Giang Nguyệt dường như quên mất lời của Lưu Nhậm, cô dành sự tin tưởng tuyệt đối của cho Hàn Phong. Thậm chí còn thèm xác nhận thông tin Lưu Nhậm đưa, tập tài liệu đêm qua cô cầm về cũng tiện tay quăng trong xe.
Chỉ hôm sinh nhật Giang Nguyệt mới thỏa sức bay nhảy. Sáng nay cô uể oải xuống giường, eo lưng đều đau nhức dữ dội do lăn lộn với Hàn Phong đến tận gần sáng.
Đột nhiên nghĩ đến điều gì Giang Nguyệt liền nhếch môi với Hàn Phong đang cọ cọ mặt n.g.ự.c cô làm càn:
“Thấy cái đó ?”
Cô chỉ xuống cái thắt lưng đang ngay ngắn giường.
Hàn Phong hôn n.g.ự.c cô một cái, lười biếng :
“Cái nào em?”
Giang Nguyệt trả lời nên đành tự .
Hàn Phong nuốt nước bọt:
“Thắt... Thắt lưng thì vấn đề gì ?”
“Anh rõ đây.” Giang Nguyệt cao giọng: “Nếu em phát hiện dám làm cái gì xa thì em lập tức phạt bằng cái đó đấy!”
“Nguyệt Nguyệt của ơi, nào dám chứ. Làm việc còn đủ, lấy thời gian làm việc với em.”
Cô gõ nhẹ đầu , chu chu môi:
“Tốt nhất là như !”
Mắt thấy sắp tới giờ làm nên hai xuống giường. Lúc ngang qua thùng rác nhỏ thì cô giật hỏi Hàn Phong:
“Tối... Tối qua làm bao nhiêu ?”
Trong thùng rác nhỏ sơ qua là thấy nhiều áo mưa, hèn gì đến bây giờ chân cô vẫn còn run rẩy đây .
Hàn Phong như nheo mắt cô:
“Em đoán xem?”
“Cầm thú!”
Giang Nguyệt đánh n.g.ự.c một cái bỏ phòng tắm. Nhìn cô giận dỗi như tức giận tí nào, ngược còn vui vẻ mặt.
“Con cáo nhỏ đáng yêu thật!”
…
Tin tức Hàn Phong là bạn trai của Giang tổng lan truyền khắp công ty. Ai ai cũng bàn tán về chuyện , họ tưởng ban đầu sếp tổng chỉ tuyển ngắm cho vui. Không ngờ thành công leo lên vị trí “bạn trai” của ái nữ Giang gia.
Lúc chuyện thư ký Tô cũng bất ngờ, hèn chi cô cứ cảm thấy Giang Nguyệt đối với Hàn Phong điểm khác lạ. Hàn Phong như Giang Nguyệt yêu thích là chuyện bình thường.
Khi Hàn Phong đến công ty cùng Giang Nguyệt đều tiếp đón chúc mừng. Bọn họ mặc kệ bộ dạng lạnh lùng của Hàn Phong vẫn cố gắng chạy theo lôi kéo nịnh bợ làm với .
“Ai da trợ lý Lâm, uống cà phê ? Tôi chạy mua cho .”
Trưởng phòng Thẩm nổi tiếng về trình độ lấy lòng lãnh đạo nhất trong công ty. Nhờ mà năng lực cũng bình thường nhưng mới hai mươi bảy tuổi leo lên chiếc ghế trưởng phòng kinh doanh. Anh cũng thiện hòa đồng, bao giờ làm khó cấp nên yêu quý.
Hôm nay thấy Hàn Phong liền sáp . Chăm sóc đến nước cũng rót sẵn bưng đến chờ tới uống.
“Cảm ơn nhưng cần .”
“Vậy ăn chút gì ? Ây da làm mà ăn vặt là mất hết niềm vui của trưởng thành.”
“Xin thói quen ăn vặt.”
“À ăn giữ dáng chứ gì. Ôi ôi là cơ bắp đầy , bảo mà Giang tổng thích cho .”
Trưởng phòng Thầm khen ngợi đủ điều, đến khi mỏi miệng mới khen thêm mấy câu nữa mỉm rời . Chủ yếu Hàn Phong , nhưng mà làm với bạn trai của sếp thì còn gì bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-59-loi-thu-nhan-cua-luu-nham.html.]
Giang Nguyệt thấy Hàn Phong yêu thích như thì hài lòng. Ít bàn tán là cửa gì đó. Cô thấy cứ là nhất, những chuyện nên vẫn hơn.
Lời Lưu Nhậm , cô xem như từng .
…
“Giang tổng vẫn còn giữ Lâm Phong ?”
“Vâng ạ, ngóng sáng nay Giang tổng và trợ lý Lâm cùng đến công ty. Mọi còn nhiệt tình chúc mừng họ.”
Thư ký của Lưu Nhậm báo cáo xong cung kính rời .
“Ha!” Lưu Nhậm khẩy, thấy thật nực . Công sức tìm kiếm thông tin của Hàn Phong cứ như Giang Nguyệt bỏ ngoài tai.
“Anh chỉ cho em thôi mà?”
Lưu Nhậm khẽ thì thầm, cụp mắt xuống, dáng vẻ vô cùng chán chường. Anh cực kỳ thích Giang Nguyệt đối xử như với , cô lời , cô rằng Hàn Phong đang lừa dối .
Ít nhiều gì cô cũng xác nhận chứ?
“Đến nghi ngờ em cũng cho ?”
Giọng khàn khàn, chua xót đánh thương.
Hai tay Lưu Nhậm run rẩy, mở ví tiền cầm lấy miếng băng keo cá nhân nhỏ cũ nhưng giữ gìn kỹ nên nó vẫn còn nguyên vẹn. Anh mím môi tự độc thoại, cuối cùng vẫn ai trả lời .
Giống như trong buổi tiệc sinh nhật Giang Nguyệt. Cô đồng ý đưa tay ?
Trong phòng làm việc rộng lớn, Lưu Nhậm đột nhiên thấy thật ngột ngạt, thất thần miếng băng cá nhân hồi lâu. Bóng dáng cô gái cột tóc đuôi ngựa đang với bạn học bên cạnh như hiện mắt . Lưu Nhậm cảm giác 9 năm , thời gian dài cũng ngắn, nhưng nó để bao kỉ niệm thầm kín trong kí ức của .
Lâu như vẫn nhớ rõ đều là nhờ miếng băng cá nhân cũ kĩ . Lưu Nhậm mệt mỏi nhắm mắt , đó thở dài cất băng cá nhân ví.
Ngồi dựa ghế một lúc mới chậm rãi hồi phục tinh thần. Lưu Nhậm dậy cầm điện thoại ban công cho khuây khỏa gọi điện cho Vương Đông:
“Lưu tổng?”
“Ông cho tung tin . Thời điểm là nhất.”
Vương Đông ậm ừ, đó gật gù:
“Ừm, nếu Lưu tổng thì lập tức cho làm ngay. Lưu tổng còn gì dặn dò ?”
Ánh mắt Lưu Nhậm hướng về phía Tây xa xôi, “ , mắt cứ như ” tắt điện thoại.
Anh khẽ thì thầm:
“Giang Nguyệt, em đừng trách .”
…
Sức mạnh của truyền thông cực kỳ đáng sợ. Tin tức mà Vương Đông bán cho một blogger chuyên khui những chuyện động trời trong giới giải trí đầy một giờ leo lên top tìm kiếm. La Hạo lượng fan hùng hậu nên nhanh nổ cuộc tranh luận.
[Tiểu La nhà đáng yêu nhất: Các ăn vớ vẩn gì ? La Hạo mà chơi ma túy và trốn thuế. Không bằng chứng đừng lung tung!]
[Dưa xanh: Gì ? Diễn viên nổi tiếng nhất nhì nước chơi ma túy? Các lộn đấy?]
[Tiểu Đào: Khoan hãy bàn đến La Hạo chơi ma túy , bây giờ đáng hóng xem Giang thị xoay xở đây? Thật đáng buồn cho thương hiệu trăm năm mà!]
La Hạo là một trong ba đại diện chủ chốt của Giang thị. Gương mặt tiêu biểu cầu đương nhiên Giang thị dựa hình ảnh cũng như độ nổi tiếng của La Hạo quảng bá thương hiệu của nên xảy chuyện bên ảnh hưởng nhiều nhất công ty giải trí của La Hạo chính là Giang thị.
“Không xong Giang tổng, La Hạo xảy chuyện!”
Thư ký Tô bắt tin tức liền vội vàng chạy thông báo với Giang Nguyệt. Cô đang phê duyệt báo cáo liền dừng bút, Giang Nguyệt ngẩng đầu lên nhíu mày:
“Xảy chuyện? Xảy chuyện gì?”
“Cô mau lướt mạng xã hội , bây giờ tin đồn La Hạo chơi ma túy và trốn thuế lan truyền khắp các diễn đàn . Hơn nữa bên công ty giải trí Đại Mã vẫn lên tiếng đính chính gì hết!”