Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 153: Lời Thú Tội Của Giang Phu Nhân
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:49:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt hài lòng đóng laptop , cầm điện thoại lên gọi về Giang gia.
Rất nhanh đầu dây bên nhấc máy.
“Mẹ, con mà. Hàn Phong tuyệt đối là như , chỉ là con lo lắng nên giấu thôi.”
Lúc chủ tịch Giang xảy chuyện Giang phu nhân lo lắng gọi điều tra Phạm Hoài. Bà là vệ sĩ cũ từng Hàn Phong sa thải vì thế khỏi dấy lên chút nghi ngờ trong lòng. Bà sợ trong chuyện còn hiểu lầm gì đó nên cho Giang Nguyệt, lúc đó cô cũng nghi ngờ nhưng chứng cứ xác thực. Bản cô là làm việc theo cảm tính, càng chán ghét những thứ mơ hồ rõ ràng.
“Con cũng thật là, . Cha con vẫn còn đang tập trị liệu, về ăn cơm thì để với ông một tiếng.”
Chủ tịch Giang do hôn mê giường bệnh lâu nên cần tập trị liệu mới như bình thường . Hiện tại ông ăn uống , sức khỏe cũng dần dần hồi phục đáng kể.
“Dạ, con cái đừng giận nhé.” Giang Nguyệt ngọt ngào làm nũng, cô thử thăm dò Giang phu nhân .
“Là gì ?” Bà lật sang trang sách tiếp theo, mong chờ con gái con gái tiếp.
“Con và Hàn Phong...” Tim Giang Nguyệt đập thình thịch, mặt cô đỏ lên: “Chúng con, đang yêu .”
Động tác của Giang phu nhân ngừng , bà nhướng mày điện thoại: “Con ?”
Giang Nguyệt cắn môi lặp : “Thì, là là đang yêu đó.”
Tin tức quá đột ngột khiến bà suýt nữa té ngửa, cứ tưởng con gái nghiêm túc trưởng thành, còn ăn chơi ngông cuồng như ngày . Ai mà ngờ bây giờ với ruột là đang yêu với đối thủ cạnh tranh của Giang thị, đầu óc bà nghĩ cũng chẳng dám nghĩ đến chuyện .
“Con chọc tức hả?” Giang phu nhân ôm n.g.ự.c thở gấp, “đứa trẻ nghịch ngợm !”
“Không mà...” Giang Nguyệt chu môi: “Chuyện kể dài dòng lắm, chút nữa gặp . Cũng khó tính keo kiệt như lời đồn, với con lắm.”
Giang phu nhân thở dài, bà con gái bướng bỉnh nên cũng trách . Chỉ đành hỏi thăm một chút mới yên tâm:
“Vậy làm con quen ? Hai đứa quen bao lâu ? Có ảnh hưởng gì đến Giang thị ?”
“Mẹ, giống như đang lấy khẩu cung chứ.”
“Hừ, con lo trả lời đàng hoàng cho . Cậu nổi tiếng xảo quyệt tinh ranh thương trường, nên đề phòng cẩn thận một chút. Hàn Phong đó là nhân vật như thế nào mà con còn dây .”
“Đã là với con lắm mà.”
Giang phu nhân: , con gái bạn trai quên mất .
Giang Nguyệt bắt đầu uyển chuyển hỏi bà:
“Mẹ, còn nhớ trợ lý cũ Lâm Phong của con ?”
Giang phu nhân buồn chán ngắm nghía móng tay : “Nhớ chứ, con cho thôi việc từ hai tháng ?”
Bà giận dữ: “Con cũng thật là, công khai hẹn hò với mà đuổi việc , đừng con cả thèm chống chán nha. Tính cách kiêu kì của Giang tiểu thư đây ai mà hầu hạ nổi?”
Giang Nguyệt mặc áo khoác ngoài, đến thang máy chuyện: “Đâu , con gái chung thủy hai ai dám nhận một . Cậu trợ lý là Hàn Phong á.”
Giang phu nhân dám thở mạnh: “Giang Nguyệt! Con về đây rõ ràng cho . Con chọc cho bà già tức c.h.ế.t ?”
…
“Ngài Lưu, thật sự là lường điều mà. Ở mấy tên bịt mặt đánh phe . Tôi còn b.ắ.n một phát ngay vai, hai một trúng đạn một bắt , quả thực còn cách nào khác mới rút lui.” Tên cầm đầu tháo chạy về Nam Thành gặp Lưu Nhậm báo cáo, phiền não đồng đội bắt , lo lắng Lưu Nhậm trách tội.
Anh ở cửa sổ sát đất đưa lưng về phía , tầm mắt xa xăm ngoài trời, vẻ mặt trầm lặng khó đoán.
“Ngài Lưu...” Tên đánh bạo hỏi một tiếng, Lưu Nhậm thấy đưa tay lên ý bảo cần giải thích nữa. Chuyện thành như mãi thì ích gì?
“Có là của ai ?” Lúc Lưu Nhậm mới lên tiếng, trong lòng khỏi buồn bực.
“Tôi , nhưng vóc dáng cao to, giao tiếp bằng tiếng Anh nên giống châu Âu hơn.”
Lưu Nhậm im lặng, châu Âu ?
Anh bảo trợ lý Vu tiễn tên chỉ huy và đưa tiền mặt, bảo tìm chỗ dưỡng thương , sắp tới sẽ còn một nhiệm vụ nữa.
“Nhớ cho kỹ, đừng dại dột cứu tên , đây là cái bẫy.”
Tên chỉ huy nhíu mày: “Biết .”
Chờ mất Lưu Nhậm mới gọi Vu Nhĩ dặn dò, “cử qua Hứa gia thăm dò, Hứa Tuấn vẫn về Los Angeles .”
“Lưu tổng, dù ông cũng là...” Vu Nhĩ lúng túng sửa miệng, “mười năm là cơ hội nhất nhưng ông tay, đợi tới bây giờ thì lợi gì?”
Lưu Nhậm rút một điếu thuốc nhạt, cảm thấy đời chuyện gì mà thể xảy : “Ai .”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-153-loi-thu-toi-cua-giang-phu-nhan.html.]
Tiêu Bắc lái xe về biệt thự riêng của Hàn Phong để đồ, tính Hàn Phong ưa sạch sẽ, bộ quần áo khi nãy dính nước mưa và mùi thuốc s.ú.n.g nên chắc chắn sẽ mặc nữa.
Đây là chỗ ở của khi qua sống chung với Giang Nguyệt, Hàn Phong nhà tắm rửa đó đến tủ quần áo chọn đồ.
Anh nhớ cô hôm nay chờ về cùng ăn cơm nên chỉ lấy áo sơ mi và quần tây mặc. Hàn Phong Giang Nguyệt thích suốt ngày mặc đồ đen u ám nên đưa tay lấy một chiếc áo màu xanh quân đội, màu cũng tạm xem như sáng sủa đối với .
Giang Nguyệt dỗ dành Giang phu nhân xong liền xuống sảnh chính chờ Hàn Phong. Hôm qua cô dặn dì Ngô ở Giang gia nấu bữa tối thịnh soạn một chút, chỉ chờ Giang phu nhân và cô về ăn cơm.
Chủ tịch Giang vẫn ở viện, bác sĩ ba ngày mới mới thể về nhà.
Giang Nguyệt sợ trong đây bàn tán nên cổng chính chờ. Chẳng mấy chốc xe Hàn Phong đến, xuống xe cầm túi xách giúp cô.
Thấy Hàn Phong ăn mặc như thế Giang Nguyệt chút hiếu kỳ tới lui. Sau đó nhịn quấn lấy khen ngợi: “Phong, trai quá . Áo sơ mi quần tây suýt nữa đánh gục trái tim thiếu nữ của Giang Nguyệt .”
Chóp mũi Hàn Phong đỏ lên, chậm chạp ừ một tiếng: “Tranh thủ về nhà đồ ăn với em.”
Giang Nguyệt tưởng về Phong Nguyệt nên mỉm , kéo tay mau thôi.
“Để em lái xe.” Giang Nguyệt giành ghế lái , Hàn Phong bất đắc dĩ mở cửa ghế phụ .
“Lái chậm chậm một chút, ai hối em .” Hàn Phong tằng hắng nhắc nhở, vẫn còn ám ảnh đấy nhé.
“Em .” Giang Nguyệt mỉm hứa hẹn, đó đạp mạnh chân ga phóng .
Hàn Phong: “…”
Trên đường Hàn Phong chỉ dám thẳng phía , đột nhiên thấy con đường quen quen vì thế qua hỏi cô: “Em dẫn ?”
Giang Nguyệt thấy cũng sắp đến nơi nên sảng khoái cho : “Biệt thự riêng Giang gia.”
“Em dẫn về đó làm gì??” Trong lòng Hàn Phong bồn chồn, đang yên đang lành cô đòi đưa về Giang gia, chứ.
“Ra mắt chứ làm gì.” Giang Nguyệt cong môi, “ đòi danh phận với em ?”
“Vậy, cũng quá đột ngột .” Hàn Phong cuống cuồng đến sắp mở cửa xe nhảy ngoài. Đến nhà bạn gái mắt mà tay , kể đến còn kịp chuẩn nên cái gì nữa mà.
“Đến nơi .” Giang Nguyệt lái xe gara, bảo vệ Giang gia mở cửa cho cô xuống xe. Sau đó Hàn Phong cũng lưỡng lự bước xuống.
Giang phu nhân về nên thấy tiếng xe bà lập tức . Giang Nguyệt thấy bà liền vẫy tay gọi lớn: “Mẹ ơi, nhà chúng hôm nay khách quý đến chơi đó nha.”
Bà qua Hàn Phong hừ lạnh, nỡ làm khó xử nên gần Giang Nguyệt dí tay trán cô: “Bình thường thấy con về thăm bà già nay, hôm nay sốt sắng như .”
“Mẹ.” Giang Nguyệt làm nũng kéo tay bà. Hàn Phong thấy bà liền gật đầu, lễ phép gọi “Giang phu nhân” xem như chào hỏi.
“Hàn tổng, thật khéo.” Giang phu nhân mỉm , đó mời nhà: “Sắp tới giờ cơm , ở ăn một bữa với chúng .”
“Làm phiền Giang phu nhân, hôm nay cháu đến đột ngột kịp mua quà.” Hàn Phong khẽ qua Giang Nguyệt, ánh mắt khích lệ của cô đành theo trong.
“Quà cáp làm gì cho rắc rối, Nguyệt Nguyệt đừng áp lực, cứ thoải mái đến ăn cơm như trong nhà thôi.”
Người làm dọn cơm lên sẵn, Giang phu nhân lên vị trí cùng Giang Nguyệt và Hàn Phong mới xuống. Trước đó Giang Nguyệt sơ qua cho bà chuyện của hai hiện tại nên bà quá làm khó dễ Hàn Phong. Suốt bữa cơm khí tự nhiên lắm, Giang phu nhân là trưởng bối nên mở lời , tránh cho khó xử.
“Hàn tổng, chuyện đây Nguyệt Nguyệt qua. Xem như là qua Giang thị khảo sát truy cứu nữa. Mong chăm sóc con gái cho , đừng để nó suốt ngày nhọc lòng.”
Hàn Phong hiểu ý tứ trong lời của Giang phu nhân, ý bà là gần đây xảy quá nhiều chuyện ngờ đến, Giang Nguyệt vất vả khó khăn như cũng liên quan đến . Hàn Phong nào dám theo, còn hận bản làm đủ bù đắp cho cô.
“Giang phu nhân yên tâm, chuyện đó Hàn Phong cũng một phần trách nhiệm. Đã để dì và Nguyệt Nguyệt lo lắng .”
Giang Nguyệt mỉm lấy lòng bà, “ đó , Phong đối với con đừng lo con gái bỏ rơi nha. Có bỏ rơi cũng là con bỏ rơi .”
Giang phu nhân lời cô chọc : “Con đó, , cũng là vô tâm chia rẽ hai đứa. Đợi khi ba con khỏe hơn sẽ lợi lời cho ông .”
Hàn Phong vui mừng bà, “cháu cảm ơn dì.”
Giang phu nhân đưa mắt đánh giá , dáng vẻ điềm tĩnh trưởng thành là đáng tin cậy. Lại hình vóc dáng Hàn Phong cao lớn, khuôn mặt điển trai ưa nên Giang phu nhân chẳng tìm chỗ nào để chê bai.
“Ăn cơm , hôm nay dì Ngô nấu nhiều lắm đấy. Hai đứa làm việc vất vả cả ngày .”
Giang Nguyệt thêm một đống lời nịnh nọt cảm ơn bà ăn cơm, quên gắp mấy món Hàn Phong ăn bỏ chén .
“Anh ăn nhiều lên, đừng ngại.”
Hàn Phong cúi đầu ăn cơm, khóe môi bất giác cong lên.
Sáng sớm hôm Giang Nguyệt thông báo cho và ông chủ Hàn đang hẹn hò. Tất cả nhân viên Giang thị vui mừng nhiệt tình chúc phúc chủ tịch, bọn họ thế nào giữa hai cũng gian tình mà.
Ngược nhân viên Phong Hà thì sốc tập, bọn họ nhao nhao lên la hét trong nhóm chat riêng. Nghĩ thế nào cũng tin ông chủ nhà cưa đổ bà chủ công ty đối thủ.
Nhà báo săn tin tức một phen hú vía, ai nấy đều điên cuồng báo đưa tin nóng trong ngày. Cuối cùng hào hứng kết luận một câu.
[Xem hai thương hiệu lớn ở Tây Thành sắp hỷ sự ]