Giang Nguyệt vặn vẹo , giọng cô đứt quãng:
“Tiểu...tiểu Phong, chị...chị khó chịu quá~”
Trong nháy mắt hóa thành con sói già, đầu ngón tay miết nhẹ lên cánh hoa của cô. Giọng trầm thấp trêu chọc Giang Nguyệt:
“Khó chịu như thế nào?”
Cô lúc cứ như lơ lửng trung. Tiếng thở dốc xen lẫn tiếng nước nhớp nháp tay , ngoài chẳng còn âm thanh nào khác.
Giang Nguyệt thở , hai chân mềm nhũn nhưng vẫn cố gắng cong lên chọt chọt bụng .
“Đừng chọc chị nữa.”
Anh bắt lấy cổ chân nhỏ nhắn của cô, hôn lên mu bàn chân Giang Nguyệt.
Cô nũng nịu, Hàn Phong ghé tai cô thì thầm.
“Vào nhé!”
Đáp là tiếng thở của Giang Nguyệt. Anh khẽ bảo cô:
“Chị mở khăn tắm .”
Khăn tắm ở đây là chiếc khăn quấn ngang hông nãy giờ. Giang Nguyệt qua liền thấy chỗ đó phồng lên một khối bắt mắt.
Cô nuốt nước bọt, hai tay mảnh khảnh vươn từ từ gỡ khăn tắm xuống.
Chiếc khăn rơi xuống, đập mắt cô là con cự long cực kỳ mạnh mẽ hung bạo.
Thứ , thứ mà lớn chứ??
Đầu óc cô mờ mịt, nó còn lớn hơn so với tưởng tượng của cô.
Hàn Phong thấy ánh mắt ái mộ của cô lập tức tự hào. Anh tự tin một ngàn lẻ tám phần trăm với kích thước của .
“Cũng...cũng lớn quá nha tiểu Phong.”
Anh nhếch môi:
“Không lớn thì chị làm sướng ?”
Cô hổ, thẹn quá hóa giận liền tiện tay búng một cái lên “cây hàng” của .
Hàn Phong nhăn mặt, hít ngụm khí lạnh, nhịn chửi một tiếng:
“Mẹ nó chị búng hư thì khỏi sài nhé!”
Cô đùa quá nên rút tay . Vòng lên cổ nũng nịu dỗ dành:
“Chị sai .”
“Hừ, đầu tiên nên tha cho chị đó!”
Thứ đó căng cứng khó chịu, cũng nhịn lâu nên đợi nữa. Hàn Phong chắc chắn phía cô bôi trơn đầy đủ nên định cong eo tiến . Đột nhiên lấy lý trí nên dừng , nghiêm túc hỏi cô:
“Chị bao ?”
Giang Nguyệt đỏ mặt, lí nhí:
“Trong ngăn cuối cùng ở tủ đầu giường.”
Hàn Phong vươn tay qua lấy, đó đưa cho cô.
“Chị đeo cho nó .”
Vừa chỉ em đang “ngẩng cao đầu mà sống” .
Cô thở dài, cầm lên một cái xé cẩn thận đeo cho .
Chuẩn xong xuôi, Hàn Phong tức khắc tiến quân thần tốc cổng thành.
Trên trán tầng mồ hôi mỏng, nơi của cô quá chật hẹp nên khá gian nan.
“Chị thả lỏng chút , kẹp c.h.ế.t thằng nhỏ thì ai hầu hạ chị nữa .”
Giang Nguyệt ôm chặt cổ , cố gắng trấn an bản từ từ thả lỏng. Như mới dễ chịu hơn chút, Hàn Phong chậm rãi tiếp, bắt gặp một tấm màng mỏng manh ngăn chặn .
Mí mắt khẽ động, khóe môi từ từ nhếch lên hôn vành tai cô:
“Ngoan, một chút nữa sẽ đau. Khó chịu thì lập tức dừng .”
Lúc cô nào còn sức để ý chuyện xưng hô. Anh cái gì đều gật đầu làm theo.
“Ừm.”
Hàn Phong hôn nhẹ lên trán cô, đó thẳng lưng thúc mạnh một cái sâu trong. Giang Nguyệt đau nên hét lên, hai tay bấu mạnh lên vai .
“A...ưm...!”
Anh cúi xuống hôn môi cô. Kỹ thuật của còn vụng về như ban nãy, học nhanh cực kỳ, khéo léo đưa đẩy chiếc lưỡi đinh hương của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-33-lan-dau-tien-h.html.]
Giang Nguyệt dời lực chú ý nên cũng chẳng thấy đau đớn mấy, cô phối hợp vòng chân lên eo . Đong đưa theo nhịp điệu của Hàn Phong.
Anh làm nhẹ nhàng, nâng niu cô như bảo bối. Trên cô vẫn còn mặc váy ngủ, tà váy che nơi hai kết hợp. Hàn Phong ngắm cơ thể ngọc ngà của cô nên tiện tay xé phay chiếc váy ngủ mỏng manh.
Tức khắc cơ thể trắng trẻo như ngọc của cô hiện , cúi đầu xuống cắn mút hai quả đào sưng.
“Ưm, tiểu Phong hư.”
Cơn đau đớn qua , giờ phút trong cô dâng lên một loại khoái cảm tên. Giang Nguyệt thấy cứ nhẹ nhàng như liền hài lòng, cô cào mạnh lên tay .
“A...ưm, tiểu...tiểu Phong, nhanh...nhanh lên.”
Hàn Phong trầm mặc, thế nào tiểu yêu tinh cũng giờ trò. Nên bắt đầu tăng tốc nhịp điệu cơ thể cô. Anh chặn môi cô , để cô chỉ thể ư ư a a chứ lung tung nữa.
Tay chân cũng chẳng rảnh rỗi, nhào nặn cặp tuyết lê đầy đặn thành đủ hình dạng. Hàn Phong chơi cong eo thúc mạnh, hỏi cô:
“Sướng ?”
“Ưm, sướng...!”
Chỉ một chữ thôi, tức tốc đ.â.m sâu hơn nữa. Giang Nguyệt thoải mái chết, cô cảm thấy đúng , cây hàng sài quá chứ.
Hàn Phong thấy sắp đến lúc, liền bóp vòng eo nhỏ cô thêm mấy chục cái. Sau đó b.ắ.n .
Giang Nguyệt cao trào, phun ít mật dịch, tay cô cào loạn xạ vai Hàn Phong. Cô hét chói tai, đầu ngón chân run rẩy cuộn tròn xong xụi lơ giường.
Anh tháo bao quăng thùng rác bên cạnh. Cái đó còn mềm xuống, mạnh mẽ như chắc chắn một là đủ. sợ cô chịu nổi nên cố nhịn.
Giang Nguyệt thở dốc. Ngực cô phập phồng lên xuống, thấy liền vùi mặt đó l.i.ế.m mút một phen.
“Nhột, haha, tiểu...tiểu Phong dừng cho chị!”
Hàn Phong ngẩng đầu lên, hôn lên cổ cô, trồng thêm mấy quả dâu tây.
“Nó còn khó chịu lắm đó.”
Giang Nguyệt thừa “nó” là đứa nào, cô mím môi. Ngồi dậy đè Hàn Phong xuống. Cô vươn tay lấy cái bao mới, mở đeo cho .
Lần cô quen, liền hùng hổ Hàn Phong.
“Để chị dỗ dành thằng nhỏ của cưng nha.”
Khóe môi giật giật, ngờ cô lớn gan như thế. Dám đè để .
Giang Nguyệt chống hai tay lên n.g.ự.c , nhắm mắt từ từ xuống cự vật đang cứng rắn ngẩng đầu chào hỏi cô.
Tư thế nào khá sâu, cô bấu lên n.g.ự.c . Mím môi chịu đau một chút khi mới tiến .
Hàn Phong vịn eo cô, lúc hết cô mới nhẹ nhàng đong đưa lên xuống.
Giang Nguyệt tự điều chỉnh tốc độ, cô thưởng cho bản thật nhiệt tình. quên mất Hàn Phong khó chịu đến cỡ nào.
Anh khẽ hừ nhẹ, bắt lấy đôi thỏ trắng đang nảy lên theo nhịp điệu của cô xoa bóp.
“Chị Giang chỉ cho bản thôi, lợi dụng ‘thằng nhỏ' của quá nha.”
“Ưm, thoải mái quá. Cưng gọi chị là Nguyệt Nguyệt .”
Mặt cô đỏ ửng, xoa xoa cơ bụng .
Hàn Phong than nhẹ:
“Nguyệt Nguyệt!”
Cô mỉm , cúi xuống cắn một cái lên xương quai xanh của .
Hàn Phong nhân cơ hội lật cô , tiến từ phía .
Lần nhân nhượng nữa, dốc sức “hầu hạ” cô hết .
“Ưm, ưm...a!”
Cô như phiêu lưu chín tầng mây, rên rỉ yêu kiều.
Hàn Phong vén mái tóc dài lưng cô hôn lên đó, để mấy quả dâu tây đỏ ửng.
Tầm mắt quả đào căng mọng của cô thu hút. Anh khẽ vỗ nhẹ lên, thủ thỉ tai cô:
“Nguyệt Nguyệt, ai đang hầu hạ em nào?”
Cô níu ga giường, thể thúc mạnh đến lắc lư. Gian nan mở miệng:
“Là là tiểu Phong, ưm...”
Anh nhéo mạnh lên m.ô.n.g cô, lệnh:
“Gọi là Phong!”
“Á, ưm...Phong!”
Hàn Phong thỏa mãn vuốt ve tấm lưng cô. Hai lăn lộn qua đến hơn mười một giờ mới ngừng nghỉ.
Anh bế cô qua phòng tắm, nghiêm túc tắm rửa cho cô và xong xuôi. Sau đó ga giường mới ôm cô ngủ.