Lúc , Tạ Hoài An cũng cầm điện thoại từ phòng ngủ , mặt tái mét, vô cùng bất mãn với hiệu suất làm việc của cấp .
Ông cằn nhằn với vợ con: “Đã bao lâu , bảo họ xóa những bài đăng đó, một lũ vô dụng, bây giờ mạng vẫn đầy những bài đăng như thế. Ai nấy đều nhận lương cao như mà làm việc, lát nữa sẽ sa thải hết chúng nó!”
Tạ Tang Ninh khẽ , dậy đến bên cạnh Tạ Hoài An: “Bố, bố đừng giận, mạng internet lan truyền nhanh, hàng nghìn hàng vạn bài đăng, làm mà dễ dàng xóa sạch ?”
Tạ Hoài An nghĩ , ông hừ mạnh một tiếng: “Chính là chúng nó vô năng, hiệu suất làm việc thấp, chỉ là một từ khóa thôi, chặn là , đó từ từ xóa, xem, đứa nào cũng chỉ nhận tiền mà làm việc, Tạ thị nuôi phế vật!”
Tạ Tiêu Bác và Tạ Tiêu Vũ cũng vẻ mặt buồn bã, bực bội từ lầu xuống, tóc tai cả hai chút rối bù, thấy Tạ Hoài An và Tần Viễn Phương, ánh mắt rõ ràng thêm phần hổ thẹn.
Tạ Hoài An biểu cảm của hai con trai, liền chuyện giải quyết .
“Hai đứa làm cái gì ? Chuyện nhỏ thế cũng làm xong, hai đứa tư cách gì làm Tổng giám đốc Tạ thị? Bố thực sự nghi ngờ năng lực của hai đứa!”
Tạ Tiêu Bác nhíu mày, vô cùng hổ thẹn: “Bố, con bảo cấp xử lý . Bộ phận quan hệ công chúng đang nỗ lực hết sức để đính chính, và cũng yêu cầu các đơn vị liên quan xóa bài đăng. bây giờ là giờ tan tầm, đều lướt điện thoại, lượng chia sẻ lớn, lượng bình luận cũng nhiều…”
Tạ Hoài An bực bội phất tay, ngắt lời Tạ Tiêu Bác: “Thôi, những điều ích gì, chẳng là do con vô năng, ngay cả chuyện nhỏ thế cũng làm ?”
Tạ Tiêu Vũ cũng cảm thấy đau đầu: “Bố, bố đừng giận, chúng con cũng lo lắng, nhưng dư luận là thứ khó kiểm soát, bài đăng bây giờ độ nóng cao như , chúng con xóa liên tục, nhưng tốc độ đăng bài mới cũng nhanh, rõ ràng là thúc đẩy chuyện , chúng chỉ xóa bài đăng thôi tác dụng, tìm .”
Tạ Hoài An hai con trai liền tức giận: “Bố những điều ? Hai đứa thì làm !”
Tạ Tang Ninh an ủi Tạ Hoài An: “Bố, đừng lo lắng, chỉ cần chúng để ý đến những đó, hai ngày nữa độ nóng của bài đăng tự nhiên sẽ giảm xuống.”
Tạ Tiêu Vũ là của công chúng, đặc biệt nhạy cảm với những chuyện như thế : “Ninh Ninh, tuyệt đối , nếu em bỏ mặc quản, chẳng khác nào mặc nhận chuyện . Nếu cứ để yên, đến thứ Hai em giảng bài ở Đại học Hải Thành, chuyện sẽ diễn biến thành thế nào nữa. Đến lúc đó, tất cả giáo viên và sinh viên đều nghĩ em là loại đó, danh tiếng của em sẽ tổn hại. Bao nhiêu tiền cũng cứu vãn .”
Tần Viễn Phương trịnh trọng gật đầu, đồng tình với quan điểm của con trai thứ hai: “ , đăng lời đính chính diễn đàn trường học , Hiệu trưởng Du cũng chuyện với phụ trách diễn đàn, bây giờ diễn đàn trường học còn bài đăng nào như nữa.”
vẻ mặt bà vẫn nghiêm trọng: “ các diễn đàn xã hội và tài khoản cá nhân vẫn lan truyền nhanh, thể kiểm soát .”
Cả nhà đều đang tìm cách giải quyết vấn đề, một ai trách móc Tạ Tang Ninh, Tạ Tang Ninh nhận rằng, nhà họ Tạ thực sự khác với nhà họ Thẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu-ta-tang-ninh-zurp/chuong-267-nguoi-dung-sau.html.]
“Con sẽ tìm , đừng lo lắng nữa.”
Tạ Tang Ninh lấy máy tính từ trong ba lô , mười ngón tay gõ bàn phím thoăn thoắt, từng dòng mã nhập .
Lúc , Tần Viễn Phương cũng nhận điện thoại từ trường học, một sinh viên năm hai thạc sĩ là đầu tiên đăng bài và ảnh, đó tìm thấy.
lúc , Tạ Tang Ninh cũng khóa IP của đăng bài.
Cả nhà lập tức lái xe đến ký túc xá nghiên cứu sinh Đại học Hải Thành.
Trước một phòng ký túc xá tập trung nhiều , trong đó ít mặc vest đen.
Người nhà họ Tạ chen , mới phát hiện đầu là Thời Sơ.
Tạ Tang Ninh ngạc nhiên, một nữa cảm thán chọn sai , Thời Sơ cũng chuyện , hỏi cô một câu nào, hề nghi ngờ cô, trực tiếp giúp cô điều tra chuyện .
“Sao đến đây?” Cô hỏi.
Thời Sơ đầu , vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị lập tức trở nên dịu dàng: “Bất cứ chuyện gì bất lợi cho em, đều sẽ quản, tung tin đồn phỉ báng em, đương nhiên điều tra .”
Tạ Tang Ninh khẽ gật đầu, phòng ký túc xá của sinh viên , bên trong chỉ hai ở, một cô gái khống chế.
Cô gái sợ hãi lắm, thực cô nhận chuyện gì đang xảy , thấy nhiều mặc đồ đen như , ai nấy đều hung dữ, chân cô mềm nhũn, cô cũng hối hận vì nên giúp Giang Vãn Vãn làm việc chỉ vì một vạn tệ.
Chỉ là bây giờ cô nghĩ xong cách đối phó: “Mấy là ai? Sao dám xông ký túc xá nữ sinh?”
Cô lấy hết can đảm chất vấn.
Thời Sơ lấy điện thoại , mở một bức ảnh cho cô gái xem: “Những bức ảnh lấy từ ? Khai thật , nếu sẽ giao cô cho cảnh sát.”
________________________________________