Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 78: Bờ Vai Vững Chắc

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:09:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đàm Vân cho gấp rút triệu tập tất cả nhân viên của bộ phận thiết kế , cô tra hỏi sơ từng một. Còn Đàm Vũ một bên định tinh thần.

Ai nấy đều hoang mang lo lắng, Giang thị nay từng xảy chuyện . Mọi công đoạn thiết kế đều bảo mật kỹ càng, hơn nữa mỗi sẽ phân công làm một chi tiết nhỏ, ai cũng đóng góp công sức nên chuyện phá hủy thiết kế là điều thể xảy ở nơi tinh thần đồng đội cao như nhân viên của Giang thị.

“Đàm tổng, uống ly nước .”

Đàm Vân chỉ thị thu dọn các thiết kế phá hư xong an ủi . Cô cũng bất lực cảnh hiện tại, đến giờ Giang Nguyệt vẫn chuyện là do Đàm Vũ ngăn cho cô .

Anh trong văn phòng ngẩn ngơ bản vẽ chỉnh mắt. Tất cả đều là công sức của đoàn đội nhân viên của Giang thị cùng thành, nguyên vật liệu cũng Đàm Vũ đích chọn những thứ nhất. Bây giờ tất cả đều tan thành mây khói, hy vọng của Giang thị sẽ về ?

“Chủ tịch Giang tin tưởng như , thể làm cô thất vọng . Tiểu Vân, bây giờ nên làm gì đây?”

“A Vũ, ... Anh bình tĩnh , gì cũng cách giải quyết bây giờ chúng báo cho chủ tịch Giang một tiếng. Đây của , A Vũ, đừng tự trách nữa.”

Đàm Vân giỏi ăn nên chỉ ngập ngừng an ủi Đàm Vũ, thấy trả lời liền chẳng làm .

Hai im lặng lúc lâu ai ai, cuối cùng Đàm Vũ chịu hết nổi chậm rãi dậy. Sắc mặt tương đối bình tĩnh nhưng thật bên trong là sự mệt mỏi cùng buồn bực lời nào diễn tả hết, thấy lên tầng 12 Đàm Vân cũng vội vàng theo.

Giang Nguyệt đang phê duyệt tài liệu thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Hàn Phong liền quen thuộc dậy mở cửa.

Cửa mở thấy khuôn mặt trai ảm đạm của Đàm Vũ, bất ngờ chào một tiếng “Đàm tổng, nhà thiết kế Đàm” nhường đường cho họ .

Hàn Phong cũng chuyện gì mà Đàm tổng bình thường tinh thần phơi phới tràn đầy sức sống hôm nay biến thành một cái cây khô. Anh thích ngóng chuyện riêng tư của khác nên ý rời qua phòng kế bên pha cho họ.

Hai chậm chạp bước phòng gọi một tiếng “chủ tịch Giang” ngập ngừng .

“Đàm tổng, chuyện gì mà mặt mày ủ rũ thế?”

Giang Nguyệt mời hai xuống lo lắng hỏi thăm.

Đàm Vũ mím môi đến thành đường thẳng tắp, khẽ qua Đàm Vân thẳng.

Nếu kỹ thì trong giọng điệu còn chút run run:

“Chủ tịch Giang, bộ sưu tập mà chúng sắp mắt. Bị...” Đàm Vũ hít thở sâu dám tiếp.

Nghe đến đây Giang Nguyệt chắc chuyện chẳng lành liền sốt ruột hỏi :

“Bộ sưu tập Đàm tổng?”

“Bị phá hủy gần như bộ ạ.”

Đàm Vân cắn răng , hai tay cô bởi vì căng thẳng nên đan chặt cứng, sắc mặt thì trắng bệch như bệnh.

“Có chuyện như ?”

Giang Nguyệt trừng mắt tin lời thấy, cô sợ hãi chằm chặp biểu cảm bất lực của Đàm Vũ cùng Đàm Vân là đoán tám chín phần.

Xong , bộ sưu tập còn thì ý nghĩa gì nữa chứ?

Cô khẽ run nghĩ đến tình hình Giang thị hiện tại, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Cả hai đều bối rối, ai ai cũng gì cho . Giang Nguyệt đè nén cảm xúc thẳng mắt Đàm Vũ, giọng cô lạnh tanh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-78-bo-vai-vung-chac.html.]

“Đã điều tra ?”

Đàm Vũ thở dài:

“Không nhân viên trong bộ phận thiết kế làm.”

Giang Nguyệt nhíu mày, nghĩ đến những thủ đoạn bẩn thỉu của đối thủ cạnh tranh thì càng tức giận hơn vì đây là đầu tiên Giang thị như thế .

Cô dựa hờ lưng ghế, xoa xoa thái dương:

“Còn CCTV, kiểm tra luôn chứ?”

Đàm Vũ gật đầu:

“Khi nãy nhân viên mới lấy dữ liệu, chắc là chiều nay là hình ảnh xuất .”

Hàn Phong pha xong liền thấy cảnh tượng căng thẳng của ba , bước nhanh qua để xuống bàn cô liền :

“Đàm tổng, nhà thiết kế Đàm, hai yên tâm nhất định sẽ điều tra kẻ dám phá hủy thiết kế của hai . Bây giờ cứ bình tĩnh, uống cho tịnh tâm .”

tâm trạng nhưng Giang Nguyệt Đàm Vũ lẫn Đàm Vân yên tâm hơn phần nào liền lời nhấp một ngụm . Bọn họ vẫn áy náy với cô vì cẩn thận trong khâu quản lý sản phẩm, đến gần tới ngày thiết kế mắt mới phát hiện thì quá trễ.

“Vậy chuyện mắt bộ sưu tập thì làm chủ tịch Giang?”

Đàm Vân lo lắng hỏi Giang Nguyệt, bây giờ mà Giang Nguyệt yêu cầu cô làm thì dù bỏ ăn bỏ ngủ cô cũng ráng thành xong trong năm nay.

“Nhà thiết kế Đàm, cô đừng lo lắng trách cô . Nếu mùa đông bộ sưu tập nào tung thì đợi sang năm .”

Giang Nguyệt cần biện pháp lâu dài nên an ủi hai em Đàm Vũ Đàm Vân , bọn họ yên tâm về cô mới trở phòng làm việc.

Ngoài mặt Giang Nguyệt biểu hiện nhưng trong lòng cô thêm phiền muộn. Hàn Phong nét lo âu mặt cô liền qua dỗ dành.

Giọng dịu dàng:

“Chuyện cũng xảy em đừng cứ tự trách nữa, như đau lòng lắm đó, chúng cùng tìm cách nhé?”

Nghe những lời rốt cuộc cô chống đỡ nữa trực tiếp ôm lấy Hàn Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Nguyệt vùi bờ vai vững chắc của , giọng nghẹn ngào:

“Phong, em sợ lắm. Bây giờ Giang thị đang gồng chịu đựng qua ngày chỉ để trông chờ hy vọng trở . Hiện tại tất cả đều phá hủy trong gang tấc. Anh xem em nên làm gì đây? Có em làm ? Có em giống như Dự San là tuổi trẻ bồng bột dám ngông cuồng ?”

Càng cô giọng càng run rẩy, nước mắt bắt đầu rơi ướt vai áo của Hàn Phong thấm da thịt . Cô đau một đau mười, chỉ dùng vòng tay rộng lớn của ôm chặt cô lòng vuốt ve tấm lưng cô an ủi. Chỉ như Giang Nguyệt mới yên tâm trong văn phòng mà ngoài thấy.

Cô sợ nhân viên thấy dáng vẻ yếu đuối của lãnh đạo họ, nhưng cô sợ dáng vẻ yếu đuối của bản phơi bày mặt Hàn Phong.

Giang Nguyệt suy cho cùng cũng chỉ là cô gái hai mươi lăm tuổi may mắn hơn khác một chút. Từ đến nay đều là chủ tịch Giang và Giang phu nhân bao bọc yêu thương cô hết mực, bao giờ cô rơi tình cảnh khó khăn như bây giờ.

Còn hiện tại chủ tịch Giang vẫn còn hôn mê giường bệnh ngày tỉnh dậy, Giang thị thì thoi thóp gắng gượng từng ngày, vô vàn cạm bẫy của đối thủ cạnh tranh đặt để đạp Giang thị xuống. Tất cả đều đang đè nặng vai Giang Nguyệt, quấy nhiễu tâm trí cô. Đến khi cái hôn trán dịu dàng của Hàn Phong đột ngột rơi xuống mới làm cô tỉnh táo .

Giang Nguyệt mở bừng mắt ngẩng đầu Hàn Phong, ánh nắng ngoài cửa dịu dàng chiếu qua làm Hàn Phong giống như trai ấm áp, ánh mắt kiên định cô, hai tay Hàn Phong giữ chặt vai Giang Nguyệt, giọng trầm thấp phát từ tận đáy lòng:

“Nguyệt Nguyệt em nhớ, bất kể là điều gì chăng nữa em cũng nghĩ sẽ thất bại. Bởi vì khi chúng nghĩ bản sẽ thất bại thì đó chính là sự thất bại đầu tiên mà chúng nhận .” Anh cúi đầu gần cô, “em làm mà Nguyệt Nguyệt, em?”

hé miệng nhưng chẳng gì, qua ánh mắt đó thôi cô cũng đối phương dành cho sự tin tưởng như thế nào, sự trông chờ như thế nào. , cô dậy, cô vì thế mà bỏ cuộc. Giang Nguyệt nghĩ thế nên nhè nhẹ gật đầu, tay cô vội lau nước mắt mặt đáp , giọng cô mười phần khẳng định:

“Ừ, em nhất định sẽ làm !”

Loading...