Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 26: Màn Trêu Chọc Của Giang Tổng (H+)

Cập nhật lúc: 2025-09-18 05:55:58
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt thấy biểu cảm của thì ngượng ngùng, do dự hỏi nhỏ:

“Sao , bộ chị mặc như lắm ?”

Không , mà là cực kỳ chứ. Đáng lẽ cô nên mặc gì luôn mới .

Hàn Phong tự độc thoại nội tâm, cực khổ đè nén cảm xúc để nhào qua vồ lấy cô.

“Không... .”

“Thế tại mặt mũi cưng nhăn nhó như hửm?”

Cô đến gần nâng cằm lên, Hàn Phong khẽ thở dốc.

“Chị...chị là đang dụ dỗ .”

Anh lẩm nhẩm chất vấn cô, giọng cực nhỏ nhưng Giang Nguyệt vẫn thấy .

“Ồ, dụ dỗ cưng ?”

Hàn Phong im lặng.

Cô bật lảnh lót, vốn dĩ ban đầu còn rụt rè khi mặc như , nhưng khi đổi. Bản tính bạo dạn trong rục rịch trỗi dậy.

Giang Nguyệt cố tình kéo cổ áo tuột xuống vai, để lộ bờ vai mảnh mai quyến rũ. Dán sát lên .

Yết hầu Hàn Phong lăn lộn lên xuống.

Cô lém lỉnh vươn đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ lên đó.

Anh “hừ” một tiếng, giọng trầm khàn nhiều.

“Chị Giang!”

Cô tiếp tục chơi , bắp đùi trắng nõn nâng lên cạ cạ chiếc quần tây phẳng lì của . Hàn Phong cảm nhận da thịt đang thiêu đốt, nóng rực khó chịu nên lời.

Giang Nguyệt vẫn còn kề sát cổ , lúc mới ngước lên sườn mặt góc cạnh nam tính của Hàn Phong.

Ngón tay mềm mại của cô vẽ vòng tròn lên n.g.ự.c , trêu ghẹo tới tận sâu trong trái tim đang đập loạn xạ của .

Giọng cô đặc biệt dễ , còn nhẹ như chiếc lông vũ chọc cho đáy lòng ngứa ngáy:

“Không chị dụ dỗ cưng , bây giờ chị đang dụ dỗ cưng đó.”

Hàn Phong rốt cuộc hết chịu nổi bắt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, mạnh mẽ xoay áp sát lên kệ sách gần đó. Hơi thở khô nóng như gió ngoài hoang mạc thổi qua da thịt mềm mại của cô.

“Chị đang làm gì ?”

“Đương nhiên là .”

Cô chẳng chịu thua ôm lấy cổ , cao giọng đáp .

“Chị sợ ?”

“Sợ gì?”

“Tôi ăn sạch chị đó, ăn đến còn thừa một mảnh xương nào.”

Hàn Phong thì thầm tai cô, khi rời còn “ bụng” cắn nhẹ vành tai cô một cái.

Giang Nguyệt tuy là bạo gan, thể ngang nhiên làm một chút hành động nhỏ dụ dỗ . suy cho cùng cô vẫn còn là cô gái ngây thơ đến mấy chuyện hổ nha.

Vì thế gan mới lớn hơn một chút Hàn Phong dọa cho teo còn nhỏ xíu.

Cô mím môi, ngượng nghịu lí nhí:

“Đáng ghét.”

Anh nhướng mày, cố ý kề sát mặt cô bày bộ dạng “ rõ, em lớn hơn tí .”

Giang Nguyệt bực hét lớn:

“Đồ lưu manh!”

Sau đó đẩy , chạy trối c.h.ế.t phòng ngủ phụ đóng cửa .

Hàn Phong nhún vai, khóe môi kiềm nhếch lên. Cô lưu manh, chẳng là cô dụ dỗ ?

“Con cáo nhỏ vô tình!”

Anh khẽ mắng một tiếng, hai tay đút túi quần thong thả bước cửa phòng ngủ phụ. Gõ lên đó mấy phát:

“Chị định ăn sáng luôn . Chứ đói lắm đấy!”

Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ “đói lắm” cho cô .

Giang Nguyệt ngượng chín mặt, nào còn quan tâm đến ăn với chả uống. Cô cứ cảm thấy đúng chỗ nào đó, rõ ràng “lớn hơn” tiểu Phong đến tận một tuổi. Thế nhưng dạo gần đây mới thấy “già đời” như nào .

“Kì lạ thật.”

Giang Nguyệt một tay đỡ trán một tay chống nạnh, cô lẩm bẩm mắng bản tiền đồ:

“Chết tiệt, thằng nhóc đó dắt mũi, cho cưng thế nào là lễ độ.”

Cô hít thở sâu, trấn tĩnh bản mở cửa ngoài. Làm mặt lạnh lùng của mấy tổng giám đốc khó tính:

“Cưng mua đồ ăn . Chị cũng đói .”

Hàn Phong mặt dày sáp :

“Vậy thể ăn luôn nha.”

“Hừ, cưng béo bở gì mà chị đây ham chứ. Kiếm thêm một đống tiểu thịt tươi ăn mới ngon.”

“Mới đó mà chị trở mặt nhận hửm. Rõ ràng là lắm mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-26-man-treu-choc-cua-giang-tong-h.html.]

Anh ôm eo cô làm nũng như mấy đứa con nít đòi ăn vạ.

Cô quả thật chịu thua chiêu của , bởi vì ? Bộ dạng quá là đáng yêu, Giang Nguyệt cưỡng nổi. Vì thế đành cắn răng quăng liêm sỉ cho chó gặm, vươn tay nhéo nhéo mặt :

“Thôi thôi đừng giận, chị giỡn mà. Cục cưng ngoan nè!”

Hàn Phong tỏ vẻ hài lòng.

“Bảo bối.”

Anh còn hết giận .

“Bé con.”

Hàn Phong cảm thấy đang lơ lửng mây.

“Tiểu Phong yêu dấu ơi!”

Được , miễn cưỡng chấp nhận đó.

Thực trong lòng sung sướng như điên!!

“Tha thứ cho chị đó.”

Giang Nguyệt vui vẻ, hôn lên má cái “chụt.”

“Thưởng cho cục cưng của chị.”

Anh hưởng thụ để cô ôm . Sau đó thấy cô còn chân trần thì bảo:

“Chị chân trần lạnh lắm. Để lấy dép lê cho chị .”

Nói định lấy dép lê cho cô, nhưng Giang Nguyệt cứ ôm khư khư chẳng chịu thả . Hàn Phong hết cách với cô, để cô theo ôm tới chỗ để dép lê.

Nhà ba đôi phòng hờ cho khách tới, lấy một đôi từ trong tủ xổm xuống, nâng bàn chân mềm mại của cô lên để mang cho cô. Size lớn nên trông Giang Nguyệt khá cồng kềnh.

“Cưng nhà chị mà đúng ?”

Giang Nguyệt thấy mặt như vầy mãi cũng . Nên định để Hàn Phong đến nhà cô lấy đồ qua đây mặc tạm.

“Ừm, .”

“Cưng đến đó lấy cho chị bộ đồ. Mật mã nhà là ngày sinh của chị.”

Hàn Phong dậy gật đầu:

“Vậy chị phòng khách chờ một chút. Sẵn tiện mua đồ ăn sáng luôn.”

“OK!”

Cô ngoan ngoãn phòng khách , rảnh rỗi nên bấm điện thoại giải khuây trong lúc chờ Hàn Phong.

Anh mang giày xong lấy điện thoại gọi cho Tiêu Bắc bảo mua hai phần đồ ăn sáng, còn bộ qua nhà Giang Nguyệt lấy đồ cho cô.

Tới cửa nhà ấn mật khẩu xoay tay nắm cửa . Nhà cô rộng rãi, chắc mới chuyển đến nên ít đồ. Kiểu cách trang trí hiện đại trẻ trung trưởng thành, hợp với như Giang Nguyệt.

Anh xung quanh kiếm phòng ngủ của cô bước .

Hàn Phong ngó nghiêng qua , nghiêm túc mở tủ đồ của cô chọn một chiếc váy dài màu trắng thêu hoa lan cùng nội y. Xong xuôi xếp ngay ngắn bỏ túi mang .

Vừa vặn lúc về tới nhà Tiêu Bắc cũng mua đồ ăn xong, đang chờ ngoài cửa thì thấy về liền chạy đưa đồ ăn. Trước khi còn đầu hóng hớt cô gái mà ông chủ ôm về tối qua như nào.

Chỉ tiếc là còn thấy, Hàn Phong lạnh lùng đuổi .

“Cậu về công ty chuẩn cho cuộc họp chiều nay. Triệu tập hết ban lãnh đạo cấp cao cùng giám đốc chi nhánh về trụ sở chính. Kêu họ chuẩn sẵn báo cáo cùng lời biện hộ cho .”

Tiêu Bắc nuốt nước bọt, trở về, dám chậm trễ tiến độ công việc.

Hàn Phong cầm đồ ăn sáng và túi quần áo nhà. Giang Nguyệt thấy về liền sáng mắt chạy :

“Haizz nhà cưng chẳng cái gì chơi hết . Chán c.h.ế.t .”

Anh hờ hững đáp :

“Không bây giờ ?”

Giang Nguyệt mù mờ:

“Hả?”

“Chẳng còn .”

Anh chầm chầm cô.

“Chơi đây .”

phá lên, chỉ chỉ :

“Cưng quá nha.”

“Đều là công lao chị Giang đây dạy dỗ.”

Giang Nguyệt vẫn còn tủm tỉm, cô cầm túi quần áo chạy phòng đồ.

Thay xong cô ngắm nghía trong gương. Rất hài lòng với chiếc váy lựa.

Cô mở cửa ngoài, thấy đang loay hoay chuẩn đồ ăn liền chạy . Cầm váy xoay một vòng:

“Đẹp ?”

Hàn Phong ngẩng đầu lên, thấy Giang Nguyệt thật tươi, dáng vẻ cô xõa tóc tùy ý lưng mặc chiếc váy trắng thêu hoa lan hòa lẫn với tia nắng ban mai như tiên nữ hạ phàm, thanh thuần sạch sẽ. Cộng thêm cô để mặt mộc, lộ làn da khỏe mạnh cùng sắc mặt hồng hào nên cực kỳ dễ thương.

Anh đến ngẩn ngơ, đây là đầu thấy cô như . Bình thường cô đều khoác lên những chiếc váy quyến rũ hoặc những bộ vest sang trọng. Sắc lộng lẫy mặn mà đối lập với hiện tại, cô thanh nhã mộc mạc.

Hàn Phong bỏ công việc dang dở tay xuống, qua ôm lấy cô:

“Ừm, , như tiên nữ hạ phàm...” tim .

Loading...