Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 95: Vụn Vỡ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:10:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt cứ đ.â.m đầu chạy thẳng, cô nhưng con đường phía quá dài chẳng đích đến. Thế là cô cứ mãi, mãi, hai mắt tiêu cự về phương vô định, trong đầu hình ảnh của Hàn Phong ngoan cố đầu xe, hề ý né tránh, cứ ương ngạnh tìm chết.

Hai bả vai cô run lên, bàn tay đang cầm lái như mất hết sức lực, cảnh tượng bản đạp ga cán nát xe Hàn Phong giống thước phim ngắn cứ tua tua mắt Giang Nguyệt. Đột nhiên cô làm chủ tay lái, mất trớn nên tông thẳng cây xanh bên đường.

Đồng tử Giang Nguyệt co , vội đạp thắng gấp.

Xe đ.â.m thẳng cây “rầm” một tiếng vang dội. Giang Nguyệt chợt bừng tỉnh, hai cánh môi mấp máy làm thế nào, sắc mặt trắng bệnh như mất hồn bất động trong xe.

Tim cô lặng lẽ truyền đến cảm giác đau đớn âm ỉ, khắc sâu đến tận xương tủy, từng chút từng chút phá hoại tế bào trong cơ thể cô.

Loại đau đớn , lục phủ ngũ tạng cũng sắp nó bào mòn.

Mảnh vỡ từ kính xe văng cứa lên trán Giang Nguyệt, m.á.u từ đó chảy dài xuống sườn mặt cô. Mãi đến khi rơi xuống quần áo Giang Nguyệt mới phát hiện , cô luống cuống gỡ dây an xong lảo đảo xuống xe.

Bản bây giờ chật vật khác gì Hàn Phong khi nãy.

“Ha!” Giang Nguyệt tự giễu, cô cảm thấy thật trống rỗng, cái gì cũng còn, tất cả đều mất hết chỉ trong tích tắc.

Từ tình cảm của Hàn Phong cho đến chính bản cô đều mất hết.

Cô đau khổ nghĩ đến từ nay Hàn Phong sẽ làm phiền nữa, chấp nhận buông tay .

Máu vẫn ứa loang lổ khắp khuôn mặt xinh của Giang Nguyệt, cô dù đau rát nhưng lau , nháy mắt mảng màu sáng chói nhuộm ướt cả cổ áo vest sạch sẽ, ngay cả trong con ngươi sắc sảo cũng dính đầy m.á.u trông đáng sợ.

Bờ mi cô nặng trĩu rũ xuống, hốc mắt cay xè khó chịu, Giang Nguyệt chịu nổi nữa ôm mặt . Hai bàn tay cô vì thế dính đầy máu, bản suy sụp chống đỡ lên xe hy vọng tìm thấy điểm tựa để nghỉ ngơi.

dám tiếng, chỉ thút thít một nhớ hình ảnh xe sắp tông trúng Hàn Phong. Nếu lúc đó Giang Nguyệt bẻ tay lái đừng là một chiếc Porsche , ngay cả mạng của cũng sẽ còn.

Giang Nguyệt run lên, cô thở dốc bấu lấy n.g.ự.c , trái tim chồng chất vết thương mới cũ nữa khác đ.â.m cho rách toác . Nước mắt hòa với máu, Giang Nguyệt sức lau nhưng chẳng thể nào sạch nổi, cả quần áo cơ thể cô bây giờ cũng thấy vết m.á.u rõ ràng. Người khác còn tưởng cô là tên sát nhân m.á.u lạnh nào đó.

Nghĩ đến đây cô sững sờ.

Không m.ó.c t.i.m Hàn Phong ? Cái thua gì một tên sát nhân chân chính, hơn bao nhiêu, kém bao nhiêu chứ?

Hàn Phong trong gió thật lâu, xung quanh khí nồng nặc mùi xăng dầu từ chiếc xe Giang Nguyệt hất lật ngang đổ khắp mặt đường. Anh cứ như nhớ lúc cả hai mới quen , khi trở thành tình nhân của Giang Nguyệt, lúc đó mới nhận tình cảm của dành cho cô, sức chờ đợi cô đáp . Đến khi cô chịu thừa nhận , yêu , Hàn Phong mới an tâm hơn chút ít.

Ngày đó lo lo mất, bây giờ lo nữa cũng bằng .

Cuối cùng cô vẫn lựa chọn rời cho dù đánh đổi cả tính mạng của thì cũng chẳng đổi quyết định của cô. Một cái ngoảnh ánh mắt thương xót Hàn Phong cầu mong Giang Nguyệt quăng cho nhưng vẫn chẳng thấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-95-vun-vo.html.]

Hàn Phong thu tầm mắt mỏi mệt, trừ bỏ bộ quần áo đặt may riêng đắt tiền một chút còn chẳng gì. Điện thoại thì đập vỡ màn hình, chiếc xe dùng làm hơn mười năm nay cũng cán cho nát bét đến hình dạng.

Anh bây giờ khác gì gã đàn ông si tình quá mức, cái gì cũng đem đặt cược dù chắc sẽ thua.

là ngu ngốc hết sức!

Gió càng lớn, bụi bặm xung quanh hất lên tạo cho khác cảm giác cực kỳ khó chịu. Hàn Phong thấy mắt chỉ còn là mảng mờ đục rõ ràng, đến hình ảnh Giang Nguyệt biến mất cũng vì thế nhòe trong đầu .

cũng chẳng thể đuổi theo với bộ dạng như thế . Hàn Phong đột nhiên tiếc nuối, như thà rằng tự đ.â.m đầu xe cô cho , chừng còn làm Giang Nguyệt cảm thấy hối hận cả đời vì .

“Em đáng nên tông c.h.ế.t day dứt cả đời mới đúng. Ai cho em nhẹ lòng rời như hả?”

Giọng Hàn Phong khàn khàn, là đang đe dọa cô tự trấn an bản nữa.

Đứng bần thần hồi lâu Hàn Phong mới , nhưng đầu cứ lưu luyến ngoảnh về hướng Giang Nguyệt. Mãi một lúc mới chấp nhận sự thật tàn nhẫn , chân Hàn Phong như đeo chì, từng bước đều nặng nề đến khó tả.

Anh bỏ xe cho cứu hộ đến mang , còn lủi thủi đường lớn bắt taxi về Phong Nguyệt.

Tài xế thấy dáng vẻ chật vật của Hàn Phong thì nỡ lấy tiền, ông thở dài qua gương chiếu hậu, lân la hỏi thăm:

“Cậu trai trẻ, thấy bộ dạng lắm, mới xảy chuyện gì ?”

Hàn Phong vuốt ngược tóc , tình nguyện trả lời, trong giọng còn mang chút oán trách:

“Xe tông trúng, nhưng đó chịu trách nhiệm mà bỏ mất.”

Bác tài xế là hiểu ngay, làm nghề gần mười năm coi như chuyện lớn nhỏ gì mà thấy qua. Ông chép miệng, lựa lời an ủi Hàn Phong:

“Thôi thôi cứ xem như là xui xẻo , may mắn vẫn giữ tính mạng là quý lắm . Người đó chắc sợ giữ bắt đền mới bỏ chạy đấy, thôi bỏ qua cho . Mình !”

Giang Nguyệt quả thật sợ bắt đền, nhưng cái cô sợ nhất vẫn là dáng vẻ đáng thương liều mạng giữ cô của Hàn Phong.

là còn giữ mạng nhưng trái tim đó móc mất .”

Tài xế nhướng mày qua gương chiếu hậu, tiếng còi xe cứu hỏa lớn nên ông gì mới hỏi :

“Cậu gì á? Giữ mạng nhưng tim làm ?”

“Không gì.”

Hàn Phong đáp mấy chữ ngắn ngủi đó cũng tiếp nữa mà nhắm mắt tựa lưng ghế nghỉ ngơi. Bởi vì Giang Nguyệt mà thần kinh giây phút nào thả lỏng, cứ căng chẳng nó đứt khi nào.

Loading...