Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 162: Sự Thật Phơi Bày

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:50:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Vân về tới Nam Thành liền báo Lưu Vọng sớm trở thành cái vỏ rỗng ruột. Trong lúc thần quỷ Lưu Nhậm âm thầm bán cho Lý đại gia hồi tháng , gom hết tài sản giá trị chuyển từ lâu . Ông vẫn còn đang ròng vì mua mấy tờ giấy vô nghĩa .

Cô đau đầu đống hỗn độn mắt, định chạy qua Hứa thị xem ảnh hưởng gì nhưng sảnh chính đụng bên xuống kiểm tra. Hứa Vân vội mời bọn họ phòng tiếp khách của Hứa thị, những tưởng sẽ tin từ tòa án đến nhưng khi thấy tập hồ sơ dày cộp tháng của cô nộp lên trả về thì khỏi hoang mang.

“Ngài Tạ, chuyện chứ?”

Tạ An gượng đẩy gọng kính mũi, tránh nặng tìm nhẹ trả lời:

“Hứa tổng, sáng nay chúng nhận lệnh trả đơn kiện. Sau khi xem xét kỹ lưỡng chúng nhận thấy hiện tại cô đáp ứng đủ điều kiện khởi kiện nên thể thụ lý vụ án. Hứa tổng đừng thất vọng, chúng sẵn sàng tiếp nhận hồ sơ của cô khi chuẩn đầy đủ thứ, cô yên tâm nhé.”

Hứa Vân sửng sốt tin đây là sự thật, cô nhíu mày lật hồ sơ , nghiêm túc chỉ các điểm quan trọng:

“Ngài Tạ, phiền ngài xem xét kỹ một chút. Bấy nhiêu đây cũng đủ chứng minh Lưu Vọng hành vi rửa tiền bất hợp pháp và trốn thuế. Hơn nữa đó tòa gửi tin thứ hai sẽ tiến hành quyết định, bây giờ ngài đủ điều kiện khởi kiện là như thế nào?”

Tạ An vẫn khách sáo như thế, ông lăn lộn trong ngành bao nhiêu năm còn rõ mấy chuyện lạ thường như . Ông tiện thẳng , chỉ đành cố ý nhắc nhở Hứa Vân:

“Bên do sự nhầm lẫn nên mới xảy chuyện như . Chúng thành thật xin sơ sót trong công việc, mong Hứa tổng bỏ qua. cô cũng nên mội chuyện nhạy cảm, bản lòng nhắc nhở cô một câu. Lưu Nhậm bên dễ đối phó , cô nghĩ mười năm qua Lưu Vọng vẫn yên phát triển mà gặp chuyện gì ? Làm gì chuyện khó tin như thế.”

Cắm rễ ở Nam Thành mười năm, nhiều thì cũng ít, thế lực của Lưu Nhậm chắc chắn uy h.i.ế.p với các ông lớn khác.

Hứa Vân cắn móng tay suy xét, lời của Tạ An quả thật lý. Lưu Nhậm hành động trắng trợn như thế thì thật coi thường Hứa Vân cô. Nhìn thấy Hứa Vân tập trung nên Tạ An ho khẽ một tiếng, chậm rãi dậy.

“Hứa tổng, còn điều nữa. Không ...” Tạ An chần chừ, cô thế vội dậy theo ông: “Ngài cứ .”

“Tôi cấp kể , hình như trụ sở chính của Lưu Vọng ở Nam Thành. Quyền điều hành thật sự ở Italy mới là gốc rễ của Lưu Vọng.”

“Làm thể? Lưu Vọng sơ khai là ở Nam Thành từ mười năm , ngài nhầm lẫn...” Hứa Vân đột ngột dừng , cô mơ hồ nghiệm một chút manh mối gì đó.

“Thật ngại quá, thất lễ .” Hứa Vân trúc trắc mỉm , đó đưa tay mời Tạ An: “Vất vả cho ngài Tạ , để tiễn ngài.”

“Không cần, Hứa tổng bận việc , tự về là .”

Hứa Vân cũng gượng ép gật đầu xem như chào ông. Tạ An thở dài , mấy đồng nghiệp cùng cũng lượt chào Hứa Vân xong theo ông trở về.

Người của tòa án cô liền rút điện thoại gọi cho Hàn Phong. Chuông reo hai ba hồi mới chậm chạp nhấc máy.

“Chuyện gì?”

Giọng mấy thiện cảm khiến Hứa Vân dám lòng vòng. Hiện tại cô gì đều hết cho : “Tôi trúng kế Lưu Nhậm , sở dĩ khiêu khích để bận rộn lo lắng chuyện kiện tụng để ý đến nội bộ của Lưu Vọng. Bây giờ thì ...” Cô khẩy: “Hắn dùng quyền lực ở Nam Thành khống chế một , chiều nay tòa án trực tiếp trả đơn kiện cho , Lưu Vọng chỉ còn là cái vỏ rỗng để Lý Nhân làm bù . Lưu Nhậm sớm tính hết , làm đây?”

vội vàng bổ sung thêm:

“Lưu Nhậm tính kế lâu dài, chắc chắn tính chuyện nên chuyển trụ sở chính của Lưu Vọng nước ngoài chờ thời cơ. Chết tiệt, nhận sớm hơn.”

Anh nhíu mày: “Đã cho cô một con đường cô còn tận dụng. , lúc cũng tìm tên đó tính sổ. Cô hiện tại Lưu Vọng chuyển ?”

“Italy. Thông tin xác thực nhưng tin cậy cung cấp, ngày mai sẽ bay qua đó một chuyến.”

Hàn Phong bước tiếp đến chỗ Tiêu Bắc đang chờ , đến Giang gia mấy lời với Giang phu nhân. Tạm thời dối bà Giang Nguyệt công tác đột xuất nên thời gian sẽ về nhà. Nếu để bà chăm sóc cho cô, để cô Lưu Nhậm bắt thì thành kiến của bà đối với sẽ ngày một nghiêm trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-162-su-that-phoi-bay.html.]

Hàn Phong thất vọng vì làm trách nhiệm của , suốt đường đến Giang gia ngừng tự trách bản . Anh cũng lo lắng sốt ruột cô hiện tại thế nào, đang sợ hãi ?

“Trước mắt cô lo tìm Trương Đình , đừng để đến lúc cần thì chỉ còn cái xác lạnh lẽo.” Anh xoa xoa thái dương phiền não, khó chịu : “Giang Nguyệt Lưu Nhậm đem mất, vẫn còn đang tìm kiếm tung tích cô . Cô ở Nam Thành chờ sắp xếp , sáng mai cho qua Italy .”

“Giang Nguyệt bắt cóc hả?” Hứa Vân ngạc nhiên hỏi , bình thường thấy cô gái nào ở gần Lưu Nhậm, cô còn tưởng vợ, chỉ là sống ở Nam Thành. Nói cũng , ở tuổi 28 ngoài đầy vợ con đề huề, thế mà bao năm nay vẫn một một cô độc dây dưa với ai, Hứa Vân nghĩ thầm cũng thật kì lạ. Bây giờ tin Giang Nguyệt bắt cô mới mờ mịt nhận Lưu Nhậm sớm là lún sâu chuyện tình cảm.

Sau đó cô liếc màn hình điện thoại hiển thị máy của Hàn Phong, nhớ năm nay cũng ba mươi.

“Có tai nạn ở đường Vạn Thành, xe của Giang Nguyệt lật ngang ở đó thấy . Đoán chắc đưa .” Hàn Phong siết chặt điện thoại trong tay, thanh âm lạnh lẽo đến mức khiến Hứa Vân bên xong liền kiêng dè: “Tôi hỏi cô cuối, đuổi cùng g.i.ế.c tận Lưu Nhậm, cô chắc chắn hối hận?”

Trên đời chuyện khiến khác phiền não luyến tiếc. Thế nên hai chữ “giá như” mới từ đó mà đời, nhưng bao giờ trở thành hiện thực . Nó giày vò và vùng vẫy trong tâm trí khác, đến một giới hạn nào đó, sẽ là đau khổ khôn nguôi. Đời thật ngắn ngủi, chắc chắn thể chịu đựng những chuyện tàn nhẫn như thế lâu dài. Hôm nay hỏi Hứa Vân một câu, là gom hết tất cả nhân từ còn sót cho Lưu Nhậm cuối, quyết định trong tay cô, quyền can dự .

“Hối hận? Thừa thãi thật, còn tự tay tống cổ tù, Lưu Nhậm gì để hối hận?” Hứa Vân tự giễu, cảm thấy bản lâu nay vẫn còn nhu nhược dám giải quyết triệt để chuyện gì: “Ngay lúc mất phương hướng đầu sóng lớn của Nam Thành, tệp tài liệu cho là vị cứu tinh duy nhất để đến ngày hôm nay. Nguyên tắc của bao giờ phản bội từng cứu giúp , chỉ mà Hàn gia còn ơn giúp đỡ với Hứa thị, cực kỳ cảm kích. Lần , sẽ phụ lòng kỳ vọng của .”

Bầu trời đêm hôm nay tĩnh mịch, chỉ lác đác vài ngôi nhỏ tỏa sáng yếu ớt. Hàn Phong hướng mắt lên trời, thầm nghĩ đêm nay ánh trăng sáng nào cả, trong lòng vì thế trống trải thiếu vắng khó chịu.

“Sau nên làm cái gì thì cô cần đợi nhắc nữa. Ngày mai thể sẽ rời khỏi Tây Thành, chuyện gì cứ gọi điện thoại là .”

...

Barry màng ăn uống bay vội suốt đêm về Nga đó hạ cánh ở Moscow, cho thông báo cầm theo thư giới thiệu thẳng đến công ty quân sự tư nhân WS.7. Nơi đây canh phòng kỹ lưỡng nên khi qua đội kiểm tra nhưng Barry là của Nikolai nên thể tự do cần thông qua kiểm tra.

Người tiếp đón hiện đang là tổng tư lệnh quân đội riêng 001 – ông Andrey Belousov. Khi thấy Barry, ông vội vàng bắt tay , dùng giọng điệu mật chào hỏi: “Thằng nhóc , lâu mới trở về đây. Nikolai đến ?”

“Anh đến cùng ạ. Nikolai chuyện quan trọng cần xử lý nên cử cháu qua đây điều 200 lính tinh nhuệ, ba trực thăng chuyên dụng và lấy thêm một thiết khác.”

“Thằng nhãi đó định du lịch tam giác vàng ?” Ông Belousov nhướng mày cảm thấy thấy hứng thú. Ít khi hoặc bao giờ Hàn Phong điều lính gấp như , mặc dù nắm hơn một phần ba cổ phần ở WS.7 nhưng bình thường đều do ông quản, thậm chí các cuộc hợp lớn cũng tham dự mấy.

“Chị dâu bắt cóc, Phong còn đang tức giận ở Tây Thành kìa.” Barry nhún vai, định kể tiếp thì ông Belousov đột nhiên đập vai một phát đau điếng, lớn tiếng gầm lên: “Cái gì? Cháu dâu bắt cóc, . Gọi thêm 600 nữa, nhanh lên! Điều gấp 7 trực thăng về luôn!”

Barry ngớ , còn chị dâu là ai mà ông quýnh quáng lên như thế. Nhìn Belousov nóng vội chỉ huy , Barry nhỏ giọng với ông: “Cháu còn chị dâu là ai mà.”

Belousov sảng khoái: “Cần gì , Nikolai từ xưa đến nay đều vùi đầu làm việc, ba mươi mà bạn gái còn . Ông già còn lo chờ nổi để kịp ăn cưới nó, bây giờ Nikolai bạn gái nhưng khác bắt cóc. Ôi Chúa ơi! Với tính khí của nó, 200 mà đủ săn lùng gã .”

Ông Belousov điều hành công ty quân sự tư nhân hợp pháp nên đủ điều kiện điều lượng lớn quân nhân làm nhiệm vụ. Hàn Phong tuy quân hàm, nhưng ban lãnh đạo cấp cao đều nể trọng . Ngoài mặt điều 200 , nhưng là ông Belousov liền hiểu ngay một ngàn mới đủ hài lòng .

Lệnh khẩn điều và trực thăng truyền , hàng trăm lính tinh nhuệ cấp bách chuẩn quân trang để kịp giờ khởi hành. Barry ở ăn vội bữa cơm trưa đó tạm biệt ông Belousov trở về.

Anh chuyển sang mặc quân phục rằn ri, lưng đeo s.ú.n.g chỉnh tề, cả thẳng nghiêm túc đưa tay chào theo đúng tiêu chuẩn của quân nhân.

“Ngài Belousov, xin phép .”

“Ai da, cần nghiêm túc như . Thằng nhóc thường xuyên về thăm ông già , cả Nikolai nữa. Sau thiếu cái gì, gọi cho ông một cuộc, lập tức sẽ đến chi viện.” Belousov vỗ vỗ vai Barry: “Đi sớm một chút, đoán chừng thằng nhãi ở nhà đang sốt ruột cháu dâu đấy.”

“Vậy cháu đây.” Barry cúi ôm Belousov, lưu luyến kề sát má ông: “Trời lạnh , ông nhớ mặc ấm một chút.”

“Ừ.” Belousov gật đầu, vỗ tấm lưng cứng rắn của Barry.

Nói mấy câu tạm biệt đơn giản xong Barry liền chỉ huy tiểu đoàn bay về Tây Thành gấp. Binh lính chia thành hai đường, 600 bộ binh lái xe chuyên dụng, còn theo Barry lái trực thăng về. Sợ khác chú ý nên Barry cho đường tắt, đó trở về căn cứ riêng tư do Hàn Phong quản lý.

Loading...