Thẩm Thanh Thu đặt đũa xuống, ngoan ngoãn trả lời, “Bà ơi, cháu đang ở cùng ông ngoại ạ.”
“À, .” Khuôn mặt cụ bà lộ vẻ hiểu , nhưng sâu trong mắt thoáng qua một tia tiếc nuối.
Ban đầu bà nghĩ đến việc ‘gần nước thì trăng’, để Phó Đình Thâm và Thẩm Thanh Thu ở chung một mái nhà, ngờ cô bé ở cùng ông ngoại.
Sau bữa tối, Phó Đình Thâm dẫn Giang Mục đến phòng sách xử lý công việc. Xong xuôi việc, bước khỏi phòng sách, thấy khung cảnh ấm áp trong phòng khách.
Thẩm Thanh Thu ân cần bên cạnh cụ bà chuyện, ánh đèn vàng ấm áp trong phòng khách chiếu lên cô, làm nổi bật khuôn mặt như ngọc lạnh của cô. Trên mặt cô là nụ hiền hòa, kiên nhẫn lắng từng lời cụ bà .
Khoảnh khắc , Phó Đình Thâm cuối cùng cũng một khái niệm rõ ràng về Gia đình.
“Đình Thâm.” Cụ bà nhận thấy Phó Đình Thâm đang thất thần ở cầu thang, vẫy tay với , “Con làm việc xong thì cùng Thanh Thu ngoài dạo một chút. Ta mệt , nghỉ đây.”
“Vâng.” Phó Đình Thâm gật đầu, đó về phía Thẩm Thanh Thu, dường như đang hỏi ý kiến cô.
Thẩm Thanh Thu dậy, nhẹ, “Bà ơi, cụ nghỉ ngơi thật ạ.”
Nhìn cảnh hai sánh bước bên , nụ mặt cụ bà càng thêm đậm đà. Không bà nghĩ đến điều gì, khẽ thở dài đầy ưu tư, “Mong tên nhóc ranh tranh thủ, giành chút thiện cảm của cô gái nhỏ.”
“Cụ cứ yên tâm ạ.” Dì Bội bên cạnh bà thấy cụ bà chút lo lắng thái quá. Bà về phía hai bóng dáng xứng đôi ở cửa, khóe mắt ánh lên nụ nhàn nhạt, “Thiếu gia ưu tú như , Thẩm tiểu thư động lòng chứ.”
Cụ bà , khẽ nhướn mày, mặt lộ nụ đầy ẩn ý, “Bà thấy cô bé Thanh Thu cũng chẳng kém cạnh gì ?”
Từ lời , hành động, cách đối nhân xử thế của Thẩm Thanh Thu, khó để nhận sự giáo dưỡng và phẩm chất mà cô rèn luyện từ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-28-cam-giac-cham-vao-long-ban-tay.html.]
Những điều đều hình thành một cách vô thức, tuyệt đối thể học trong thời gian ngắn.
Với kinh nghiệm nhiều năm của bà, Thẩm Thanh Thu tuyệt đối tầm thường.
E rằng tên nhóc ranh Phó Đình Thâm dễ dàng ôm về sẽ tốn nhiều tâm sức và công phu đây.
Trời vẫn lất phất mưa, Thẩm Thanh Thu đưa tay cảm nhận cảm giác những hạt mưa rơi lòng bàn tay.
Phó Đình Thâm đút một tay túi bên cạnh, khóe môi khẽ cong lên, thưởng thức vẻ mặt xinh của cô, “Có đến phòng một lát ?”
Thẩm Thanh Thu nghiêng đầu, bất ngờ chạm ánh mắt sâu thẳm của , hô hấp ngừng .
Ngón tay cô khẽ cuộn , nhẹ nhàng thở một , cố gắng kiểm soát nhịp tim đang loạn nhịp, mỉm , “Được ạ.”
Phòng ở Tây Sương Phòng, mang phong cách cổ kính, tinh tế và tao nhã.
Kệ gỗ hình vòm chia phòng thành hai khu vực trong và ngoài. Trên bàn ở phòng ngoài đặt một lư hương bằng đồng cổ, một làn khói xanh trắng lượn lờ bay lên, hòa quyện với hương còn vương trong khí.
Thẩm Thanh Thu quanh, chú ý đến một bức tranh treo tường phòng trong, ánh mắt khẽ lóe lên.
Bức tranh đó là tác phẩm 《Xuân Vân Hiểu Ải Đồ》 của họa sĩ vẽ tranh mực Trương Đại Thiên, từng một ẩn danh mua trong buổi đấu giá của Sotheby’s.
Bất cứ ai mời tham dự buổi đấu giá của Sotheby’s, giá trị tài sản ròng 200 triệu tệ chỉ là mức cơ bản.
Trở thành đấu giá ẩn danh, nghĩa là ít nhất là thành viên trung cấp ba năm trở lên, và giá trị tài sản ròng 1 tỷ tệ.