Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 169: Cái Thai

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:50:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến bữa ăn tối dì Trình đúng giờ mang cơm lên phòng Giang Nguyệt, bà còn đem theo mấy loại thuốc bổ thai bác sĩ kê, dựa theo toa thuốc mà phân loại cho cô uống.

Lưu Nhậm dặn bà nấu cơm đừng cho nhiều dầu mỡ quá, cô ăn sẽ ốm nghén. Còn kêu bà dọn dẹp phòng ngủ cẩn thận một chút, đem mấy vật dụng sắc nhọn bình hoa thủy tinh , tránh làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.

“Cô Nguyệt, cơm để bàn, cô ăn kẻo nguội.” Dì Trình dọn cơm bàn, đó qua gọi Giang Nguyệt.

Cô đang sách, liền buông quyển sách nhỏ tay xuống, gật đầu rời giường dép mang trong nhà .

“Hôm nay nấu thanh đạm, Nhậm dặn dầu mỡ quá cô ăn ngon nên xào rau củ với thịt bò cho cô ăn, canh gà hầm nữa. Thuốc bổ để kế bên, cô ăn xong nhớ uống nhé.”

Giang Nguyệt rũ mắt đáp, cô lặng lẽ sờ bụng , nghĩ đến con nên bắt buộc cô ăn uống cho sức, để cho con khỏe mạnh. Cô cầm đũa lên ăn chậm rãi, cố gắng kiềm nén cảm giác nôn , nhưng Giang Nguyệt ốm nghén càng ngày càng nặng, hễ ăn món gì đều nôn sạch.

Dì Trình thấy cô nôn khan liền vội qua vỗ lưng cô, đó bà cầm nước ấm cho cô uống luôn miệng hỏi han cô đỡ hơn .

“Cô Nguyệt, uống nước , từ từ thôi.”

Giang Nguyệt nôn đến mặt mũi đỏ ửng, cô xả nước rửa sạch, xong cầm lấy ly nước uống mấy ngụm lớn, cảm giác khó chịu mới tạm đỡ hơn chút.

“Em ? Lại nôn nữa ?”

Thanh âm dịu dàng khiến Giang Nguyệt khẽ giật .

Dì Trình thấy Lưu Nhậm đến liền gọi “ Nhậm” bà vội vàng cho tình trạng của Giang Nguyệt: “Cứ thế cô Nguyệt sẽ ốm mất, cả ngày nay ăn .”

“Tôi , dì ngoài làm việc . Để ở đây với cô .”

Nghe dì Trình chào ngoài , trong phòng giờ chỉ còn Lưu Nhậm và Giang Nguyệt. Cô cảm giác ăn nữa, uể oải dựa ghế, vẻ mặt buồn bã thất thần.

Cô nhớ Hàn Phong.

cho tin vui , ở đây lo lắng chăm sóc cho .

Lưu Nhậm đó chăm chú cô, nước da Giang Nguyệt vốn trắng trẻo hồng hào, nay thấy nhợt nhạt xanh xao rõ rệt. Mới mấy ngày mà cô gầy trông thấy, Lưu Nhậm , bây giờ suốt ngày ủ rũ buồn rầu, giống như hai khác .

Cơm bàn vẫn còn nguyên, đồ ăn chỉ động mấy đũa nhỏ, sơ qua cũng ăn gì cả.

“Nguyệt.” Lưu Nhậm mím môi, chậm rãi bước gần cô.

Giang Nguyệt tránh né .

“Cả ngày nay em ăn gì cả, nếu cứ như thì cơ thể làm chịu nổi?” Anh nhíu mày, giọng trầm xuống: “Nếu đứa bé làm em khổ sở như , chia bằng ngày mai dẫn em làm phẫu thuật.”

“Ai cho cái quyền đó?” Giang Nguyệt sợ hãi phắt , đôi mắt hiện rõ mệt mỏi và phẫn nộ: “Không cần lo lắng cho , con , tự làm như thế nào.”

“Em nuôi con em, nhưng hiện tại em thành như , nghĩ đến như thế nào ?” Lưu Nhậm khẽ: “Đứa bé con , em nghĩ rộng lượng đến nỗi nuôi con khác ? Em nghĩ đến vì em mà mới làm như thế ?”

Giang Nguyệt cảm thấy thật nực , cô gõ gõ lên bàn gỗ: “Là do bắt ép đến đây, nếu còn ở Tây Thành, rơi cảnh như thế . Hàn Phong ở đây, chắc chắn lo lắng chăm sóc cho và con, cần nhọc lòng .”

“Tôi ở cạnh em cả đời nên mới phá bỏ tất cả để làm như thế mà.” Lưu Nhậm chỗ cô , khom lưng để thấy cô gần hơn một chút, ánh mắt cam tâm: “Giang Nguyệt, em ? Tôi từng nhiều từ xa em, dang tay ôm em lòng giữ bên mãi mãi. Tôi , cực kỳ , bây giờ em ở đây , thể nào rời xa . Em hiểu là do em cố tình hiểu ?”

“Rốt cuộc ...” Giang Nguyệt cắn môi, cô chỉ mới quen Lưu Nhậm gần đây, làm để thể thương nhớ một lạ sâu đậm như thế?

“Sau còn nhiều thời gian, em sẽ từ từ thôi.” Lưu Nhậm cởi áo khoác, đó xắn tay áo lên gắp đồ ăn cho Giang Nguyệt, vẻ mặt trở trạng thái tươi như , giống như khi nãy tức giận với cô , nhẹ nhàng bảo cô cố gắng ăn nhiều một chút.

“Em đói hửm? Nào, đồ dì Trình nấu ngon, em ăn chút .”

Giang Nguyệt bực bội nhưng gì thêm, cô cầm đũa lên tiếp tục ăn. Khó khăn lắm cô mới ăn hết chén cơm, uống thêm chút canh nữa liền lắc đầu, Lưu Nhậm khuyên thế nào cô cũng chịu ăn thêm.

“Vậy em uống thuốc bổ .” Lưu Nhậm rút khăn giấy đưa cho cô, từ trong túi áo lấy một chiếc hộp nhỏ màu xanh lam, lúng túng đẩy về phía cô: “Tôi sợ thuốc đắng em uống , ở đây kẹo, ăn sẽ đỡ hơn.”

Giang Nguyệt ngỡ ngàng , đó thuận miệng châm chọc: “Đứa nhỏ của , ai cho ăn cái gì.” Cô khẩy: “Khi nãy còn dọa sẽ đưa bỏ nó.”

Dưới ánh mắt hoài nghi của cô Lưu Nhậm đành trừ, tự tay mở chiếc hộp , lấy một viên kẹo ăn mặt cô. “Không độc .” Đột nhiên cảm thấy kẹo chút đắng, chẳng tài nào nếm vị ngọt mà ông chủ cửa hàng giới thiệu cho .

Chén thuốc Giang Nguyệt uống một mạch là hết sạch, cô cảm thấy đắng mấy nên kẹo vẫn đụng . Lưu Nhậm vẫn kiên trì nhét kẹo tay cô, khi nào thấy đắng thì lấy ngậm, còn thì buồn chán ăn một viên cũng chẳng .

...

“Bão 4 vẫn đang đổ bộ Đông Nam Á, nhiều nơi mưa dông gây ngập lụt và ùn tắc giao thông. Mọi ngoài nên mang theo ô...”

Giang phu nhân đang xem dự báo thời tiết để chọn ngày nước ngoài chữa trị cho Giang Nghiệp, bà hẹn ngày gặp bác sĩ trị liệu từ Mỹ, Giang Nghiệp sẽ sớm nước ngoài làm một phẫu thuật và tập trị liệu để thể hồi phục .

Nhẩm tính thời gian một chút bà đột nhiên nhớ đến Giang Nguyệt, hai hôm Hàn Phong đến với bà cô công tác đột xuất. chẳng thấy cô câu nào với bà, Giang phu nhân lắc đầu, thầm con bé vẫn tinh nghịch thích làm theo ý như .

Ngoài cổng chính vang lên chuông cửa, dì Ngô hô một tiếng ngay vội vàng lau tay tạp dề mở cổng. Nhìn thấy đến là Diệp Vãn, bà vui vẻ hỏi thăm cô hai cùng nhà. Thấy Giang phu nhân cô liền chạy qua đưa mấy túi đồ lớn tay, hớn hở gọi “dì Giang”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-169-cai-thai.html.]

“Ôi từ từ, cái con bé , bầu bì mà chạy nhanh như thế.”

Giang phu nhân nhanh tới đỡ cô, Diệp Vãn mang thai gần năm tháng, bụng lớn nên khá vất vả. cô cực thích chơi khắp nơi, Dương Kỳ cản cũng cản .

“Nguyệt Nguyệt công tác nên con qua bầu bạn với dì đây.”

Cô đỡ bụng, chậm rãi xuống ghế chuyện phiếm. Hàn Phong cho Dương Kỳ với Diệp Vãn Giang Nguyệt bắt cóc vì sợ cô ảnh hưởng đến sức khỏe. Căn dặn để cô qua Giang gia bầu bạn với Giang phu nhân để bà buồn chán.

“Bác sĩ Dương ? Cậu với con ?” Giang phu nhân đem bánh ngọt lên cho Diệp Vãn, mỉm cô hỏi.

“Dương Kỳ làm dì, bệnh viện để nghỉ ở nhà một tháng cưới nhưng bảo làm kiếm tiền nuôi hai con, nên mới nghỉ hai tuần rưỡi nhớ nghề .”

Diệp Vãn nhớ đến chuyện đó liền tủm tỉm, theo thói quen vuốt ve chiếc bụng lớn của : “Dương Kỳ suốt ngày Hàn tổng tham công tiếc việc, bản cũng đó thôi.”

Giang phu nhân thấy khẽ:

“Dì thấy bác sĩ Dương là đó, Vãn Vãn, con kết hôn sớm hơn Nguyệt Nguyệt, con cũng luôn . Gia đình ba hạnh phúc, chi Nguyệt Nguyệt nhà dì cũng như , dì mừng còn kịp nữa là.” Bà vỗ vỗ mu bàn tay Diệp Vãn tâm sự: “Hàn Phong đối với con bé như thế nào bà rõ, chỉ mong nó yêu thương chăm sóc cho Nguyệt Nguyệt. Giang thị và Phong Hà trở thành đối tác thiết, hai bên cùng phát triển là dì yên tâm .”

Nghe cô liền phụ họa thêm:

“Hàn tổng cực kỳ yêu thương Nguyệt Nguyệt luôn đó dì.” Diệp Vãn là bạn của Giang Nguyệt, gì hai cũng cho nên cô rõ lúc hiểu lầm Hàn Phong vài chuyện. Sau chuyện rõ nên cô ngưỡng mộ tình cảm của hai , vượt qua bao nhiêu khó khăn mới ngày hôm nay nên cô thêm cho Giang phu nhân lo lắng.

“Lúc Giang thị gặp khó khăn, Hàn tổng âm thầm giúp đỡ Nguyệt Nguyệt nhiều đó dì. Chi nhánh mới ở Anh là lấy danh nghĩa nhà đầu tư trung gian rót vốn đầu tư . Chưa hết , Vương Đông âm thầm cho phá hoại Giang thị cũng Hàn Phong làm chèn ép ít, tháng lô hàng của ông gặp vấn đề, hành vi rửa tiền và bán hàng giả của ông bại lộ chính là cho điều tra khởi tố. Đáng lẽ Vương Đông truy nã do dấu hiệu trốn tội chạy thoát nước ngoài, nhưng do gặp sự cố ở biệt thự riêng nên c.h.ế.t cháy cảnh sát mới tạm dừng việc điều tra .”

Diệp Vãn một nhiều, mặc dù mấy tháng cô ở nhà dưỡng thai nhưng tình hình kinh tế tài chính ở Tây Thành cô cũng đôi chút. Lần liên quan đến Giang thị nên cô để tâm tìm hiểu nên mới Hàn Phong sớm cho điều tra tất cả.

Giang phu nhân thở dài, vẻ mặt buồn bã:

“Mấy chuyện dì cũng qua. A Nghiệp vẫn còn giường bệnh, nếu Vương Đông c.h.ế.t cháy thì dì cho khởi kiện .”

Diệp Vãn vội khuyên bà:

“Dì đừng buồn mà, bác Giang sẽ sớm khỏe thôi. Chờ vài tháng nữa Nguyệt Nguyệt về, gia đình sẽ sum vầy thôi ạ.”

Giang phu nhân nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng :

“Ừm, dì cảm ơn con.”

...

Hứa Vân bật dậy, đầu óc choáng váng hỏi :

“Cái gì? Ba , ba làm cơ?”

“Hứa tổng, chủ tịch Hứa gặp tai nạn máy bay trong lúc trở về Los Angeles. May mắn đội cứu hộ tìm thấy kịp nạn, hiện tại ngài đang cấp cứu ở bệnh viện trung ương.”

Người báo tin là quản gia Lý, ông theo Hứa Tuấn đến Los Angeles. Lúc đến sân bay đón thấy ai cả liền cho hỏi thăm mới chuyến bay Hứa Tuấn gặp nạn, nguyên nhân do động cơ máy bay gặp trục trặc cộng với mưa lớn nên mới xảy chuyện may .

Ông tin lập tức tức trở về về Nam Thành gặp Hứa Vân báo tin. Cô xong như thất thần, sắc mặt trắng bệch siết chặt tay.

“Hứa tổng.” Quản gia Lý thở dài, gọi cô một tiếng.

“À ừ.” Hứa Vân xoa xoa thái dương, cố gắng điều chỉnh tâm trạng: “Chiều nay sẽ lái xe đến bệnh viện, chú về nghỉ ngơi .”

Nói cô buồn bã cầm lấy điện thoại nội bộ gọi cho thư ký riêng đẩy tất cả lịch trình hai ngày tiếp theo xuống. Kể cả công tác chuẩn hồ sơ khởi kiện cũng tạm hoãn .

Hứa Vân mệt mỏi cửa sổ sát đất ngắm dòng xe tấp nập bên tòa nhà, đột nhiên cô mềm lòng . Cứ thế nước mắt rơi xuống, cô kiềm chế , bàn tay áp sát mặt kính run lên, chẳng thể rõ cảnh vật bên ngoài.

Trong lồng n.g.ự.c Hứa Vân dấy lên cảm xúc khó chịu, cô đau lòng gục xuống, liên tục khẽ .

Bản cô đối đầu với Hứa Tuấn bao nhiêu năm nay, kể từ lúc Lưu Nhậm đến Nam Thành khi Hứa thị xảy chuyện. Cô chẳng bao giờ gần gũi tâm sự với Hứa Tuấn như lúc , tình cảm cha con sớm nguội lạnh. Ông qua Los Angeles sống cô cũng thèm quan tâm lấy một câu, còn lúc ông về thì cô chỉ chuyện công việc, qua loa vài câu thôi.

Thời khắc tin ông gặp tai nạn cô mới vẫn còn quan tâm đến ông. cái hai quá cao, chẳng nào chịu nhún nhường, ngày Hứa Tuấn quyết lùi bước nhường Nam Thành Hứa Vân phản đối dữ dội, thậm chí cô còn định rời Hứa thị phát triển con đường riêng của . Hứa phu nhân sống c.h.ế.t cho, bà lấy sức khỏe uy h.i.ế.p cô mới miễn cưỡng ở cứu sống Hứa thị, vượt bao gian khổ mới như bây giờ.

Hứa Vân rút khăn tay lặng lẽ lau nước mắt , cô chợt nghĩ đến nếu bản gục ngã thì ai sẽ dẫn dắt Hứa thị.

Mọi thứ dần quỹ đạo, thế mà ngay lúc Hứa Tuấn gặp chuyện.

Điều làm cô thật sự lo sợ, Hứa Vân chợt nghĩ đến nếu gục xuống thì ai sẽ dẫn dắt Hứa thị? Vì thế cô gắng gượng dậy, lặng lẽ rút khăn tay lau nước mắt. Cô vẫn còn nhiều việc dang dở, hồ sơ khởi kiện vẫn đang gấp rút bổ sung, hôm Hàn Phong gọi đến tìm thấy lô hàng . Ngày Lưu Nhậm còn xa, thứ cô đủ nên càng dốc sức nỗ lực để phụ lòng Hàn Phong vươn tay giúp đỡ.

“Cố lên! Hứa Vân mày làm .” Cô lảo đảo bàn làm việc, cầm điện thoại gọi cho của .

Tai nạn trùng hợp như , món quà Hứa Vân cô nhận nổi .

“Lưu Nhậm, chờ ngày tóm , tự tay tống tù. Đến lúc đó mới yên tâm kê gối cao đầu mà ngủ.”

Loading...