Mễ Mi ngủ đến hơn sáu giờ chiều mới lười biếng rời khỏi chiếc giường êm ái thoải mái, cô ngủ cả ngày,  đánh thức vì đói.
Cô mặc đồ ngủ  khỏi phòng ngủ, thấy đèn phòng khách đang sáng, tiếng phim hoạt hình vọng tới, cùng với tiếng  chuyện nhỏ.
Cô nghĩ là Tạ Tang Ninh  đưa con trai cô về,  nhỏ để  làm phiền cô ngủ.
Cô vươn vai,  chuyện thoải mái như  khi: “Tôi đói c.h.ế.t ,  gì ăn ?”
Mái tóc xoăn gợn sóng của cô rối bù, như một cái tổ chim  đầu, chiếc váy ngủ hai dây trễ xuống, một bên dây còn trượt khỏi vai, xuân quang hé lộ.
Khổng Hoành Tuấn mặc áo khoác thường ngày,  cạnh Mễ Dịch  ghế sofa, tay cầm khoai tây chiên, rồm rộp ăn  ngon miệng.
Trên bàn  còn chất một đống đồ ăn vặt đủ loại, đều là những món trẻ con thích ăn.
Và vài chiếc túi xách, bên trong là đồ ăn đặt từ nhà hàng cao cấp mà Khổng Hoành Tuấn  gọi,   giao đến  lâu, vẫn còn nóng hổi.
Thấy Mễ Mi bước  với vẻ thư giãn như , tim  đập thình thịch dữ dội, cả  trở nên căng thẳng. Anh đặt túi khoai tây chiên xuống,  dậy, bước thẳng về phía Mễ Mi.
“Mễ Mi!” Anh phấn khích bước tới, ôm chầm lấy Mễ Mi.
Mễ Mi vô cùng bất ngờ, vẻ mặt   thiện chút nào, cô rõ ràng đang tức giận: “Ai cho  đến?”
Khổng Hoành Tuấn  sớm nghĩ đến cảnh , năm xưa Mễ Mi bỏ  cũng vì giận , giờ  mấy năm trôi qua, cơn giận của Mễ Mi vẫn  nguôi.
Anh thất vọng, cũng  áy náy,  sang  với Mễ Dịch: “Tiểu Dịch, con  phòng chơi một lát, bố  chuyện   với .”
Mễ Dịch  hiểu chuyện, giơ nắm đ.ấ.m về phía : “Bố cố lên nhé!”
Khổng Hoành Tuấn ừm một tiếng, nhưng chỉ trong lúc  hai câu đó, Mễ Mi    phòng ngủ, và nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề bước .
Mễ Mi bước   nữa trong chiếc váy liền  vải cotton lanh  thoải mái, chiếc dây buộc eo buông lỏng, trông  lười biếng  xinh .
Tóc cũng  chải gọn gàng, cả  tỏa  vẻ quyến rũ trưởng thành và thanh lịch, khiến tâm trạng căng thẳng của Khổng Hoành Tuấn lập tức dịu .
Anh bước tới, mở lời đầy hối : “Bảy năm  là một hiểu lầm, cô gái đó là do   giới thiệu,   từng gặp cô , cũng  hề  đính hôn với cô . Giờ cô   lấy chồng . Mễ Mi, chuyện cũ cứ để nó qua   , chúng    con trai , em cho  một cơ hội, chúng  làm  từ đầu   ?”
Mễ Mi đói cồn cào, tay chân  mềm nhũn, cô đoán đồ ăn  bàn  là do Khổng Hoành Tuấn mua, nên cô   ăn dù chỉ một miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu-ta-tang-ninh/chuong-182-chung-ta-la-mot-gia-dinh.html.]
“Không . Tôi về đây   để nối  tình xưa với , chỉ vì con trai  ngày nào cũng đòi tìm bố nên  mới về.”
Khổng Hoành Tuấn định nắm tay Mễ Mi.
 Mễ Mi tránh , tự   bếp xem tủ lạnh  nguyên liệu nấu ăn nào .
Khổng Hoành Tuấn cũng  theo, trực tiếp giữ cửa tủ lạnh: “Đừng giận nữa,  nhiều năm , tất cả là  của . Em  phạt  thế nào cũng , chỉ xin đừng phớt lờ , đừng từ chối . Anh đoán em đói ,  đặt đồ ăn cho em. Dù em  đánh  mắng , thì cứ ăn no ,  sức mới làm . Hửm?”
Nói   xách mấy chiếc túi, lấy đồ ăn  đóng gói , bày lên bàn ăn, còn lấy bát đĩa từ trong bếp đặt sẵn.
Mễ Mi quả thực đói , cúi đầu ăn lấy ăn để.
Khổng Hoành Tuấn gọi Mễ Dịch , tự  gắp cơm cho con trai, đưa đũa  tay con, còn nháy mắt với con.
Mễ Dịch  đói, ăn  mấy vui vẻ,  bé chỉ nghĩ đến việc giúp bố.
“Mẹ ơi, hôm nay bố dẫn con  trường b.ắ.n sơn, bố đóng vai khủng bố, con đóng vai đặc nhiệm, vui lắm…” Cậu bé hồ hởi, thao thao bất tuyệt kể về chuyện hôm nay, tìm  từ ngữ trong đầu để khen Khổng Hoành Tuấn.
“Mẹ ơi, bố còn mua cho con nhiều đồ chơi nữa.” Cậu bé  Mễ Mi với ánh mắt mong chờ, thấy   vui,  bé còn rụt rè đưa  ý kiến của : “Mẹ ơi, chẳng  gia đình ba   nên ở cùng  ? Tối nay ba chúng  ngủ cùng  nhé, con  bố kể chuyện  khi ngủ.”
Mễ Mi cạn lời: “Không  .”
Mễ Dịch  thất vọng, bĩu môi sắp , mặt mếu máo như trái khổ qua: “Tại  ạ? Bố   là bố con ? Tại  bố và  của các bạn nhỏ khác ngủ cùng ,  cùng một giường, mà chúng    ?”
Khổng Hoành Tuấn cuối cùng cũng  cơ hội  đỡ cho , con trai quả là đắc lực, trực tiếp giúp   ngủ  giường vợ. Thằng bé  đáng chơi: “ đó Mễ Mi, chúng  là một gia đình, một gia đình thì nên ở cùng , đúng ?”
Anh mặt dày  Mễ Mi: “Con cũng cần tình yêu của cha mà, em cũng  nghĩ cho con chứ…”
Mễ Mi trừng mắt  : “Đừng lấy con  làm cái cớ!”
Mễ Dịch đặt đũa xuống,  đến bên Mễ Mi, ngây thơ hỏi: “Mẹ ơi, tại  ạ, bố là   mà.”
Mễ Mi  tức giận, chỉ mới một ngày mà con trai  về phe tên tra nam .
“Không , ban ngày con chơi với   thì , nhưng buổi tối     ở nhà . Anh  chỉ là bố con,   chồng , con hiểu ?”
________________________________________