.m  sẽ bồi thường hết. Lát nữa thư ký  sẽ liên hệ giải quyết, đừng làm phiền .”
Cô  xong thì định bỏ .
Đám chủ xe càng giận dữ, một nữ tài xế lao tới chặn đường, còn đẩy cô một cái:
 “Ra vẻ cái gì? Tưởng ăn mặc sang trọng là  ? Đâm xe   xong định chuồn hả? Xe mười triệu thì , đ.â.m hỏng cũng chỉ là đống sắt vụn thôi!”
“ đấy, loại đàn bà hám hư vinh như cô  gặp nhiều ! Nhìn bóng bẩy  chứ chắc cũng chỉ là tiểu tam của đại gia nào thôi!”
Tạ Tiểu Na tức đến run :
 “Cô  ai là tiểu tam hả! Cô mới là tiểu tam, cả nhà cô là tiểu tam !”
Một  đàn ông trung niên ngậm điếu thuốc cũng chặn  mặt cô,  cộc cằn:
 “Đừng giả vờ nữa,  cô là  loại đàn bà bám đại gia ! Gọi cảnh sát đến xử lý, cô đừng hòng   hết! Cô chạy thì bọn   tìm ở ? Mấy chiếc xe  cộng  cả đống tiền, cô đền nổi chắc?”
Tạ Tiểu Na  bao vây,  dám nhúc nhích, đành gọi cho Tạ Tiêu Bác đến giúp.
May là cảnh sát giao thông đến  nhanh, cô mới bớt sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu/chuong-129-la-co-gio-tro-sao.html.]
Sau khi xử lý xong vụ va chạm,  hơn một giờ trưa.
Tạ Tiêu Bác  cùng cô  khỏi đồn, nghiêm mặt hỏi:
 “Chiếc xe  chẳng  là đặt riêng cho Ninh Ninh ? Sao em  lấy  lái?”
Tạ Tiểu Na cứng họng,  phản ứng ngược:
 “Em lái thử một chút thì  chứ? Em  từng lái chiếc nào xịn như . Ai ngờ phanh   hỏng…”
Tạ Tiêu Bác nhíu mày:
 “Không thể nào. Mẫu xe  đạt tiêu chuẩn  cầu, hệ thống phanh tuyệt đối   vấn đề. Còn em,   lái xe của nó?”
“Mẹ đặt xe cho chị , chẳng thèm mua cho em. Em tức nên mới lấy thử! Anh ơi, em cũng   một chiếc xe đặt riêng,  hơn của chị Ninh Ninh mới ! Bố  em mất , chẳng ai thương em cả, chỉ   là đối  với em thôi…”
Tạ Tiêu Bác  thế thì dịu . Quả thật, Ninh Ninh  cha  cưng chiều,   cả hai  thương yêu. Còn Na Na thì gần đây ai cũng ghét bỏ, nghĩ  thấy cũng tội nghiệp.
“Được,  sẽ sắp xếp cho em một chiếc.”
Tạ Tiểu Na lập tức  rạng rỡ:
 “Em  mà,  là  thương em nhất!”
Khi Giang Vãn Vãn đến đón ở cổng đồn cảnh sát, cô lễ phép chào Tạ Tiêu Bác  lái xe chở Tạ Tiểu Na .
Tạ Tiêu Bác  về biệt thự nhà họ Tạ, lên thẳng tầng ba.
“Cốc cốc cốc.”
 Anh gõ cửa phòng Tạ Tang Ninh, vẻ mặt nghiêm nghị.
Tang Ninh mở cửa:
 “Anh cả,    đang ở công ty ?”
Anh  đáp, mà đẩy cửa bước , lạnh giọng hỏi:
 “Em học cơ khí, hiểu rõ cấu tạo xe. Chiếc xe đó là Na Na cướp , cô  sai.   chỉ  hỏi — em  động tay động chân  phanh xe ?”
Tang Ninh  lạnh:
 “Anh cả  chắc chắn là em làm thì hỏi làm gì? Cứ bảo cảnh sát đến bắt em  cho xong!”
Tạ Tiêu Bác giận đỏ mặt:
 “Dạo  hai đứa suốt ngày đối đầu,  còn   mấy trò của em ? Na Na tuy mồ côi, nhưng chỉ cần  còn ở đây,  tuyệt đối  để em hại c.h.ế.t nó! Hôm nay nó lái chiếc xe mà em  ‘động tay’, suýt mất mạng  đấy!”
Tang Ninh ánh mắt như dao,  thẳng :
 “Chiếc xe đó hôm nay mới  giao, em chỉ cùng   qua một chút, còn  chạm . Trước khi kết tội  khác,  nhất  nên điều tra cho rõ.”