Một đoàn đến văn phòng Tổng giám đốc ở tầng sáu mươi tám, các trợ lý nhanh chóng phân công cập nhật thứ, và đặt các tài liệu cần thiết lên bàn làm việc.
Đồng thời, thông báo do cựu chủ tịch trực tiếp đưa , như một quả b.o.m nặng ký, gây một làn sóng lớn trong tập đoàn.
Nơi nào nhiều phụ nữ thì nơi đó nhiều chuyện thị phi, đặc biệt khi thấy khuôn mặt khuynh nước khuynh thành của Thẩm Thanh Thu, dễ ấn tượng ban đầu coi cô là một ‘bình hoa’ xinh .
“Tôi nhớ nhầm thì chủ tịch của chúng họ Tần ? Chủ tịch nghĩ để một ngoại tộc quản lý công ty!”
“Hơn nữa cô gái cũng chỉ hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, là quá trẻ !”
“Các cô xem cô gái quan hệ gì... thể tiết lộ với chủ tịch của chúng ?!”
“Đừng thấy họ Thẩm, nhưng là cục cưng trong lòng của chủ tịch chúng đấy, từ nhỏ theo sát bên cạnh chủ tịch, là lớn lên bàn đàm phán cũng ngoa. Mười sáu tuổi đặc cách Học viện Thương mại Hoàng gia, mười tám tuổi chủ trì vụ mua công ty Dược phẩm Thông Minh, kinh nghiệm sống của cô còn phong phú hơn chúng tưởng tượng nhiều. Ai cũng quan mới nhậm chức thường đốt ba ngọn lửa, ở đây thà nghĩ cách tự bảo vệ còn hơn là lê đôi mách, kẻo tự rước họa .” Cô gái thong thả nhấp một ngụm cà phê từ chiếc cốc sứ, đó :
Nói xong, cô gái bước đôi giày cao gót.
Mọi theo bóng lưng cô rời , ngớ hỏi: “Cô gái nãy là ai thế? Thuộc phòng ban nào ?”
“Chưa từng thấy, chắc là thực tập sinh mới đến.”
Cửa văn phòng Tổng giám đốc vang lên tiếng gõ, một giọng nữ lạnh lùng từ bên trong truyền : “Mời !”
Cô gái cầm cốc sứ đẩy cửa bước : “Tổng giám đốc Thẩm, cà phê của cô.”
Nghe thấy giọng quen thuộc, Thẩm Thanh Thu chậm rãi ngước mắt lên, thấy khuôn mặt quen thuộc mặt, cô sững sờ: “Lâm Kiều?!”
Đáy mắt cô ánh lên niềm vui khi gặp bạn cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-44-sap-dinh-hon.html.]
Sau khi thi đại học năm đó, Lâm Kiều nước ngoài du học sự tài trợ của nhà họ Tần, xa nhiều năm, thỉnh thoảng gọi điện liên lạc.
Thẩm Thanh Thu tưởng rằng cô sẽ bao giờ trở về, ngờ cô về bên cạnh .
“Tổng giám đốc Thẩm, lâu gặp.” Khóe mắt Lâm Kiều ánh lên nụ mừng rỡ khi gặp thời gian dài, nhưng cô nhanh chóng lấy vẻ chuyên nghiệp: “Tổng giám đốc Thẩm, tất cả các giám đốc đều mặt, cuộc họp tiến hành như thường lệ ?”
Thẩm Thanh Thu trầm ngâm nửa giây: “Chuẩn , mười phút nữa cuộc họp bắt đầu!”
Mười phút , Thẩm Thanh Thu dẫn Lâm Kiều bước phòng họp.
Trong phòng họp rộng lớn, ngoài các quản lý cấp cao của các phòng ban mặt đầy đủ, chỉ lác đác vài giám đốc.
Mọi , đó đồng loạt dậy, cung kính hô: “Chào Tổng giám đốc Thẩm!”
Thẩm Thanh Thu khẽ gật đầu: “Vì đến đông đủ, cuộc họp chính thức bắt đầu.”
Trong suốt thời gian cuộc họp diễn , các giám đốc và Thẩm Thanh Thu trải qua một cuộc đấu tranh giằng co, ngoài mục đích thăm dò thực lực của Thẩm Thanh Thu.
Thậm chí còn nhân cơ hội để chèn ép Thẩm Thanh Thu.
trong cuộc trò chuyện đó, Thẩm Thanh Thu dùng ánh mắt sắc bén và những nhận xét thẳng thắn chỉ những vấn đề tồn tại của công ty hiện tại, thậm chí còn đưa các giải pháp tương ứng, thứ đều ung dung tự tại, khiến khỏi cô bằng con mắt khác.
Kết quả là đều đổi cái về cô, dù là về thực lực bản lĩnh, vị trí Tổng giám đốc Thẩm Thanh Thu xứng đáng nhận.
Khi cuộc họp gần kết thúc, phụ trách bộ phận hoạch định trình bày một tài liệu, Lâm Kiều phát tài liệu về đại diện thỏa thuận lên màn hình lớn, ngay khi PPT xuất hiện, khuôn mặt tươi của Tôn Niệm Dao lập tức hiện .
Người phụ trách dậy phân tích chi tiết về Tôn Niệm Dao: “Danh tiếng của Tôn Niệm Dao luôn , dù là sự phát triển ở nước ngoài những năm khi về nước, độ hot chỉ tăng chứ giảm, đối tượng khách hàng mục tiêu của khu nghỉ dưỡng suối nước nóng chúng thiên về giới trẻ, cô là lựa chọn nhất để dẫn dắt độ hot. Quan trọng nhất là, Tôn Niệm Dao sắp đính hôn với Tổng giám đốc của Tập đoàn Lục Thị...”