Biệt thự nhà họ Thẩm.
Tô Lệ Mai và Thẩm Huệ Châu bước xuống xe, cả hai lấy  hai ba chục chiếc túi lớn nhỏ từ cốp . Hai  bốn tay  thể mang hết, đành nhờ  giúp việc đến giúp.
Dì Vương,  giúp việc, chạy đến, lau tay ướt  tạp dề, liếc   phòng khách, nhỏ giọng nhắc nhở hai : “Bà chủ, cô chủ, ông chủ  về, hình như   vui lắm, hai  cẩn thận một chút.”
Tô Lệ Mai  mấy bận tâm: “Không , mấy ngày nay ông  tâm trạng   vì chuyện công ty. Mang mấy cái túi   .”
Thẩm Huệ Châu đang xách vài túi trang sức, hai túi xách và hai túi váy. Cô  mặt mày hớn hở,  vui vẻ. Kể từ khi về nhà họ Thẩm, đây là  đầu tiên cô  mua sắm thoải mái như , tiêu hết hơn một triệu tệ, mua tất cả các nhãn hiệu nổi tiếng mà từ nhỏ đến lớn cô   từng mặc, đồ trang sức  từng đeo.
Cô  hân hoan: “Mẹ, công ty của bố  chuyện gì ?”
Tuy nhà họ Thẩm đang gặp chút khó khăn, nhưng Thẩm Huệ Châu  nghĩ đó là chuyện lớn. Trong nhà  bố và  trai đang bươn chải ở công ty, đủ để cô  sống sung túc cả đời. Mấy hôm  cô   làm ở công ty vài ngày, thấy vất vả, công việc khó khăn nên   nữa, ở nhà ăn chơi.
Mới mấy hôm  cô  còn đến câu lạc bộ đua ngựa, làm một thẻ thành viên hết một triệu tệ.
Hai ngày nay cô  ngày nào cũng  học cưỡi ngựa,  cưỡi  thuần thục.
Tô Lệ Mai đang xách vài đôi giày và vài bộ quần áo, bà cũng  tham gia nhiều  công việc công ty, nhưng quan tâm hơn Thẩm Huệ Châu một chút. Bà khẽ thở dài: “ , kể từ khi Thẩm Tang Ninh , công ty   đơn hàng tử tế nào nữa, còn  trả lương cho công nhân, mấy triệu tệ mỗi tháng. Bố con lo đến bạc cả tóc . Anh con cũng  tự   ngoài chạy đơn hàng .”
Thẩm Huệ Châu “ồ” một tiếng,  thấy  gì to tát. Cô  nghĩ nhà họ Thẩm gia nghiệp lớn, cô  tiêu  chút xíu thế , bố và  trai chắc sẽ   gì  nhỉ?
Dì Vương nhắc nhở hai : “Bà chủ và cô chủ vẫn nên cẩn thận. Ông chủ về hỏi hai   ,   là  mua sắm, ông chủ   vui cằn nhằn,   mua sắm, thật sự coi tiền nhà là từ  trời rơi xuống ?”
Tô Lệ Mai rõ ràng  vui: “Tôi  , mang hết đồ  lên lầu , đừng để ông   thấy.”
   nhà, Thẩm Chấn Nguyên   qua với vẻ bực bội: “Lại  mua đồ nữa ? Hôm nay thẻ của   trừ một triệu tám trăm ngàn tệ, hai  thật  tiêu tiền! Cái nhà  sớm muộn gì cũng  hai  phá sạch!”
Thẩm Huệ Châu cắn môi,    gì, cảm thấy vô cùng tự trách. Nhìn những thứ trong tay , cô  thấy chúng thật chướng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu-ta-tang-ninh/chuong-74-ke-pha-gia-chi-tu.html.]
Tô Lệ Mai dúi hết đồ  tay dì Vương, bảo bà  mang lên lầu.
Sau đó bà  sang cãi với Thẩm Chấn Nguyên: “Ông la lối gì chứ! Chúng  tiêu tiền của ông thì ? Trước đây  cũng tiêu như ,  thấy ông sốt ruột, tức giận bao giờ ? Hôm nay ông  làm  thế? Chẳng qua chỉ là hơn một triệu tệ thôi mà? Nhà  bao giờ mới coi trọng hơn một triệu tệ chứ? Nhìn xem ông làm đứa bé sợ kìa! Châu Châu ở nhà  khác bao nhiêu năm chịu ấm ức, giờ nó về ,  mua cho nó chút đồ  thì ? Xem cái vẻ keo kiệt của ông kìa!”
Thẩm Chấn Nguyên   đến  còn gì để , bực bội  phịch xuống ghế sofa, bất lực  những thứ trong tay Thẩm Huệ Châu, thở dài thườn thượt.
“Hai    tình hình công ty ? Kể từ khi Ninh Ninh ,  hiểu  các đơn hàng  đặt đều  hủy, mà nhân viên kinh doanh cũng  mang về  đơn hàng mới. Nhà máy  ngừng sản xuất gần một tháng .”
Tô Lệ Mai  gần đây công ty gặp khó khăn. Chồng và con trai ngày nào  làm về cũng thảo luận làm thế nào để thoát khỏi tình trạng khó khăn.
 bà  ngờ  khó khăn đến mức .
“Chuyện gì ?” Bà bực bội hỏi. Bà cảm thấy chồng vô dụng, ngay cả đơn hàng cũng  giữ , hại  con bà tiêu  chút tiền cũng  mắng.
Thẩm Chấn Nguyên đầy bụng tức giận: “Chuyện gì, chuyện gì! Tôi với con trai ngày nào cũng  về chuyện công ty,   tin là bà  ! Biết nhà đang khó khăn mà còn   tiết kiệm!”
Tô Lệ Mai nổi cáu: “Mua  thì chẳng lẽ trả  ? Muốn trả thì ông tự  mà trả,   làm mất mặt !”
Bà thấy  bàn   một tấm thiệp mời bằng giấy bóng vàng, liền cầm lên xem.
“Tiệc mừng thiên kim nhà họ Tạ trở về?” Bà  tên  gửi, hóa  là Tạ Hoài An!
Bà phấn khích: “Ông xã, ông đừng giận nữa, đường  của chúng  đây ! Nhà họ Tạ, gia tộc giàu  hàng đầu Hải Thành, mời chúng   dự tiệc mừng thiên kim trở về. Nhà họ Tạ cũng là đầu tàu trong ngành sản xuất ô tô. Đến lúc đó ông đến cầu xin Tổng giám đốc Tạ, bảo ông  nhường chút đơn hàng cho chúng , chẳng  là giải quyết  vấn đề  ?”
Thẩm Chấn Nguyên chuyên tâm kinh doanh công ty,   chuyện bát quái của giới thượng lưu, liền tò mò hỏi: “Thiên kim nhà họ Tạ trở về  là ai ? Theo lý mà , chúng    quan hệ gì với nhà họ Tạ,  họ  gửi thiệp mời cho chúng ?”
Tô Lệ Mai lắc đầu: “Tôi   thiên kim  là ai, nhưng    nhà họ Tạ xảy  nhiều chuyện cách đây hai mươi năm, trong đó  chuyện mất con gái. Chắc là gần đây tìm về  thôi.”
________________________________________