Chiếc điện thoại Hàn Phong cầm chặt trong tay vẫn động tĩnh gì khác. Anh chăm chú màn hình, thật lâu vẫn thấy cô trả lời .
Yết hầu lăn lộn lên xuống, chờ mãi âm thanh thông báo của điện thoại nên Hàn Phong buồn bã đặt điện thoại xuống giường. Anh nửa tựa đầu giường suy nghĩ miên man, bây giờ là ba giờ sáng nhưng vẫn tỉnh táo yên chờ đợi.
Ting--
Đột nhiên màn hình điện thoại sáng lên, Hàn Phong theo đó ôm hy vọng yếu ớt mở xem. Khóe môi nhếch lên, đến khi thấy nội dung thông báo thì trầm mặc.
Là thông báo biến động dư, tin nhắn của Giang Nguyệt.
Hàn Phong nhíu mày dư cuối của tài khoản, nãy tiền lãi từ cổ phiếu bán chuyển về hơn hai trăm triệu nhưng Hàn Phong vẫn buồn để mắt đến. Cái chỉ là tiền lẻ chơi thường ngày, hàng tháng kiếm bao nhiêu từ Phong Hà và các khoản đầu tư lớn nhỏ khác nên những thứ ít khi nào quan tâm đến.
mấu chốt là, đang chờ tin nhắn của cô chứ thông báo biến động dư của ngân hàng gửi đến.
Hàn Phong coi trọng tiền bạc nhưng bây giờ chuyển thêm mấy chục tỷ nữa cũng chẳng thèm đoái hoài đến. Giang Nguyệt ở đây, tiền bạc kiếm cũng thấy vui chút nào.
Đột nhiên thèm cảm giác cô đưa thẻ cho như ngày. Tiếp tục xem như một trợ lý nghèo ngày xưa mà đối đãi bao nuôi cũng . Khoảng thời gian đó cả hai vui vẻ hạnh phúc bao.
Hàn Phong đợi nổi nữa mở khung chat của Giang Nguyệt lên, thấy cô xem nhưng thèm trả lời thì nhíu mày. Ngón tay Hàn Phong lướt lên lướt xuống, đó chậm chạp gõ thêm mấy chữ:
[Em, đồ tàn nhẫn!!]
Vừa ấn gửi thấy dấu chấm than màu đỏ chói xuất hiện cuối tin nhắn. Ngón tay cứng đờ, vẻ mặt tin hai chữ Nguyệt Nguyệt mà tận tâm ghi biệt danh cho cô.
Cô kéo danh sách đen.
Trực tiếp xóa mất.
Mặt Hàn Phong đen như than quăng điện thoại sang một bên, bực lẩm nhẩm:
“Được, em lắm. Dám cho danh sách đen, Giang Nguyệt em chờ đó cho . Hàn Phong sẽ cho em cái gì là dây dưa dứt!”
…
“Hắt xì!”
Giang Nguyệt khụt khịt mũi, cô lẩm nhẩm: “Hừ, tên khốn nào lưng chị!”
Trong phòng điều hòa mở nhiệt độ thấp nên ấm áp. Làm gì chuyện lạnh mà hắt xì chứ? Chắc chắn là tên nào đó lưng cô .
Giang Nguyệt bĩu môi, tài liệu xong nên chuẩn chợp mắt một lát dậy làm. Kết quả rửa mặt xong lên giường cái điện thoại ma quái lôi kéo ấn khung chat của liên lạc “Tiểu Phong”.
“Cái điện thoại c.h.ế.t tiệt, ai cho mày kéo tao đây hả?”
Cô bực bội mắng điện thoại vô tri vô giác của . Lại âm thầm kéo kéo lên xuống lịch sử trò chuyện xem gửi thêm tin nhắn nào nữa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-89-tuyet-vong.html.]
cô kéo danh sách đen mất , gửi cô cũng chẳng thấy .
Lưu luyến ở lịch sử trò chuyện hồi lâu Giang Nguyệt mới thoát màn hình chính. Cô thở dài tắt điện thoại xuống nhắm mắt, do uống thuốc nên cơn buồn ngủ kéo đến nhanh. Không bao lâu Giang Nguyệt tiến giấc ngủ.
Bên Giang Nguyệt đang ngủ say thì bên Hàn Phong vật vã với đống hỗn độn trong đầu. Anh tài nào ngủ , Giang Nguyệt cứ lẩn quẩn trong tâm trí quấy phá như ngày nào.
Hàn Phong thức trắng đêm, đồng hồ điểm 6 giờ sáng lật đật gọi cho Tiêu Bắc.
“Hàn tổng.” Tiêu Bắc mơ màng bắt máy, sếp đánh thức nên vẫn còn ngái ngủ.
“Đem xe về Phong Nguyệt cho , tạm thời cần làm tài xế.”
“Ơ... Vâng, lái qua ngay ạ.” Mặc dù ngạc nhiên vì Hàn Phong đòi tự lái xe nhưng Tiêu Bắc vẫn mau lẹ rời giường chuẩn đem xe qua cho . Hôm Hàn Phong mắng vì tội dối kết quả của Lưu Nhậm nên đến giờ vẫn còn sợ.
Nếu tính đúng ngày hẹn thì hôm nay Hồ Nam mới giao kết quả .
Xe nhanh chóng lái tới Phong Nguyệt, Hàn Phong chuẩn xong chờ sẵn ở sảnh chính. Tay vẫn quấn băng gạc dính m.á.u vì cho làm đụng cái mới. Trên mặc áo sơ mi đen quần tây như thường ngày làm ở Giang thị.
Tiêu Bắc thấy liền chạy , cung kính đưa chìa khóa xe cho Hàn Phong:
“Hàn tổng, chìa khóa đây ạ.”
Anh “ừ” một tiếng, định mở cửa xe nhưng nhớ tới gì đó liền dặn dò Tiêu Bắc kỹ càng:
“Việc của Phong Hà mắt giao cho Hà Nghiêm, tạm thời làm việc ba ngày. Còn nữa, theo dõi sát Vương thị cho , chuyện gì quan trọng thì đừng gọi đến.”
Tiêu Bắc há hốc mồm, máy móc đưa mắt theo xe Hàn Phong từ từ chạy khỏi Phong Nguyệt. Đến khi khuất mới thì thầm: “Ôi trời ơi đây Hàn tổng ngày Tết cũng làm đó ? Quanh năm chỉ nghỉ nhiều nhất là một ngày, bây giờ nghỉ một lượt ba ngày liên tiếp, chấn động chứ!!”
Nói Tiêu Bắc lắc đầu ngán ngẩm, “cũng thôi, cú sốc chủ tịch Giang bỏ quá lớn. Hàn tổng lẽ đau đớn khổ sở nhiều lắm.”
Tiêu Bắc xót xa cho sếp , thầm nhớ đến mấy bộ phim truyền hình dài tập vợ ép xem cùng thì càng suy diễn thêm một đống kịch bản. Âm thầm hứa hẹn sẽ cố gắng gánh vác thật nhiều việc ở công ty để Hàn Phong đỡ vất vả, dành thời gian đó hàn gắn với chủ tịch Giang bên Giang thị.
…
Chiếc Porsche màu đen tuyền mạnh mẽ chạy đường lớn, Hàn Phong đạp ga hướng về phía Giang gia. Anh cô ngủ ở Phong Nguyệt thì thế nào cũng về Giang gia ở tạm một đêm.
Giờ chắc chắn Giang Nguyệt dậy, Hàn Phong nhớ kỹ thói quen của cô đúng bảy giờ mới dậy sửa soạn làm. Anh theo đó canh giờ chặn cô ở cổng Giang gia.
Xe dừng cổng, Hàn Phong kiên nhẫn trong xe chờ cô làm.
Giang Nguyệt đang ăn sáng ở phòng ăn loáng thoáng chiếc xe lạ đậu cổng nên gọi làm hỏi thăm:
“Có ai ngoài hả dì?”
“Giang tiểu thư, cũng nữa. Khách tới Giang gia hình như nào lái xe giống , chắc là lạ.”
Giang Nguyệt gật đầu, khi làm rời cô nhanh chóng ăn hết phần ăn sáng, lẹ làng uống thuốc chạy lên lầu cầm túi xách và tài liệu xuống gara.