Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 87: Gặp Lại Cố Nhân

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:10:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Xung quanh vắng lặng yên tĩnh, Giang Nguyệt chớp chớp mắt về phía Phong Nguyệt, rốt cuộc cô cũng chẳng câu trả lời nào.

Cũng thôi, đây vốn dĩ là câu hỏi tu từ. Cô trông mong gì câu trả lời của nó, cũng , cũng chẳng .

Gió lạnh bắt đầu nổi lên, bả vai Giang Nguyệt khẽ run. Mái tóc cô xõa lưng phiêu theo làn gió, trán vài sợi tóc tinh nghịch rũ xuống nên Giang Nguyệt đưa tay vén cho gọn gàng. Cô chà xát hai tay ủ ấm trong áo khoác, chóp mũi đỏ ửng hít hít vài cái.

Gió đêm làm đầu óc Giang Nguyệt tỉnh táo hơn, cô thở dài cúi đầu xuống suy nghĩ đến chuyện gì đó phòng cầm điện thoại lên ấn mở danh bạ.

Ngón tay cô trượt lên trượt xuống màn hình, chần chừ mãi mới bấm cái tên “Lưu Nhậm” ở gần cuối danh sách.

Rất nhanh cuộc gọi kết nối, là đoạn nhạc chờ dài dòng chán ngắt vang lên bên tai cô nhưng Giang Nguyệt vẫn kiên nhẫn đợi bên đầu dây nhấc máy.

Lưu Nhậm xem đến trang tài liệu cuối cùng, tắt máy tính xong xoa xoa thái dương để thư giãn, định chuẩn ngủ thì điện thoại vang lên thông báo cuộc gọi đến. Lúc màn hình hiển thị gọi, ánh mắt phức tạp đó liền nhấc máy.

“Giang tổng.”

Lưu Nhậm vẻ ngạc nhiên, giọng đều đều như chuyện với bạn bình thường.

Giang Nguyệt xoa xoa đầu ngón tay, cô uyển chuyển hỏi thăm :

“Thật ngại quá, đêm khuya quấy rầy Lưu tổng . Anh cho năm phút nhé.”

Lưu Nhậm thấp giọng khẽ, đừng là năm phút. Thậm chí cô đòi cả đời cũng sẵn sàng cho cô.

Thế nhưng đây chỉ là ước nguyện viển vông của . Lưu Nhậm mím môi, lẽ cả đời cũng khó một như ngày hôm nay.

Rõ ràng cô kề cận bên nhưng xa cách đến khó . Anh rũ mắt tấm ảnh bàn làm việc, nhẹ nhàng :

“Không , Giang tổng gì cứ ...” định thêm vài câu nhưng sợ như sẽ biểu hiện quan tâm rõ ràng quá làm cô khó chịu nên đành nhịn xuống.

Giang Nguyệt xuống ghế, cô chậm rãi mở lời:

“Gần đây Lưu tổng qua Tây Thành, mạn phép cho Giang Nguyệt hỏi đang ý định gia nhập thị trường ở đây?”

Lâu nay Lưu Nhậm chỉ “đóng đô” ở Nam Thành, thế lực ngầm đến nhưng bên ngoài chỉ rõ lập trường của ý định lâu dài tại Nam Thành. Giang Nguyệt hỏi như là cô đang tính đến chuyện Lưu Nhậm bành trướng một phần với các đối thủ trong tương lai khi qua Tây Thành làm ăn, đặc biệt là Phong Hà.

Nếu tại khi đó điều tra Hàn Phong “tặng” cho Giang Nguyệt làm “quà” sinh nhật hấp dẫn như . Đây cô ngầm hiểu là quà biếu với “thành chủ” của Tây Thành để thể hiện lòng thành khi gia nhập địa bàn của đối phương.

Lưu Nhậm cô hỏi như vội trả lời, sớm đoán cô sẽ hỏi như nên bình tĩnh đó mới :

“Giang tổng hiểu lầm ...” Lưu Nhậm chăm chú tấm ảnh bàn nhưng vẫn nhất quyết chạm nó. Anh cứ thế chuyện với cô như với trong ảnh. Dù trong lòng suy nghĩ riêng nhưng trong giọng Giang Nguyệt vẫn chút bất thường nào:

“Chỉ là Nhậm nỡ Giang tổng khác lừa như , sợ...” em đau lòng.

Cô gõ gõ ngón tay lên bàn, ngạc nhiên câu trả lời đó gượng gạo hỏi :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-87-gap-lai-co-nhan.html.]

“Chúng gặp mấy . Tại Lưu tổng nỡ chứ?”

Giang Nguyệt hiểu, làm ăn như các cô lợi ích đặt lên hàng đầu. Không lợi cho thì tuyệt đối một phân tiền cũng chẳng thể mất một cách vô cớ, một hành động cũng chu việc. Làm gì chuyện để tình cảm xen , nếu thì cũng là mối quan hệ lợi ích chung với mà thôi.

Lưu Nhậm mở rộng việc làm ăn ở Tây Thành thì giúp cô làm gì cơ chứ? Còn bảo là nỡ, Giang Nguyệt suy nghĩ mãi nhưng vẫn nghĩ .

Nếu đến khả năng Lưu Nhậm ý với cô thì thể nào. Giang Nguyệt lâu nay du học, làm gì chuyện gặp yêu?

Bên Lưu Nhậm dậy ban công hóng gió, ngẩng mặt ánh trăng sáng chói bầu trời đêm. Dù là thành phố xa hoa tấp nập, những ánh đèn của tòa nhà cao tầng vẫn sáng mãi tắt nhưng chẳng thể bì kịp vầng trăng treo cao .

Ánh sáng mãi mãi rực rỡ, đẽ, soi rọi trái tim mờ mịt của .

Anh dõi theo vầng sáng của ánh trăng cao, nhẹ nhàng với Giang Nguyệt:

“Chuyện thì dài dòng, bây giờ cũng khuya Giang tổng vẫn nên nghỉ ngơi . Có thời gian chúng , mấy tuần nay Giang thị xảy ít chuyện cũng đến.” Giọng trở nên dịu dàng, “cô chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng cố gắng quá sức.”

Bình thường Lưu Nhậm chuyện nhẹ nhàng dễ , bây giờ như Giang Nguyệt nhất thời phản ứng kịp. Cô mím môi, ngơ ngác chào :

“Vậy... Vậy chúng khi khác hẹn gặp. Ừm Lưu tổng, cuối tuần rảnh ? Tôi hẹn một buổi nhé.”

Lưu Nhậm mỉm , “ừm, cũng . Vừa cuối tuần việc qua Tây Thành, sẵn tiện ghé qua Giang thị thăm Giang tổng luôn cô thấy ?”

Cô cong môi:

“Rất vui tiếp đón !”

Giang Nguyệt thêm mấy câu xã giao khách sáo nữa mới tắt máy. Cô xoay xoay chiếc điện thoại trong tay, cảm thấy con của Lưu Nhậm bên ngoài hiền lành vô hại nhưng thực là thâm sâu khó lường. Hôm nay cô gọi đến nhưng cũng nghĩ đến phát hiện điều thú vị như .

Cô đặt điện thoại xuống bàn, đưa tay cầm tách lên xong chậm rãi nhâm nhi. Ánh mắt tùy ý về phía Nam Thành xa xôi, lẩm nhẩm một câu:

“Không nỡ, là nỡ cái gì mới ?”

Lưu Nhậm khi tắt điện thoại xong về phòng làm việc nhắn tin cho trợ lý Vu, nội dung đơn giản:

[Chuẩn lịch trình cuối tuần , thăm Giang tổng của Giang thị và Hàn tổng của Phong Hà]

Anh ấn gửi, nheo mắt nhớ khắc lúc và Hàn Phong vô tình chạm mặt trong buổi tiệc sinh nhật của Giang Nguyệt. Nếu cất công đến Tây Thành thì Lưu Nhậm cũng ghé thăm bộ dạng thảm hại của Hàn tổng chứ.

Mấy ngày nay tin tức liên tục gửi về nên chuyện Giang Nguyệt Lâm Phong là Hàn Phong cũng tới tai . Lưu Nhậm cuối cùng vẫn chút niềm tin bản , cảm thấy phần trăm thắng Hàn Phong cao hơn một chút.

Anh thật lòng để cô , nhất chính là Lưu Nhậm chứ tên Hàn Phong lừa dối tình cảm của Giang Nguyệt .

Vất vưởng chừng năm, thể nào để nỗ lực của bản tan thành mây khói . Có trách là trách cảnh quá khắc nghiệt cho hai bọn họ, vốn dĩ ngay từ đầu khả năng với cô nhưng cố chấp nghịch ý trời.

Lưu Nhậm lăn lộn ngụp lặn trong bùn lầy, là đang chờ ngày với tới ánh trăng sạch sẽ cao .

Loading...