Giang Nguyệt gấp gáp xuống hầm giữ xe, lúc bận rộn cất túi xách thì tập tài liệu trong tủ nhỏ xe thu hút ánh mắt cô.
Tập tài liệu là của Lưu Nhậm đưa cho Giang Nguyệt, cô vẫn luôn vứt trong xe thèm quan tâm. Bây giờ thấy nó tay Giang Nguyệt chần chừ cầm lên.
Ma xui quỷ khiến thế nào Giang Nguyệt mở , từng con chữ tố cáo phận của Hàn Phong ngay ngắn hiện lên mắt Giang Nguyệt. Cô một nửa liền chán ghét vứt qua một bên khởi động xe.
Xe nhanh chóng lao đường lớn hòa dòng tấp nập. Đột nhiên gặp ngã rẽ Giang Nguyệt đổi ý về Tây Ảnh nên bẻ lái, động tác cô làm thuần thục. Không bao lâu xe đến cổng bệnh viện tư nhân Tây Ảnh.
Cô nhớ ba nên về bệnh viện thăm ông. Cửa phòng bệnh vẫn đóng chặt, ngoài hành lang yên ắng đến lạnh lẽo. Giang Nguyệt cố gắng khống chế bước chân , cô mang cao gót nên gây tiếng động vang. Khi vệ sĩ mở cửa cho cô Giang Nguyệt liền thấy thể tiều tụy của gường, Giang phu nhân rời mua đồ dùng cá nhân nên cả căn phòng rộng lớn ai. Trái cây vẫn gọn gàng đặt đầu giường.
Khắp nơi một tiếng động, cô im lồng n.g.ự.c phập phồng của Giang Nghiệp. Bỗng hốc mắt Giang Nguyệt đỏ lên, cô mệt mỏi vén tóc lưng xong lui về bàn xuống cẩn thận suy nghĩ về chuyện .
Giang Nguyệt đang chờ đợi.
Cô đồng hồ đeo tay, nếu cô cho điều tra làm việc nhanh chóng thì còn hai tiếng nữa sẽ kết quả. Bàn tay Giang Nguyệt dần lạnh lên, cô căng thẳng đan hai tay yên lặng dõi theo chủ tịch Giang.
Lúc mỗi phút trôi qua đối với cô như một thế kỷ dài đằng đẵng. cô vẫn kiên nhẫn chờ, tâm trạng làm việc nên cô nhắm mắt nghỉ ngơi thả lỏng thần kinh. Khi nãy cô còn dám thẳng mắt Hàn Phong, cô sợ sẽ phát hiện điều nên phát hiện mất.
Khi Giang Nguyệt vẫn đang mòn mỏi chờ đợi một kết quả để đánh bại niềm tin yếu đuối của thì Đàm Vũ cũng gấp gáp tìm kiếm kẻ phá hủy thiết kế của . Anh ngẫm nghĩ thì nhớ đến một .
Du Tuyết.
Cái tên tưởng chừng như liên quan đến chuyện nhưng nếu nghĩ kỹ thì cô là khả năng nhất. Đàm Vũ thảo luận kỹ lưỡng với Đàm Vân xong lập tức tìm Du Tuyết, đáng lẽ cô bỏ trốn từ hai ngày nhưng quên đồ ở căn hộ cô từng sống nên về lấy, xui xẻo làm hai em họ bắt .
“Gì ? Đàm tổng tự nhiên đến tìm Du Tuyết là chuyện gì ?”
Vẻ mặt Đàm Vũ âm trầm, vui:
“Du tổng đến tìm cô là vì chuyện gì mà. Quà cô tặng cũng bất ngờ thật đấy.”
Du Tuyết ha hả, cô chế giễu:
“Haha Đàm tổng thích ? Bây giờ tới đây để bắt ?”
Đàm Vân vốn nóng tính, cô nổi nữa liền bước lên một bước thẳng tay tát mặt Du Tuyết một cái thật vang dội.
“Mẹ nó con điên...”
Còn kịp chửi hết Đàm Vân tát thêm một cái bên còn . Du Tuyết đau hét lên Đàm Vân liền bóp miệng cô :
“A Vũ cho cô mặt mũi, cô cần thì để Đàm Vân vứt hộ . Nói...” Đàm Vân bóp mạnh miệng cô , “ai cho cô lá gan phá thiết kế của hả?”
Du Tuyết nhường nhịn hất tay Đàm Vân , cô chạm nhẹ dấu tay đỏ ửng mặt nghiến răng:
“Tôi chướng mắt loại dựa dẫm như các nên phá đó, thì hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-81-doi-mat-voi-qua-khu.html.]
Nghĩ đến chuyện xưa cô liền tức giận rống lên:
“Nếu ngày đó ả Giang Nguyệt về nước đưa Đàm Vũ lên thì bây giờ nông nổi . Các cùng một giuộc đẩy xuống đưa lên...” Cô chỉ thẳng Đàm Vũ đang lạnh lẽo : “Đàm Vũ là thứ hèn hạ, ả Giang Nguyệt ăn chơi tiếng đưa lên là trúng nhan sắc của . Hại sa thải, thứ bám váy đàn bà, khinh!”
Từ lúc Giang thị sa thải vì lý do rõ ràng cho đến nay chỗ nào dám nhận cô nữa. Lại tiêu sài phung phí nên Du Tuyết mắc nợ, đang trốn chui trốn nhủi thì gặp vận may giúp cô khoản tiền lớn.
“Cô im !”
Đàm Vũ bản tính hiền lành ít , nếu chỉ thẳng danh tính của thì chẳng nể nang gì nữa.
“Du tổng, khi nãy gọi một tiếng vì còn xem cô như đàn chị . Bây giờ cô ngay cả cũ cũng nhận thì đừng trách thẳng. Cô tự nhớ những chuyện làm cho Giang thị , chép thiết của đồng nghiệp, khi phát hiện dám tráo đổi với cấp đổ tội cho khác. Chủ tịch Giang nể tình cô cống hiến cho Giang thị từ lúc về nước cho đến nay nên mắt nhắm mắt mở cho qua truy cứu, tìm đại một lý do nhẹ nhàng để cô từ chức cô còn điều cảm ơn bây giờ lén lút về phá hủy thiết kế của , cô như là cũng đang phá hủy Giang thị cô hiểu ?”
Anh kích động hết , những chuyện chỉ chủ tịch Giang, Giang Nguyệt và hai em họ . Khi công bố đổi giám đốc sáng tạo của Giang thị truyền thông đưa ít nghi vấn nhưng đều bác bỏ. Du Tuyết từ đó đến nay đều xuất hiện nhưng tự nhiên về hãm hại chắc chắn là khác sai khiến. Nghĩ nên nghiêm mặt hỏi nữa:
“Là ai kêu cô động tay thiết kế của ?”
Du Tuyết đơ cứng , cô vẫn một mực thừa nhận năm xưa chép thiết kế của khác để sa thải. Nghĩ đến lời của Vu Nhĩ liền nhếch môi:
“Hàn Phong.”
Đàm Vân giật , cô chắc chắn hỏi :
“Hàn Phong? Là Hàn Phong nào?”
“Cô còn giả vờ ? Tất nhiên là Hàn tổng của Phong Hà .”
Du Tuyết đắc ý , cô vẻ khiêu khích:
“Sao? Không ? Bây giờ đó thôi!”
Cả Đàm Vũ lẫn Đàm Vân đều tin những gì . Trong mắt bọn họ Hàn Phong xưa nay tàn nhẫn nhưng dùng những thủ đoạn hèn hạ như để đánh bại đối thủ của . Có đánh cũng là quanh minh chính đại đánh, thể nào làm chuyện .
Đàm Vân khẽ , cô hạ thấp giọng:
“A Vũ, làm bây giờ?”
“Quay về báo cho chủ tịch Giang .”
Đàm Vũ lạnh lùng Du Tuyết:
“Cô theo chúng về rõ ràng với chủ tịch Giang.”
Du Tuyết khẩy, cô sớm đoán sẽ bắt về nên nhân lúc Đàm Vân chú ý liền đẩy cô chạy trốn. Đàm Vũ phản ứng nhanh đuổi theo, cô chạy trối c.h.ế.t qua đường lớn mặc kệ đèn xanh, đúng lúc chiếc ô tô chạy ngang qua kịp phanh .
Du Tuyết trợn mắt khuôn mặt quen thuộc của tài xế trong xe, đầu óc cô hỗn loạn kịp suy nghĩ gì xe lao tới đ.â.m .
Đàm Vũ và Đàm Vân chạy tới nơi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng cùng âm thanh chói tai của và xe va chạm . Tài xế nhẫn tâm cán qua Du Tuyết bỏ , cô trơ trọi giữa đường, m.á.u tươi nhanh chóng lan khắp nơi thành mảng lớn.