Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 146: Tin Tức Bất Ngờ
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:57
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứ đều đặn mỗi sáng sớm thức dậy, khi hộ tống Giang Nguyệt đến chỗ làm Hàn Phong mới xe về Phong Hà làm việc. Nhân viên thấy trễ hơn ngày đều lấy làm lạ, sếp tổng bọn họ cả tháng nay đều trễ về sớm, còn là CEO Hàn chăm chỉ siêng năng của bọn họ ngày mà đó là con khác .
Lúc mới mua chiếc Maybach biển tam hoa lái làm nhân viên còn tưởng là đối tác lớn của Phong Hà nên Hàn Phong chằm chằm suốt mấy ngày liền. Còn tưởng bọn họ thương nghèo tới tận bây giờ mới mua xe mới, ai ngờ là sợ hãi tính cách quái dị của Hàn Phong.
“À trợ lý Tiêu , cho hỏi chút nhé Hàn tổng thật sự là mới mua xe ? Ngựa chiến 911 mười năm quý giá của ngài ?”
“Cô hỏi cái làm gì? Xe hỏng nên Hàn tổng mua mới thôi, bộ lạ lắm ?”
“Không , ý là xe của Hàn tổng mà cũng ngày hỏng . Hỏng nặng cỡ nào mà đổi luôn xe khác ?”
Tiêu Bắc đang vội một đám nhân viên nữ nhiều chuyện giữ nên bực bội. Anh còn đưa kế hoạch mới của Hàn Phong cho bà Dahnia đó.
“Bị khác tông nát . Chờ sửa chữa thì lâu quá nên ngài đổi xe để thuận tiện hơn đấy mà.”
“Cái gì? Là ai mà dám tông nát xe Hàn tổng thế??”
Cả đám há hốc mồm câu trả lời của Tiêu Bắc, ai nấy đều hoài nghi bản lầm nên bắt đầu xông xáo thảo luận. Tiêu Bắc thấy thế liền chuồn mất, chứ nếu còn ở đây thêm giây phút nào nữa thì sẽ bắt thẩm vấn mất.
Hàn Phong ở trong phòng làm việc yên tĩnh hề đang là chủ đề chính bên ngoài . Anh chăm chỉ phê duyệt hết báo cáo, xem luôn bản hợp đồng mà Tiêu Bắc mới soạn hôm qua mới nghỉ trưa.
Ngồi ngả lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần một chút thấy trống trải. Suy nghĩ một vòng thể thoát hình bóng của Giang Nguyệt hiện lên mắt .
Hàn Phong xoa xoa thái dương, đôi mắt chim ưng khẽ hé chiếc bật lửa bàn làm việc.
Từ lúc quen Giang Nguyệt đến giờ, những thứ mà Hàn Phong bao giờ động đến lượt xuất hiện bàn . Nếu đây chỉ vỏn vẹn ống đựng bút, lịch để bàn, thì bây giờ thêm nhiều thứ khác như bật lửa, thuốc lá, son môi, cả đồng hồ nữ lúc Giang Nguyệt làm biếng đeo vứt cho cầm.
Khoảng thời gian Giang Nguyệt bận, cô luôn bảo ngủ còn thức khuya tăng ca. Bận đến nỗi khi gọi đến cô chỉ kịp hai ba câu họp, khi còn chẳng gặp cô, là thư ký Tô máy.
Nghĩ đến bây giờ Giang Nguyệt vẫn bận như nên chiếc điện thoại đang xoay xoay trong lòng bàn tay Hàn Phong chợt dừng . Anh vui bỏ nó xuống bàn, quyết định chiều nay tan làm sớm đến chờ cô tan tầm.
Điện thoại bỏ xuống bàn hai phút rung lên, Hàn Phong liếc mắt thử liền cầm ban công máy.
“Nikolai?”
“Ừ, về .”
Không tiếng trả lời , Hàn Phong nhàn nhã chống tay lên lan can ngắm Tây Thành. Chờ âm thanh lách tách của bật lửa tắt hẳn và thở khàn đục nhả ngụm khói của bên đầu dây tan mất.
“Mới xuống máy bay là gọi cho liền đó.” Barry chống hông, giọng khàn khàn rõ khẩu âm, “cho đón em .”
“Ăn uống gì ?” Hàn Phong đồng hồ, sẵn tiện sửa miệng Barry: “Về đây thì kêu Phong thôi.”
“OK, em ăn đợi lát nữa ăn luôn. Đồ ăn máy bay dở ẹc, công tác ăn đến phát ngán .”
“Nghỉ ngơi , ngày mai hẵng đến.”
“OK, em tắt máy đây.”
Hàn Phong vốn ít , định hỏi thêm gì nữa nên tắt máy luôn. Chờ một hai ngày Barry sẽ đến tìm chuyện thôi, bây giờ cần vội làm gì.
Mới thảnh thơi một chút Hàn Phong tiếp tục trở bàn làm việc. Đang lúc xem báo cáo máy tính thì Tiêu Bắc gõ cửa , dáng vẻ gấp gáp kêu “Hàn tổng!”
Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt chăm chú từng con hiển thị trong báo cáo, lười biếng “ừ” bằng giọng mũi.
“Vương thị mới đưa tin chủ tịch bọn họ Vương Đông bất ngờ qua đời tại nhà riêng. Nguyên nhân ban đầu xác định là do c.h.ế.t cháy. Hàn tổng, bây giờ Tây Thành đều đang nhốn nháo hóng chuyện đấy.”
Hàn Phong nhíu mày buông con chuột tay xuống, buồn hỏi :
“Lão già đó mà c.h.ế.t cháy ?”
“Lúc làm phát hiện thì cả tòa nhà đó khói lửa bao quanh hỗn loạn. Chỗ ông ở là khu riêng tư của giới nhà giàu nên cứu hỏa mất khá nhiều thời gian. Thi thể cháy đen hình dạng gì cả, nhưng nơi đó chỉ Vương Đông ở nghĩ xm ông thì là ai đây nữa?” Tiêu Bắc nâng gọng kính,kể sơ qua tin tức cho Hàn Phong.
“Cũng chắc.” Hàn Phong đăm chiêu, Vương Đông đây làm nhiều chuyện với tham vọng thâu tóm Tây Thành. Làm gì chuyện dễ dàng buông bỏ c.h.ế.t cháy tại biệt thự riêng .
Bây giờ ông xem như còn, nhưng Hàn Phong vẫn còn một quân cờ khác.
“Cậu đón Barry , sắp xếp nơi ở cho xong cứ về làm việc như bình thường. Bây giờ tan làm sớm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-146-tin-tuc-bat-ngo.html.]
Tiêu Bắc suýt nữa hú hồn, “Hàn tổng, tự dưng đòi nghỉ làm sớm ?”
“Bảo làm gì thì làm . Lắm chuyện quá!” Hàn Phong cầm bật lửa và điện thoại bàn bỏ túi áo. Anh phê bình cấp xong lấy chìa khóa thẳng xuống gara Phong Hà, bỏ Tiêu Bắc co ro một góc lo sợ trừ tiền lương.
Vừa đang nhớ Giang Nguyệt, lý do để gặp cô đúng là khó c.h.ế.t mà.
...
Giang thị thời gian luôn luôn sáng đèn từ sáng đến tối. Các bộ phận phòng ban làm việc xuyên suốt cả ngày thứ bảy và chủ nhật. Giang Nguyệt cũng quên ăn quên uống tăng ca thâu đêm, hôm tin từ bệnh viện báo về chủ tịch Giang tỉnh . ông vẫn còn yếu, cô tranh thủ sắp xếp thời gian chạy đến đó một chuyến thăm ông .
Giang Nguyệt áp lực, nếu để chỉ tịch Giang thất vọng về thì cô là đứa con gái bất hiếu. Lúc Giang phu nhân gọi tới ba con tỉnh rốt cuộc cô chẳng kiềm òa lên, chỉ nhanh chân chạy đến xem ông nhớ tới đứa con bướng bỉnh ? Có giận dữ dạy dỗ cô suốt ngày chơi bời lêu lổng chẳng chịu làm việc đàng hoàng, để bây giờ Giang thị sa sút như thế ?
Bản kế hoạch cuối cùng cũng phê duyệt xong, Giang Nguyệt vội vàng cầm áo vest cửa. Cửa mở là cô thấy tiếng ầm ĩ của nhân viên lễ tân ngăn cản ai đó nhưng Giang Nguyệt đang vội nên sức lực qua hỏi thăm liền xoay . Đang định thang máy riêng đột nhiên hét lớn, làm gót giày của Giang Nguyệt sững .
“Nguyệt Nguyệt!”
Giọng ?
Cô ngỡ ngàng xoay qua hướng đó.
“Chủ tịch Giang, cứ nhất quyết đòi lên gặp mặt cô nhưng hẹn , ngăn cản thế nào cũng cứ thế xông lên, xin vì làm phiền cô ạ.”
Nhân viên lễ tân bối rối cúi đầu, còn quên đưa tay cản Hàn Phong đang ý định bước tới chỗ cô. Giang Nguyệt thấy thế liền mỉm bảo, “ , cô làm việc . Đây là khách quý của Giang thị đấy.”
Hàn Phong khẽ nhếch môi, cái danh cũng mát tai chứ nhỉ.
“Là khách quý ạ? Xin ngài thật sự , xin nhiều ạ. Mời ngài hướng .” Nhân viên lễ tân sang Hàn Phong tỏ vẻ áy náy, cô còn đang lo lắng cấp khiển trách thì Giang Nguyệt lên tiếng giải vây cho . Bèn chỉnh sửa tác phong cúi đầu quy củ mời đến phòng chủ tịch.
Có nhiều nhân viên khác thấy cuộc chuyện của chủ tịch bọn họ và vị “khách quý” . Hàn Phong đó theo Giang Nguyệt làm trợ lý đó trở thành bạn trai cô nên đều mặt , nhưng ai nấy đều mấy tháng trợ lý Lâm nghỉ việc, mối quan hệ giữa Giang Nguyệt và Lâm Phong cũng chấm dứt. Bây giờ gặp mặt chủ tịch bọn họ xem như chuyện gì, còn Giang Nguyệt xem trọng gọi là “khách quý”.
Xảy chuyện gì thế? Chủ tịch bọn họ cũng cái gì ?
Đang lúc đều ngơ ngác hiểu chuyện gì thì Hàn Phong đưa tay chỉnh sửa áo vest, đó nhanh chân tới mặt Giang Nguyệt, vẻ mặt si tình nháy mắt với cô.
“Giang tổng, vui gặp cô.”
Nói bằng giọng tự nhiên, quá mật, cũng quá nghiêm túc giống như đang gặp mặt đối tác bàn chuyện làm ăn.
khác chẳng ý tứ gì cả. Chỉ đơn giản là câu chào hỏi thông thường của trong giới kinh doanh.
Thang máy vẫn mở sẵn chờ bước . Giang Nguyệt đáp lời chào hỏi mà đầu bước tiếp, gót giày nhẹ nhàng giẫm lên bề mặt kim loại lạnh lẽo trong thang máy. Cánh tay mảnh khảnh vươn kéo theo trong.
Cửa thang máy đóng .
Hai sóng vai , dáng cả hai thẳng tắp, là khí chất thường trực của nhà lãnh đạo. Hàn Phong nghiêng đầu cô, đó nghĩ gì vươn tay ôm eo Giang Nguyệt đẩy cô trong góc. Thân hình cao lớn vây hãm cơ thể cô, đôi môi khô khốc kiềm hôn ngấu nghiến cánh môi căng mọng đang lơ đễnh của Giang Nguyệt.
Bị tập kích bất ngờ như nhưng Giang Nguyệt vẫn ngoan ngoãn phối hợp với . Hai tay cô vòng lên cổ Hàn Phong, từng đợt sóng triều dâng lên cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào của cô. Hàn Phong lúc mạnh mẽ mà ngông cuồng khuấy đảo khoang miệng ẩm ướt , lúc khoan dung nhường nhịn Giang Nguyệt, nâng niu cô như báu vật mà khẽ khàng hôn xuống.
“Anh nhớ em quá.” Giọng khàn khàn, đôi mắt nhuốm vẻ mệt mỏi cô.
Bàn tay to lớn của Hàn Phong đỡ sườn mặt cô, ngón tay vết chai nhỏ do cầm bút vuốt ve gò má Giang Nguyệt. Anh đau lòng cô, “em gầy .”
“Nhớ em gọi điện? Chạy đến tận đây như là nhớ em đến phát điên hửm?” Giang Nguyệt phủ tay lên tay , chu môi chọc ghẹo Hàn Phong.
“Ừ, nhớ đến phát điên . Thiếu em chẳng tài nào tập trung nổi, suýt nữa phê duyệt nhầm công văn đấy.”
“Chưa già mà đãng trí ?” Giang Nguyệt hôn lên má Hàn Phong, cong mắt lớn.
“Giang tổng, nhớ cô đến nỗi chạy đến tận đây. Ít cũng nên tỏ vẻ vui sướng bất ngờ một chút chứ?” Hàn Phong mặt thích châm chọc như liền giận dỗi đè ép cô góc thang máy. Đóng vai ông chủ hiền lành đối tác bỏ rơi.
“Đây là công ty đấy, đắn một chút .”
“Anh nhớ em mà.” Hàn Phong tiếp tục sấn tới, đang định cúi đầu hôn cổ cô thì điện thoại trong túi xách Giang Nguyệt rung lên phá vỡ bầu khí ái .
Giang Nguyệt thừa cơ thoát khỏi vòng tay Hàn Phong, cô chỉnh sửa áo khoác ngoài đó bấm nhận điện thoại. Còn kịp a lô một tiếng thì tiếng hét đau khổ của Diệp Vãn truyền qua khủng bố lỗ tai Giang Nguyệt.
“Nguyệt Nguyệt , cứu với huhu! Tuần lấy chồng !!”