Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 55: Đừng Đi

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:05:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiệc kéo dài đến tận mười một giờ mới kết thúc. Hàn Phong để Giang Nguyệt nghỉ còn cô tiễn mấy vị khách lớn. Khách sạn bao bộ nên những ở xa đều ngủ đây.

Chú Đinh đưa hai về biệt thự Phong Nguyệt, đường về Giang Nguyệt dựa Hàn Phong ngủ, cô ngoan ngoãn im. Trên vai vẫn khoác áo vest ngoài của . Tới nơi nỡ đánh thức cô dậy, chỉ nhẹ nhàng ôm cô .

“Đi chuẩn canh giải rượu.”

Hàn Phong gọi làm chuẩn canh giải rượu, bế cô lên phòng, đặt cô lên giường xổm xuống tháo giày cao gót cho cô, săn sóc Giang Nguyệt như khi cô uống say.

Sau đó Hàn Phong tìm khăn ướt lau cho Giang Nguyệt. Bản cũng uống ít nên đầu óc mơ màng, khi cởi bộ váy xanh dương thì miệng lưỡi khô khốc.

“Phong, Phong, ?”

“Đừng , đừng bỏ em mà, Phong!”

Động tác tay dừng , Giang Nguyệt mơ thấy ác mộng nên mớ. Giọng của cô chút nỉ non, cô còn nức nở gọi tên Hàn Phong. Anh đau lòng lau mồ hôi trán cô, hôn nhẹ lên đó Giang Nguyệt mới bình tĩnh ngủ tiếp.

Hàn Phong bưng canh giải rượu , định đút cho cô nhưng cô chịu uống. Anh khẽ thở dài, nới lỏng cà vạt cho thoải mái xong tự uống canh bón cho cô.

Anh nhẹ nhàng tách môi răng cô , một nụ hôn hẹn mà xuất hiện. Giang Nguyệt hé môi đón nhận . Cô chịu uống hết canh nên định rời .

“Đừng !”

Trong mơ Giang Nguyệt thấy bỏ rời nên chợt tỉnh dậy, tay cô bắt lấy cổ áo Hàn Phong, nữa dán môi lên môi .

Nụ hôn dịu dàng như khi, Giang Nguyệt chủ động câu lấy đầu lưỡi mạnh mẽ của Hàn Phong. Cô hấp tấp hôn loạn xạ, thấy cô mất kiểm soát nhưng để ý cùng cô dây dưa với . Bàn tay mò xuống đôi tuyết lê mềm mại của cô xoa nắn. Tay còn vuốt ve mái tóc xoăn dài an ủi cô.

“Ưm.”

Cô khẽ kêu lên như mèo con, đến khi nụ hôn nóng bỏng kết thúc Giang Nguyệt cắn nhẹ môi rời .

Đầu óc cô rối như tơ vò, đối với cô là thật là giả. Rồi sự chiếm hữu trong cơ thể cô bắt đầu trỗi dậy. Nó gào thét kêu cô giữ lấy , phép phản bội cô, rời khỏi cô. Giang Nguyệt chút nóng nảy đẩy ngã xuống bên cạnh, cơ thể trần trụi như khối ngọc tinh khiết đè lên .

“Cưng ngoan ngoãn lời, thì chị sẽ tha thứ cho cưng.”

Hàn Phong nuốt nước bọt, cô định làm gì, lời cô cũng chỉ cho rằng cô đang say nên lung tung.

Hai tay vịn eo cô để cô ngã, Giang Nguyệt cọ xát bắp đùi trắng nõn lên cơ bụng . Đầu ngón tay mềm mại bắt đầu phiêu lưu từng tấc da tấc thịt rắn chắc của Hàn Phong.

“Chỗ ...” Tay cô lướt qua yết hầu, “chỗ nữa...” trượt xuống khuôn n.g.ự.c rắn chắc, “tất cả những chỗ đều là của em.”

“Đều là của em. Anh cho em hết.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-55-dung-di.html.]

Hàn Phong hùa theo cô, mặt đỏ nhưng vẫn cắn răng chịu đựng cô trêu chọc đốt lửa .

Cơ thể Giang Nguyệt bắt đầu nóng lên, cô uốn éo tỏ vẻ khó chịu. Bàn tay cô mò đến thắt lưng của Hàn Phong tìm cách mở nó .

Thứ nóng rực phồng lên một khối, ngón tay thon dài của cô chạm tới mặt thắt lưng lạnh lẽo “tách” một cái liền mở . Giang Nguyệt thuần thục kéo khóa quần xuống, giải phóng “ em” đang đè nén bên trong .

Hàn Phong dụ dỗ:

“Em thích chơi với nó hửm?”

Giang Nguyệt nhếch môi, cô bắt đầu hưng phấn thêm tác dụng của rượu nên càng lớn gan.

“Nếu em thích thì ?”

“Không thích cũng thích!”

Nói Hàn Phong định đè cô xuống nhưng cô ngăn , Giang Nguyệt rút thắt lưng của . Môi đỏ kiều mị nhếch lên:

“Đừng nóng vội, chúng chơi một trò chơi .”

Diệp Vãn uống say đến quên mất trời trăng mây gió. Định gọi trợ lý nhưng phát hiện cô việc nên theo. Vì cô đành loạng choạng tới quầy lễ tân, nửa mê nửa tỉnh đặt phòng:

“Sắp xếp một phòng cho . Nhanh một chút.”

Rất nhanh đó nhân viên liền xếp phòng cho cô, cô gái trẻ mỉm , lễ phép đưa thẻ phòng cho Diệp Vãn:

“Đây ạ, phòng của quý khách là 502 tầng ba nhé!”

“Ừm, cảm ơn!”

Diệp Vãn cầm thẻ bỏ thang máy. Dựa theo trí nhớ các vị trí của bấm bảng điều khiển, cô vươn tay ấn tầng 4.

“Đinh!”

Thang máy mở , Diệp Vãn một hành lang dài đằng đẵng. Tiếng giày cao gót đánh sàn nhà trống trải nên khuếch đại lên nhiều .

phòng, mò một chút thì mơ hồ thấy phòng 520. Diệp Vãn định lấy thẻ mở cửa nhưng cửa khóa, cô cũng suy nghĩ gì nhiều. Trực tiếp đóng cửa .

Bởi vì quá say nên cô chẳng chú ý mấy, đèn cũng thèm bật. Cứ như tới giường ngủ ngã xuống.

Loading...