Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 138: Lời Thú Tội Của Hàn Phong
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:48
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Làm hỏng chiếc Porsche quý giá của ông đây mà còn mạnh miệng như . Bắt đền em bồi thường cả đời cho đấy.”
Giang Nguyệt chọc đến hai má ửng hồng, cô che miệng đẩy . Thuận tay nhéo lỗ tai Hàn Phong một cái:
“Để xem bản lĩnh .”
“Giang Nguyệt, em cũng quá ngang ngược đấy. Làm hỏng xe mà bây giờ cho bắt đền, Giang tổng đúng là chẳng đạo lý gì cả.”
Hàn Phong mặt thẳng về trụ đèn đỏ phía , giả vờ giận dỗi cô. Anh còn bắt đầu xòe bàn tay kể khổ cho Giang Nguyệt áy náy.
“Đây , còn giải thích ngoảnh mặt làm ngơ, bỏ mặc quan tâm sống chết. Anh cố tình chạy đến cửa nhà em để giải thích thì em tuyệt tình cắt đứt quan hệ. Giang Nguyệt, em thấy đời còn đàn ông nào khổ hơn ?”
Hàn Phong làm phép tính đầu ngón tay, vẻ mặt khổ sở bi thương giống như phận bản chỉ là bèo dạt mây trôi, đời hắt hủi. Bây giờ chỉ hận thể lớn lên tỏ vẻ uất ức của cho cả thế giới : Giang Nguyệt là đồ tàn nhẫn vô tâm!
“Thôi thôi thôi , là nhất, em sai. Em sai hả Hàn tổng?”
Giang Nguyệt chịu thua cái mặt trai khiến bản yêu thích thôi đành xuống nước . Cô sợ Hàn Phong bày trò hờn dỗi xa gì đó nữa liền tháo dây an , cả nhích gần , chậm rãi hôn lên má Hàn Phong một cái.
Một bên má Hàn Phong đỏ ửng lên.
Tiếp đó là vành tai, cũng đỏ đỏ hồng hồng hổ.
Giang Nguyệt bộ dạng của liền thầm trong lòng. Xem Hàn tổng lạnh lùng cũng chỉ thế, còn tưởng là cứng rắn mạnh mẽ lắm cơ.
Hôn một cái là êm chuyện ngay.
“Sao hửm? Còn giận em nữa ?”
“Ừm, xem như em biểu hiện , Hàn Phong tạm thời giận nữa.”
Đèn đỏ chuyển xanh, Hàn Phong vui vẻ sờ sờ bên má khi nãy cô hôn phấn khích lái xe . Cô biểu cảm của thầm thở dài trong lòng, sắp ba mươi tuổi đầu trẻ con đến chứ.
Giang Nguyệt cũng thấm mệt ngày dài tăng ca nên cô dựa lưng ghé nhắm mắt nghỉ ngơi một chút. Dặn dò khi nào tới nhà thì nhớ gọi cô.
Hàn Phong thoáng qua cũng cô mệt, đối với công ty bình thường thời điểm cuối năm luôn luôn bận rộn huống hồ ở Giang thị còn một đống chuyện cần giải quyết. Anh vươn tay qua bật một bản nhạc thư giãn, đó mở nhiệt độ trong xe thấp hơn một chút cho Giang Nguyệt dễ chịu hơn.
Anh thấy cô khẽ:
“Cảm ơn.”
Hàn Phong nhếch môi, thầm cô khách sáo quá đó cố gắng lái nhanh hơn một chút để cô về nhà nghỉ ngơi. Cả ngày đủ vất vả , nếu Giang Nguyệt về nhà đòi tăng ca thì tuyệt đối sẽ cho.
Chẳng mấy chốc xe đến cổng chính Phong Nguyệt, dì Xuân thấy tiếng xe liền xem. Xe Hàn Phong mua cũng hơn một tháng nên bà quen thuộc.
Dì Xuân gọi bảo vệ mở cổng, chiếc Maybach từ từ chạy gara bên trái. Hàn Phong tháo dây an tòa qua Giang Nguyệt, định gọi cô nhưng phát hiện cô ngủ lúc nào chẳng . Anh nỡ đánh thức cô dậy nên mở cửa xe vòng qua phía bên khom lưng bế cô .
Giang Nguyệt cảm thấy cơ thể đang lơ lửng liền mơ màng hé mắt, cô thấy là Hàn Phong liền với yên tâm nhắm mắt ngủ tiếp, để mặc bế nhà.
Lúc ngang qua dì Xuân vui vẻ gật đầu chào Hàn Phong và Giang Nguyệt một tiếng “Hàn tổng, Giang tiểu thư.” Bà thấy Giang tiểu thư tức giận bỏ Hàn Phong thì tình cảm hai khó mà gắn kết . Bây giờ thấy cả hai trở trong lòng vui vẻ khôn xiết, ít nhất ông chủ nhà cũng quỵ lụy thương tâm như , bỏ bê công việc chẳng thèm đoái hoài đến.
Lúc Hàn Phong bế Giang Nguyệt lên lầu ít làm thấy. Mọi gần đây Giang tiểu thư với ông chủ nhà nên tâm trạng Hàn Phong vui lên nhiều, vì thế bọn họ cũng hưởng ké một chút sắc mặt của .
Hàn Phong đặt Giang Nguyệt lên giường xong điện thoại trong túi đổ chuông. Nhìn thấy là ngoài vùng nên ban công máy.
Hàn Phong đầu xem giường một chút mới ấn .
Đầu bên ngáp một cái, giọng lười biếng truyền qua điện thoại:
“Hỏi thế nào cũng khai là họ Vương, đến chán .”
“Vậy thì tiếp .” Hàn Phong gõ tay lên lan can, “lão già đó cái gan lớn .”
“Mẹ nó hỏi thì tự mà hỏi, cả tháng nay bữa nào ngủ đủ mười sáu tiếng nhé.”
Hàn Phong con thích nhất chính là quấy rầy giấc ngủ, nhưng là thích quấy rầy giấc ngủ của khác. Vì thế châm chọc một câu:
“Suốt ngày ở nhà ngủ làm gì? Cậu da dẻ hồng hào, mắt xanh môi đỏ, nên sớm đường thử vận may chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-138-loi-thu-toi-cua-han-phong.html.]
“Thử? Thử con !” Hắn khinh, với vẻ ngoài của mà còn bảo thử, là đang sỉ nhục hả?
Nói ngoa chứ mỗi ngày đều mấy chục em gái đến xin đấy.
Đầu dây bên “phi” một tiếng, đó la hét om sòm bằng mấy câu tiếng Nga bản địa Hàn Phong hiểu .
“Xem lão tam dạy dỗ .”
“Này nhé, ngày ở Yên Thành với lão tam nhưng bây giờ bay về Yekaterinburg định cư nhé. Đừng hở chút đổ thừa lão tam dạy dỗ, thích học đó làm ?”
“Mới hai mươi mà hỗn như , là gì ?”
“Tôi như còn lễ phép lắm nha, ở chỉ mỗi tam thiếu thôi. Đừng dạy nữa kẻo tốn nước miếng, để dành đó dỗ vợ .”
Hàn Phong lắc đầu, thèm đôi co với cái tên cứng đầu nữa nên vòng về chủ đề chính tiếp.
“Đừng lười biếng nữa, hỏi cho là nào sai khiến . Đừng quá đánh đập tàn nhẫn để nửa sống nửa c.h.ế.t là .”
Đầu dây bên thấy lời liền phá lên, đến điện thoại tay cũng cầm vững:
“Gì cơ? Đừng đánh đập tàn nhẫn quá ? Nói cho cây s.ú.n.g săn của tuần nạp đầy đạn . Vậy b.ắ.n một phát thử nhé? Mẹ kiếp ngứa tay lắm !”
“Bớt cà chớn .”
“Tôi giỡn , thằng khỉ đó lì như trâu, nã mấy phát cho nó đỡ chai.” Hắn lầm bầm rút một điếu thuốc, “ nó còn bảo thế lúc đó gài cho ông Giang ngủm luôn, chủ nhân còn hiền chán.”
“Vậy b.ắ.n .”
Hắn thế bật lửa còn kịp châm lửa quăng mất, trợn mắt điện thoại hô hố:
“Chậc, hiếu ghê . Câu còn làm thánh nhân câu trở mặt bảo bắn. Anh hai , làm lập trường chứ.”
Hàn Phong sờ sờ cằm: “Bắn chỉ thiên thôi.”
“Tưởng thế nào, hóa vẫn nhân từ như ...” Hắn dậy nhặt bật lửa khi nãy ném, rảnh rỗi chuyện phiếm vài câu: “Thằng mà đắc tội với tam thiếu, chắc chắn mệnh như bây giờ.”
Hàn Phong ghé mắt Giang Nguyệt xem cô tỉnh dậy mới đưa bình luận:
“Gặp lão tam nhiều nhất là bỏ mạng nhỉ?”
“Không đến nỗi . Còn xem tâm trạng nữa.”
“Nói cũng , mạng chứ cộng cỏ mà ăn nhẹ nhàng như thế. Làm việc chừng mực thôi, đừng đem tính nết đó của nhảy nhót mặt khéo còn tệ hơn cộng cỏ nữa đấy.”
Đầu dây bên thở một ngụm khói, miễn cưỡng đáp một tiếng.
Hắn Hàn Phong bình thường dễ chuyện, đùa giỡn kiểu nào cũng chẳng chấp nhặt nhưng một khi quá phận thì đừng trách nhẫn tâm.
Lão tướng thích nhất là kiểu g.i.ế.c cần dao.
Nghĩ đến đây thôi rùng , phàm tam thiếu một bậc thì Diêm vương cũng nể năm phần.
“Nếu 44 đang dưỡng thương thì cũng rảnh đến nỗi tìm . Quản thì ngày mốt đưa qua cho Barry , đúng lúc nó công tác về. Hơn nữa tính tình nó ôn hòa dễ bảo, lì lợm như .”
Hắn la cà nhiều nơi nên Hàn Phong mới hỏi lão tam mượn dùng một chút. Ai ngờ nóng tính cứng đầu như , thôi đem về trả cho lão tam nhà cho . Để lâu chút nữa sợ là lên tăng xông mất.
“Không quản nữa quản nữa, cạy miệng tên đó còn chán hơn dắt gấu chơi. Chút nữa kêu đóng gói tống liền, khỏi chờ ngày mốt cho lâu.”
“Khoan, để hỏi Barry về kịp .”
“Vậy nhanh lên, nội tiền cơm cho sắp mạt nè.”
Hàn Phong bĩu môi khinh bỉ:
“Đừng giả vờ, thằng nhóc ham ăn như quỷ, hơn phân nửa trong đó trong bao tử .”
“Hì hì, Hàn tổng quá khen. Thôi buồn ngủ , cúp máy...” đây!
Còn để hết Hàn Phong chán ghét tắt máy . Đầu dây bên hậm hực rút điếu thuốc ném xuống chân đạp mạnh, “cmn cho tí mặt mũi chứ.”