Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 27: Cuộc Họp Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2025-09-18 05:55:59
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt thấy Hàn Phong khen liền vui vẻ thôi, miệng cứ tủm tỉm mãi.

Cô vòng tay lên cổ , hôn lên má . Hai đó cùng xuống ăn sáng.

Trong lúc ăn, cô nhớ còn làm nhưng mà bản còn mệt mỏi do đêm qua uống rượu nên sang bảo :

“Tiểu Phong, cưng thông báo cho thư ký Tô bữa nay chị nghỉ nửa buổi. Đầu giờ chiều chị sẽ đến công ty.”

“Ừm. Sẵn tiện xin nghỉ chiều nay.”

Giang Nguyệt dừng đũa, rút mấy tờ khăn giấy lau miệng tùy tiện hỏi một chút:

“Sao , cưng bận chuyện gì ?”

Hàn Phong cũng dừng đũa, bình thản tìm đại một lý do:

“Ở quê chút việc cần xử lý, chị yên tâm, một lát sẽ về.”

Cô gật đầu:

“Không , cưng cứ . Công việc từ từ làm vẫn .”

Ăn sáng xong và cô cùng dọn dẹp, bỗng nhiên cô thấy một bộ cụ nên hỏi :

“Tiểu Phong cũng học pha hửm?”

Anh chột , vì để pha đắng cho cô uống nữa nên mới dứt khoát học pha luôn, còn là cách pha truyền thống nữa. Hàn Phong gãi gãi mũi, “ừm” một tiếng.

“Tôi sợ pha đắng nghét, chị uống .”

“Oa, thảo nào dạo gần đây chị đều thấy tiểu Phong pha càng ngày càng ngon. Cưng vất vả !”

Giang Nguyệt hớn hở khi thấy mà chịu khó học pha . Nên luôn miệng khen .

Nhìn thời gian sắp tới giờ làm nên Hàn Phong chuẩn laptop và mấy tập tài liệu quan trọng chào cô.

Cô tiễn tới cửa, vươn tay sờ sờ mặt .

“Đi làm vui vẻ nhé.”

Hàn Phong cầm lấy bàn tay đang đặt mặt , sợ cô ở nhà buồn chán nên dặn dò:

“Trong phòng kệ sách, nếu buồn chán quá thì chị đỡ.”

“Ừm.”

Anh thêm gì nữa, chần chừ một lúc cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên má cô. Xong chờ cô đáp nhanh chóng vọt ngoài.

Cô ngẩn ngơ mấy phút mới lấy lí trí.

là đồ trẻ con.”

Ra tới bên ngoài mặt Hàn Phong vẫn còn đỏ, điều chỉnh tâm trạng vui vẻ làm.

Bây giờ Hàn Phong ở nhà nên Giang Nguyệt quấn lấy ai. Vì thế chạy về nhà xách laptop qua nhà , sô pha trả lời email.

Mới một buổi xem email, lượng lên đến mấy trăm cái. Tất cả đều là email công việc và của đối tác. Giang Nguyệt cẩn thận từng cái trả lời, qua bao lâu cuối cùng cô xong hết.

Định thả lỏng bản một chút thì điện thoại kế bên rung lên thông báo cuộc gọi đến. Cô uể oải bắt máy:

“Hừ, sáng nay con đến công ty? Mẹ con mà hỏi tội ba.”

Giang Nguyệt bắt đầu giở chiêu cũ, cô nũng nịu với chủ tịch Giang:

“Ba yêu dấu của Nguyệt Nguyệt ơi, hôm nay tự nhiên con đau đầu nên nghỉ nửa buổi. Ba đừng với nha.”

Ông giọng đáng yêu của con gái bảo bối liền mềm lòng:

“Ây da con gái yêu của ba, đau lắm ? Nếu con nghỉ ngơi cho khỏe, hỏi thì cứ để ba con.”

Ông hùng hổ bảo kê Giang Nguyệt, giọng điệu chắc nịch.

Cô sung sướng một tiếng, hàn huyên với ông thêm mấy câu tắt máy.

“Thôi , con nghỉ ngơi . Ba còn cuộc họp.”

“Dạ, tạm biệt ba.”

Bây giờ cô rảnh rỗi việc gì làm, nên tới lui tham quan nhà .

Nói tham quan thôi chứ nhà chẳng gì xem. Chỉ loanh quanh phòng khách, phòng ngủ phòng bếp. Cô dạo qua dạo nhớ tới trong phòng kệ sách nên lấy một cuốn g.i.ế.c thời gian.

Lưu Nhậm đang trong văn phòng báo cáo thì thư ký thông báo:

“Lưu tổng, Vương tổng đang ở bên ngoài đợi ngài.”

Anh vẫn chăm chú báo cáo màn hình máy tính, trả lời qua loa:

“Tôi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-27-cuoc-hop-bat-ngo.html.]

Thư ký chào ngoài. Lưu Nhậm chậm rãi sắp xếp một lượt tập tài liệu bàn cho ngay ngắn mới dậy phòng tiếp khách.

Vương Đông cũng gấp, ông nhàn nhã uống . Vừa thấy Lưu Nhậm liền dậy, tươi nịnh nọt:

“Ây da, Lưu tổng bận rộn công việc nhưng vẫn đến làm phiền. Lưu tổng đừng chê lão già quấy rầy .”

Lưu Nhậm khẽ , gật đầu mời ông xuống.

“Vương tổng cứ khách sáo, để ngài đợi lâu .”

Vương Đông lật đật xua tay:

“Không lâu lâu.”

Lưu Nhậm vươn tay rót thêm cho ông , cũng rót cho một tách.

“Vương tổng hôm nay đến đây là chuyện gì chỉ giáo Lưu Nhậm ?”

Vương Đông nhếch miệng , ông xoa xoa cái bụng bia của hào hứng :

“Chỉ giáo thì dám. mà hôm nay đặc biệt đến cho một tin đây, haha.”

Lưu Nhậm nhấp một ngụm , đứa mắt Vương Đông:

“Không tin gì mà để Vương tổng vượt đường xá xa xôi đến thông báo ?”

Vương Đông vòng vo nữa, ông thẳng:

“Người bên điều tra , La Hạo bên Giang thị sắp hahaha.”

Lông mi Lưu Nhậm khẽ động, ông khom gần , vẻ mặt nghiêm túc:

“Cậu chơi thuốc ở nhà riêng.”

Lông mày Lưu Nhậm nhíu :

“Chơi thuốc?”

“Phải. Bị cài bắt gặp, bây giờ vật chứng đủ. Ngã xuống là chuyện sớm muộn.”

Lưu Nhậm im lặng cho ý kiến, ông tiếp tục:

“Vốn dĩ chỉ gán cho cái danh trốn thuế...” Vương Đông khẩy, “ ngờ ông trời giúp chúng , chơi thuốc đúng lúc .”

“Bây giờ là thời cơ , là chúng ...”

Vương Đông Lưu Nhậm thăm dò thử, đưa tay ngắt lời ông .

“Chưa , đợi thêm một lúc nữa . Vương tổng đừng sốt ruột, chờ tới...” Lưu Nhậm híp mắt, “chờ tới lúc Giang thị chuẩn mắt BST Thu Đông hẵng tung .”

Bọn họ lựa chọn cách đánh úp để Giang thị kịp trở tay. Nếu chờ đến thời điểm Giang thị chuẩn mở show diễn mới tung tin chắc chắn tổn thất cực kỳ lớn, hơn nữa La Hạo cũng tham gia show thời trang nên bắt buộc hủy để đảm bảo danh tiếng cho thương hiệu.

Ông cũng thầm suy tính, cân nhắc qua mới gật gù:

“Ừm, Lưu tổng chí . Vậy sẽ đợi, khi nào thời cơ tới cứ một tiếng, sẽ lập tức cho tung tin .”

Không bàn tiếp chuyện nữa, Lưu Nhậm và Vương Đông bàn trao đổi thêm về mấy dự án khác đó ông mới rời .

Hàn Phong tranh thủ giờ nghỉ trưa về nhà. Cả buổi sáng cứ nhớ nhung cô ở nhà chờ . Chưa ai cho cảm giác cả, Giang Nguyệt chính là cho .

Vừa mở cửa cứ tưởng cô sẽ hớn hở chạy đón nhưng chẳng thấy ai. Kết quả phòng khách thấy Giang Nguyệt ngủ gật sô pha.

Đầu cô dựa lên thành ghế sô pha, thi thoảng gục xuống trông như mấy bạn nhỏ ngủ gật lớp học.

Anh nhẹ nhàng gần tránh đánh thức cô, tay cô còn cầm cuốn sách mượn từ phòng Hàn Phong.

Cô ngủ sâu, phát hiện kế bên xuống liền mơ màng tỉnh dậy. Giang Nguyệt mở mắt thấy đến là liền cong môi .

“Tiểu Phong về hả.”

Hàn Phong đưa tay vén mấy sợi tóc bên tai cô , dịu dàng :

“Ừm, hết việc là chạy về với chị ngay.”

Cô còn ngái ngủ nên nhích gần , nhẹ nhàng gối đầu lên vai Hàn Phong, lí nhí:

“Ở nhà sách một chút thì buồn chán. Không để ý nên ngủ gật ở đây luôn.”

Anh sớm quen cô dính như , để cho cô tùy ý dựa lên vai. Còn rút cuốn sách tay cô đặt lên bàn.

Chưa bao lâu cô ôm eo kêu ca:

“Chị đói .”

“Vậy chúng ngoài ăn nhé.”

“Ừm. Để chị lấy xe.”

Hôm qua xe cô gửi chỗ Tĩnh Dao, sáng nay cô phân phó cho lái về gara nhà Giang Nguyệt trả xe cho cô.

Giang Nguyệt thả rửa mặt cho tỉnh táo, chạy về nhà lấy xe.

câu nệ nhiều,mặt cô sẵn nên về nhà chỉ trang điểm sơ qua một chút cầm túi xách và chìa khóa xe qua nhà Hàn Phong.

Loading...