Xe của Lục Trác khởi động, lướt qua xe của Phó Đình Thâm.
“Cứ thế bỏ qua cho họ ?” Phó Đình Thâm đột nhiên hỏi.
Thẩm Thanh Thu nghiêng đầu , “Tuy trong lòng chút tiếc nuối, nhưng dù cũng đến mức mang tiếng gay gắt, ép .”
“Em sẽ bận tâm những điều ?”
“Chẳng lẽ bận tâm ?” Thẩm Thanh Thu theo bản năng hỏi .
Cô nghĩ đàn ông nào sẽ thích một phụ nữ gay gắt, lạnh lùng vô tình nhỉ?
Đàn ông chẳng luôn thích những phụ nữ ngoan ngoãn hiểu chuyện, dịu dàng như nước ?
Phó Đình Thâm khẽ nhíu mày, “Tôi chỉ quan tâm em vui , vì làm gì cứ làm.”
Lòng bàn tay dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Thẩm Thanh Thu, “Muốn làm gì cứ làm, trời sập xuống giúp em chống đỡ.”
Tim Thẩm Thanh Thu khẽ run lên, cô nghiêng đầu, sâu đàn ông mặt.
Vẻ mặt cô nhàn nhạt, nhưng khóe mắt ẩn chứa ý , “Chỉ sợ sự lạnh lùng vô tình của dọa chạy mất.”
“Sẽ .” Phó Đình Thâm chằm chằm cô chớp mắt, đáy mắt đen láy mờ ảo ánh sáng dịu dàng, “Em cần dịu dàng, sẽ che mưa chắn gió cho em.”
Mặc dù nhiều lời của Phó Đình Thâm làm rung động, nhưng , cô rõ ràng cảm nhận những con sóng trong lòng trào dâng, khó thể lắng xuống.
Đối diện với luôn chiều chuộng như , làm thể rung động chứ?
Thẩm Thanh Thu , trong lòng khẽ động, ngón tay đột nhiên móc lấy cà vạt của , kéo xuống đồng thời ngẩng đầu đặt một nụ hôn nhẹ lên môi .
Cảm nhận sự mềm mại môi, tim Phó Đình Thâm đập nhanh hơn, yết hầu lăn lên lăn xuống, ôm lấy eo Thẩm Thanh Thu, kéo cả cô lên , phản khách thành chủ (chiếm thế chủ động).
Nụ hôn điểm tương đồng với .
Lúc thì mãnh liệt, lúc thì nhẹ nhàng, như những bước thăm dò từng chút một, lặng lẽ phá vỡ rào cản tâm lý luôn chịu nới lỏng của Thẩm Thanh Thu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-300-anh-se-ban-tam-nhung-dieu-nay-sao.html.]
Hơi thở lạnh lẽo của đàn ông từng chút một xâm chiếm lãnh thổ của cô, từng tấc một, như một tấm lưới dày đặc bao bọc lấy cô, hận thể nuốt chửng cô.
Cho đến khi thở của Thẩm Thanh Thu dần trở nên khó khăn, cô bắt đầu chóng mặt, đàn ông mới lưu luyến buông cô .
Nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô nhuộm một màu hồng quyến rũ, đôi mắt đen nhánh dần mờ ảo nụ say đắm.
Ngón tay vuốt ve đôi môi sưng đỏ của cô, đôi môi mỏng cong lên một nụ , thoáng chút ý vị của kẻ bại hoại lịch lãm, “Sau cần luyện tập nhiều hơn.”
Có viên ngọc quý mắt mà yêu, cứ khư khư giữ hạt cườm trong lòng bàn tay.
Đôi mắt đúng là mù bình thường!
Thẩm Thanh Thu thấy tiếng ẩn chứa trong lời của , chút giận dỗi, hổ nhíu mày, ngước .
Từ góc độ của cô, thể thấy đường quai hàm hảo của đàn ông, cùng với yết hầu lồi gợi cảm. Cô mím môi, há miệng c.ắ.n yết hầu lồi của .
Phó Đình Thâm cứng đờ , cánh tay ôm eo cô rõ ràng siết chặt thêm vài phần.
Thẩm Thanh Thu theo phản xạ vùng vẫy, nhưng Phó Đình Thâm : “Đừng cử động!”
Đôi mắt thâm trầm, sâu thẳm của đàn ông khiến Thẩm Thanh Thu mơ hồ ngửi thấy mùi vị nguy hiểm, cô hiểu rõ đạo lý chơi d.a.o ngày đứt tay, đành yên bất động trong vòng tay .
Hai mặt đối mặt, bốn mắt , thở mập mờ quấn quýt.
Có lẽ cảm thấy trong xe đột nhiên yên tĩnh một cách bất thường, Giang Mục ở ghế phụ lái tò mò liếc gương chiếu hậu.
Chỉ thấy đàn ông gần nữ sắc lúc đang lười biếng dựa ghế, cổ áo sơ mi lộn xộn, đôi môi mỏng gợi cảm nhuốm màu son môi, tăng thêm vài phần d.ụ.c vọng.
Anh giống như một vị Phật t.ử lục căn thanh tịnh, còn Thẩm Thanh Thu là yêu tinh cố gắng kéo con đường sai trái.
Khoảnh khắc , Giang Mục khỏi cảm thán, hùng khó qua ải mỹ nhân mà!
Ngay cả nhà cũng ngoại lệ ?
Đọc full truyện nhanh nhắn zalo 034.900.5202 ạ