Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 140: Bà Dì Tới Rồi

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hàn tổng , sinh nhật thứ ba mươi dự định gì ? Thích tổ chức ở , như thế nào thì với em một tiếng. Đảm bảo lên núi kiêng vàng bạc châu báu về cho vui thì em cũng sẵn lòng!”

Sau đó Giang Nguyệt còn bày bộ mặt quan trọng nghiêm túc cho Hàn Phong :

“Đời mấy ba mươi chứ, trân trọng một chút.”

Liên tiếp mấy mũi tên bằng sắt bay thẳng n.g.ự.c Hàn Phong.

Cái là như nào nhỉ? Là vạn tiễn xuyên tâm!

“Giang Nguyệt!” Hàn Phong gằn giọng, sắc mặt cực kỳ khó coi đập bàn làm việc của cô một cái thật mạnh, làm Giang Nguyệt giật thót .

“Ba mươi thì ba mươi, sợ nó chắc. Dù vẫn còn sung mãn, Giang tổng đừng sợ đủ thỏa mãn em”

“Em sợ làm gì, thì em kiếm mấy tiểu thịt tươi non tơ vui vẻ. Đến lượt lo .”

“Xem vẫn dạy dỗ em đàng hoàng nhỉ?”

“Anh cái bản lĩnh đó .” Giang Nguyệt ngoắc tay bảo Hàn Phong gần một chút, ghé tai thì thầm: “Đi lấy cho em một điếu thuốc , em hứa sẽ chọc ghẹo tuổi tác của nữa.”

“Em đánh m.ô.n.g hả? Thức khuya tăng ca bây giờ còn hút thuốc, sớm muộn gì cũng ung thư phổi cho xem.”

“Cái miệng của mà độc thế? Mấy tháng nay em hút điếu nào .”

Lời là thật, mấy tháng tâm ý lo lắng cho Giang thị nên chẳng thời gian nghĩ đến mấy thú vui ngày của . Mà nếu cô dám hút thuốc, Hàn Phong bắt kết cục sẽ thê thảm nên bây giờ mới mặt dày xin xỏ .

Hơn nữa làm việc khuya như dễ buồn ngủ mất tập trung, cô làm một điếu cho tỉnh táo.

“Anh . Thà để em tiếp tục trêu chọc tuổi tác của còn hơn cho em hút thuốc. Hại sức khỏe lắm hả?”

“Một điếu thôi cũng c.h.ế.t liền . Đi mà Hàn tổng.” Giang Nguyệt cố tình kéo dài âm cuối làm nũng lắc lắc cánh tay kiên cường của Hàn Phong. Khuôn mặt vẫn tỉnh bơ như hề thấy gì.

“Em thấy khi nào hút thuốc ?” Hàn phong hất tay cô , lạnh mặt kéo một cái ghế nhỏ xuống kế bên Giang Nguyệt giảng đạo lý: “Em tìm mấy tên trai trẻ uống rượu thì cũng đua đòi hút thuốc chơi xe. Có cái gì lành mạnh mà nạp em ? Nghe lời một chút , thèm đòn lắm đúng ?”

Cô bướng bỉnh cãi :

“Cái đó là thú vui, là sở thích, là cá tính. Anh già nên mới hiểu .”

“Ừ già, mà già thì gì cũng là lời răn dạy cho thế hệ theo. Nên em lời cãi bướng, còn đừng trách nặng tay.”

“Anh là cái đồ bảo thủ khó tính! Không chơi với nữa .”

Giang Nguyệt cảm thấy thương lượng nữa nên dứt khoát trở mặt. Cô bĩu môi tiếp tục gõ chữ máy tính, thèm đếm xỉa tới Hàn Phong.

Thấy vẻ mặt buông bỏ hồng trần của Giang Nguyệt đành lòng nhích gần, chống cằm cô:

“Giận hửm?”

“...”

“Giận thật ?”

“...”

Giang Nguyệt chăm chú bảng kế hoạch máy tính ngó lơ . Thứ duy nhất trả lời Hàn Phong là tiếng đánh máy lọc cọc phát từ bàn phím tay cô.

“Anh đau lòng lo lắng cho em mà em trở mặt giận dỗi .”

“...”

“Còn dám ngó lơ , tin bắt em lên gường dạy dỗ ? Tính tình ngang bướng như là thiếu đòn của ông đây ?”

“...”

“Cmn Nguyệt Nguyệt, em im lặng như làm gì, ít cũng mở miệng chửi mấy câu chứ.”

“Chửi làm gì cho tốn .” Giang Nguyệt bấm lưu bảng kế hoạch, thời gian Hàn Phong la hét giận dỗi cô đủ để Giang Nguyệt xong thêm hai phương án dự phòng. Công việc cuối cùng cũng kết thúc, cô tắt máy tính dậy, thấy thế liền lẽo đẽo theo .

“Không chuyện với thì mắng , em mắng thấy bản giống như em bỏ rơi.”

Giang Nguyệt thẳng về phòng, mặc kệ Hàn Phong chặn đầu chặn đuôi kèo nài cô chuyện với .

“Giang tổng!” Hàn Phong lắc lắc cánh tay cô, bước chân vội vã đuổi theo.

“Buông .” Cô xuống cánh tay nắm chặt, gằn giọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-140-ba-di-toi-roi.html.]

“Nguyệt Nguyệt, sai , đừng giận nữa.”

Giang Nguyệt bĩu môi:

“Hút thuốc hại cho sức khỏe. Hàn tổng, đúng mà, em chả thấy sai chỗ nào cả. Là em sai đó, đừng tự trách bản nữa.”

Nếu như cô ngang ngược giận lẫy thì Hàn Phong ngàn vạn cảm thấy Giang Nguyệt còn để trong mắt. Bây giờ cô hối nhận sai, cmn xong thật !

“Anh sai, sai mà.”

“Anh đúng mà. Là em sai!”

Tới phòng ngủ cô cởi áo khoác ngoài leo lên giường đắp chăn bông, hai chân duỗi thẳng dựa thành giường. Liên tục phủ nhận lời của Hàn Phong.

Hàn Phong giờ phút cảm thấy cực kỳ hối hận, thì ngay từ đầu phân cao thấp với cô .

“Em tức giận thì mắng , em càng như càng sợ đó.”

“...” Cô cạn lời .

Hàn Phong thấy cô một mực im lặng chịu trả lời liền lưỡng lự một chút xong đến tủ đầu giường. Anh lục lọi trong ngăn tủ cuối cùng lấy một bao thuốc và một chiếc bật lửa. Bước chân nặng trĩu qua mép giường xuống.

Động tác Hàn Phong lưu loát lấy một điếu đưa lên môi Giang Nguyệt, cẩn thận châm lửa cho cô.

Âm thanh lách tách của bật lửa vang lên trong căn phòng rộng lớn, kéo theo đó là ánh lửa nhỏ lóe lên chậm rãi thu thành đóm sáng màu vàng cam bắt mắt.

Từ đầu đến cuối Giang Nguyệt đều chớp mắt.

Đôi môi Giang Nguyệt đỏ rực, điếu thuốc càng làm nó quyến rũ hơn.

Cô nhẹ nhàng thở , làn khói trắng theo đó phiêu diêu quanh sườn mặt đẽ của Giang Nguyệt. Khoảng cách giữa và cô gần trong gang tấc, làn khói đó lượn lờ thêm một vòng mặt Hàn Phong mới từ từ biến mất.

“Hết giận chứ?” Giọng Hàn Phong khàn khàn, lẽ quen với khói thuốc nên khóe mắt đỏ lên.

Anh thở dài:

“Cưng chiều em vô điều kiện như mà suốt ngày hắt hủi .”

Giang Nguyệt bật , cô thấy đáng yêu như thế, liền duỗi tay sờ sờ góc cạnh nam tính của trêu đùa:

“Tiểu Phong vẫn lời như ngày nào. Được , giận nữa.”

Hàn Phong bắt lấy tay cô hôn lên đó, lẩm bẩm:

“Cũng chỉ em mới dám kêu như .”

Giang Nguyệt thích thú lớn hơn, “cái biệt danh làm em nhớ đến thời gian . Lúc đó Hàn Phong là một trợ lý nhỏ của em, em kêu cái gì thì lời cái đó.”

Hàn Phong nhún vai:

“Nói cho bà chủ Giang , đời sai khiến CEO Phong Hà cũng chỉ em.”

Giang Nguyệt híp mắt “ồ” một tiếng, đó nổi lên ý nhướng mày hỏi :

“Vậy khi đó Hàn tổng khám phá thứ gì quan trọng ở Giang thị mà vất vả như ?”

Hàn Phong kịp lên tiếng cô bổ sung thêm:

“Chắc kiếm ít đồ nhỉ?”

Anh suýt nữa sặc khói thuốc của cô mà c.h.ế.t oan.

“Giang tổng , oan cho quá.” Dáng vẻ Hàn Phong oan ức đến nghẹn , “đến tập tài liệu bàn em cũng dám mở , cái gì mà chứ.”

“Phải đó.” Giang Nguyệt nhướng mày khoanh tay ngực, làm bộ như tin mấy lời cho lắm.

“Anh đều là sự thật!” Hàn Phong khí thế bừng bừng vỗ n.g.ự.c : “Không tin thì em cứ cho kiểm tra camera, nếu làm sai cái gì, em tuyệt đối đừng vì trai mà nương tay!!”

“Phụt, hahaha!” Giang Nguyệt ôm bụng nắc nẻ, đến hai tay run rẩy cầm nổi thuốc mới vùi gạt tàn. Cô thấy khuôn mặt ngờ nghệch của Hàn Phong nhịn nữa tiếp.

Giang Nguyệt lăn lộn giường đời mới tạm nghỉ mệt một chút. Cô thở vẫy tay bảo rót cho một ly nước, uống liền một mạch cạn ly.

“Sao em ? Có gì mắc .” Hàn Phong nhăn mặt, khổ sở giải thích kêu trời với cô. Còn cô ở bên cạnh trêu ghẹo .

“Hàn tổng, bây giờ đáng yêu cỡ nào ?” Giang Nguyệt cố gắng nhịn , vươn tay chọc chọc má Hàn Phong.

Loading...