Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 99: Chuyến Công Tác Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:10:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt dập máy, cô trở bàn tiếp khách nhưng tập trung, đầu óc cứ nghĩ về chuyến công tác .

dứt khoát một chút thì Hàn Phong mới chịu buông tay.

Giang Nguyệt giật , sáng nay cô như là đủ dứt khoát mà. Bây giờ qua Anh, đây là tự thừa nhận trốn tránh Hàn Phong đúng ?

Lưu Nhậm thấy cô khi nhận điện thoại liền khác lạ nên nhẹ nhàng hỏi thăm:

“Có chuyện gì em?”

“À hả...” Giang Nguyệt giọng của Lưu Nhậm kéo về thực tại, cô bối rối, “... gì, thư ký Tô thông báo cuộc họp chiều nay nên em suy nghĩ chút đó mà.”

Lưu Nhậm gật đầu, đồng hồ đó từ tốn :

“Anh làm phiền chủ tịch Giang , em nếu việc thì cứ làm . Chiều nay còn gặp đối tác nữa nên chắc bây giờ về luôn.” Lưu Nhậm dậy, “hôm khác ghé thăm em.”

Hai trò chuyện cũng lâu, Giang Nguyệt còn xử lý thêm một đống công việc khác nên chẳng giữ Lưu Nhậm làm gì. Cô mỉm dậy theo, chỉnh sửa áo vest:

“Vậy Lưu tổng thong thả, hẹn sớm ngày gặp .”

Lưu Nhậm khẽ gật đầu, cô chu đáo tiễn tới sảnh chính của Giang thị, trợ lý Vu lấy xe chờ sẵn nên qua đó luôn. Trước khi xe lưu luyến ngoảnh , vặn bắt gặp dáng vẻ tươi máy móc của Giang Nguyệt, dù để tâm miễn cô chịu nở nụ với .

“Hẹn ngày gặp , chủ tịch Giang.”

Lưu Nhậm khẽ xe xong trợ lý Vu mới đóng cửa . Được một lúc xe mới chậm chạp lăn bánh khỏi cổng lớn Giang thị.

Giang Nguyệt nheo mắt dõi theo đuôi xe Lưu Nhậm, cô tại chỗ suy nghĩ một lát mới chậm rãi về phòng làm việc.

“Trên đời như đàn Lưu Nhậm ?”

Cô thu nụ , “tất nhiên là .”

Hàn Phong tự kỷ trong phòng làm việc mấy giờ liền, ép bản hết bốn trăm tám mươi bảy trang tài liệu đến đau mỏi cả mắt. Không Giang Nguyệt ở đây thì chỉ còn cách lừa dối bản lao đầu công việc, ít như tâm trí sẽ bận rộn để khổ sở nghĩ đến cô.

Xung quanh ngột ngạt đến khó thở, buồn tẻ vì chẳng thứ âm thanh náo nhiệt nào, thứ duy nhất phát âm thanh là tiếng gõ phím lọc cọc máy tính của Hàn Phong.

Mail công việc cuối cùng Hàn Phong cũng trả lời xong, ấn gửi buông con chuột xuống bàn. Sau đó nhắm nghiền mắt ngã ghế dựa.

Chưa nghỉ ngơi bao lâu điện thoại bàn rung lên thông báo cuộc gọi đến. Hàn Phong tình nguyện cầm lên, thấy gọi là Dương Kỳ mới máy.

“Có chuyện gì?”

“Cái tên Phạm Hoài kêu xem bệnh án đấy, chấn thương nhẹ nhưng lén trốn xuất viện từ tháng .”

Hàn Phong nhíu mày:

“Nói cụ thể chút.”

Dương Kỳ lật xem bệnh án của Phạm Hoài tóm tắt cho Hàn Phong :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-99-chuyen-cong-tac-bat-ngo.html.]

“Đứt động mạch tay trái, gãy hai cái xương sườn còn va đập nhiều chỗ khác. do đưa tới bệnh viện nhanh chóng nên kịp thời cấp cứu, sức khỏe vấn đề gì cả.”

“Viện phí do Giang gia chi trả đúng ?”

Dương Kỳ gật đầu, “đúng , bọn họ bảo lãnh bộ.” Anh nghĩ gì đó liền thêm, “ thế mà chịu ở thêm mấy ngày nữa dưỡng thương, làm cái gì mà trốn viện như .”

Tình trạng bệnh nhân sợ bệnh viện tìm cách trốn viện Dương Kỳ cũng chẳng lạ gì, thuận miệng nên mới quở trách nhưng Hàn Phong để ý điểm .

Nếu khác mà là Phạm Hoài, khi sẽ ăn vạ thêm một chút tiền của Giang gia nữa mới đúng. Đâu ai mạo hiểm sức khỏe như .

Hàn Phong im lặng hồi lâu đó gì đột nhiên tắt máy.

Tiếng tút tút bên đầu dây vang lên, Dương Kỳ giật giật khóe miệng xong màn hình điện thoại chửi bới:

“Đồ ăn cháo đá bát, một câu cảm ơn cũng thì đừng mơ giúp !”

Hàn Phong đặt điện thoại xuống bàn, cái là Tiêu Bắc mua mới cho , trong danh bạ chẳng bao nhiêu , màn hình chính cũng đơn giản. Nhìn chiếc điện thoại mới toanh tiếc nuối. Vì trong cái cũ của lưu lưu ảnh của Giang Nguyệt, mười cái mới cũng bằng cái đó của .

Nghĩ gì đó Hàn Phong cầm điện thoại lên, ấn gọi một dãy ngoài vùng.

Rất nhanh đầu dây bên nhấc máy, giọng thì vẻ là mới đánh thức nên bực bội:

“Cậu giờ đang ngủ mà, , tự nhiên hôm nay tìm đến ? Muốn khử tên nào ?”

Đáy mắt Hàn Phong hiện lên tia sắc lạnh:

“Đào ba tấc đất cũng tìm cho bằng các tên Phạm Hoài, thời hạn ba ngày.”

Người bên dường như tìm trọng tâm, nhếch mép:

“Bắt sống đúng ?”

“Tôi nhân từ, ?” Hàn Phong thấp giọng mỉa mai, dù Phạm Hoài cũng là thí mạng, g.i.ế.c chỉ thêm bẩn tay.

“Ừ ừ, Acheron nhân từ. Vừa vặn cây s.ú.n.g săn của đang hết đạn, khử cũng , hahaha.”

ngày đưa đến, tiền sẽ giao dịch.”

Hàn Phong nhàn nhạt đợi đối phương trả lời trực tiếp tắt máy. Anh qua cái bật lửa bàn, thật lâu mới dời mắt xong dậy tắm.

Giang Nguyệt xử lý hết việc ở công ty, một khác bàn giao cho phó chủ tịch gấp gáp lái xe về Giang gia. Cô bản cái quái gì mà theo con đường cũ lúc sáng gặp Hàn Phong, mơ mơ màng màng dừng ngay chỗ tông chiếc Porsche .

Mãi một lúc cô mới hốt hoảng xuống xe, ánh đèn vàng Giang Nguyệt mơ hồ thấy mảnh kính xe vung vãi đất. Xe cứu hộ đưa nên chỉ còn vài mảnh vỡ. Chân cô tự chủ đó, gót giày giẫm lên thủy tinh càng lúc càng tiến gần.

Trước mặt cô là chiếc điện thoại nứt màn hình của Hàn Phong, Giang Nguyệt khom xuống nhặt lên. Cô sơ qua cũng đây là điện thoại của , Giang Nguyệt cẩn thận phủi sạch đất cát đó xong cắn môi bỏ túi xách trở xe.

Đêm nay cô về Giang gia chuẩn hành lý, trưa mai bay liền, vốn dĩ gấp đến như Giang Nguyệt bảo thư ký Tô mua vé , cô sang Anh sớm một chút để xem xét cửa hàng kỹ lưỡng hơn.

Thật chất là cô rời càng nhanh càng , ngay cả công tác cô cũng yêu cầu bảo mật địa điểm để Hàn Phong tìm .

Loading...