“Em ‘nhún' ngài.”
Không khí đột nhiên rơi im lặng. Cả Hàn Phong đơ cứng khi cô câu .
Khóe môi Giang Nguyệt cong lên, đôi mắt hồ ly quyến rũ câu lấy Hàn Phong. Mũi giày bắt đầu di chuyển từ cằm xuống cổ, cuối cùng dừng ngay yết hầu Hàn Phong.
Cô nhướng mày, khẽ chạm lên đó khiêu khích .
“Evangeline...” Hàn Phong hô hấp nặng nề, rũ mắt mũi giày đỏ chót đang làm loạn mặt , giọng trầm thấp đè nén, “xem thường ngày quá dung túng em .”
“Suỵt!” Giang Nguyệt làm động tác im lặng, ngón tay thon dài của cô đặt bờ môi đỏ rực. Chậm rãi nhắc nhở , “ngài đừng quên bây giờ em mới là quyết định trò chơi .”
“Ồ! Tôi quên mất...” Hàn Phong khẽ, bàn tay to lớn nâng niu chiếc giày cao gót của Giang Nguyệt, xong lặng lẽ cúi đầu hôn xuống, “cảm ơn quý cô Eva nhắc nhở.”
“Ừm, ngài nên ngoan như từ đầu mới đúng.” Giang Nguyệt hài lòng Hàn Phong hôn chân . Tiếp đến đỡ cô dậy, chỗ bàn khi nãy Giang Nguyệt dính một chút nước xuân nên rút khăn giấy lau sơ qua. Đang lúc định khom bế cô phòng nghỉ bên trong thì Giang Nguyệt lên tiếng ngăn :
“Không ngài Nikolai thử cảm giác mới lạ ?” Giang Nguyệt mỉm đồng hồ đeo tay, sờ sờ mặt Hàn Phong ám chỉ.
“Chi bằng... Chúng trực tiếp làm ở đây luôn , sắp tới giờ em tiếp tục cuộc họp .”
“Em thích kiểu nào chơi kiểu đó.” Hàn Phong hai lời liền kéo ghế làm việc cô qua xuống, thuận tay bế cô lên . May mắn chiếc ghế cực kỳ vững chắc thoải mải, hai nhưng chẳng hề hấn gì.
Thời gian nghỉ trưa còn nhiều nên Giang Nguyệt lập tức làm việc. Cô vén váy lên, phía trống chẳng gì vướng víu, chiếc quần lót Hàn Phong ném từ tám đời . Giang Nguyệt mở hai chân vòng lên eo Hàn Phong, tay nhỏ chạm đến mặt thắt lưng lạnh lẽo “tách” một cái liền mở , kéo khóa quần xuống. Người em đang căng cứng liền nảy kiêu ngạo thẳng.
“Xem ‘ nhỏ' đói .”
Giang Nguyệt nháy mắt tinh nghịch , ngón tay trắng nõn búng nhẹ lên “ nhỏ” của Hàn Phong một cái, thuận miệng trêu chọc.
“Nó gặp em là lập tức đói ngay.” Cả Hàn Phong nóng rực, trán mơ hồ còn nổi lên gân xanh nhưng cũng chẳng quên đáp trả cô.
“Được , nể tình chủ nhân nhỏ hôm nay ngoan ngoãn lời nên em cho nó ăn một chút.” Giang Nguyệt bắt lấy cự long nóng hổi mặt vuốt ve qua , những bàn tay mềm mại của cô dày vò là Hàn Phong một như tra tấn. Anh than nhẹ một tiếng, bí bách vươn tay bóp n.g.ự.c cô, cách một lớp áo sơ mi xoa nắn khó khăn.
“Quý cô Eva , em nhanh một chút, sắp chịu nổi đây.”
“Ngài gấp cái gì? Em còn gấp như !”
Vuốt ve một chút cự long lớn hơn nhiều, gân xanh dữ dội bao bọc càng làm hình dáng nó bành trướng mạnh mẽ, một tay Giang Nguyệt sớm cầm hết . Mà cô khi thấy thứ biến hóa cũng chẳng nhịn phun nước xuân, đóa hoa càng thêm ướt át khó tả.
Hàn Phong giúp cô vén váy lên cao tận eo, Giang Nguyệt nhanh nhẹn căn chỉnh đúng góc độ xong chậm rãi xuống . Hai tay cô vịn lên bờ vai rộng lớn của Hàn Phong m.ô.n.g vểnh lên, sẵn sàng nghênh đón cự long qua cổng thành chật hẹp.
“Ư, hức!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-120-tro-choi-cua-quy-co-eva-h.html.]
Giang Nguyệt nấc lên ngay thứ tiến hành lang ẩm ướt. Hai chân cô mở rộng quỳ bên hông , cả lắc lư lên xuống tiếp nhận cự long hùng mạnh. Mái tóc dài rũ xuống như thác nước đổ lên Hàn Phong, tay giữ đằng gáy cô mạnh mẽ chiếm đoạt cánh môi căng mọng, ngăn cho những âm thanh rên rỉ của cô phát ngoài mà chỉ thể ư ư a a triền miên với .
Nếu chỉ ở phía thì bọn họ chỉ như những đôi tình nhân âu yếm bình thường. Quần áo hai đều chỉnh tề nếp nhăn nào, nhưng phía thì khác xa so với bình thường.
Váy Giang Nguyệt vén cao lộ bắp đùi vết hôn đỏ chói. Khóa quần Hàn Phong chẳng hề đắn mở rộng, cự long sung mãn cứ thế đóa hoa trấn áp một nửa ở đầu.
Giang Nguyệt đưa thứ hết nên chỉ thể gắng gượng đưa đẩy một nửa. Cô rời khỏi môi Hàn Phong tự chuyển động, đôi khi còn mê mẩn hôn lên yết hầu .
“Ưm, aa... Ngài, ngài Nikolai... Em sướng quá !”
Mật dịch cô chảy từ đóa hoa kiều diễm tưới ướt cự long to lớn, một chút còn chảy xuống âu phục của Hàn Phong. Ánh mắt đỏ ngầu chằm chằm cơ thể Giang Nguyệt chuyển động lên xuống theo tiết tấu, miệt mài chơi đùa với “ nhỏ” của .
“Em sướng nhưng sướng nhé!”
“Mặc kệ ngài, em tiếp tục ‘nhún' đây.” Giang Nguyệt kiêu căng lắc lư bờ m.ô.n.g căng mọng, đường cong quyến rũ lả lướt mặt .
Cả Hàn Phong dần mất khống chế, chịu nổi tốc độ như rùa bò của Giang Nguyệt vì thế siết chặt vòng eo nhỏ nhắn, cánh tay mạnh mẽ nâng cô lên thúc mạnh đến.
“Á, hức, ưm... Ngài Nikolai, ngài giữ lời huhu.”
Giang Nguyệt uất ức ôm cổ thút thít. Còn giận dỗi cắn lên yết hầu cảnh cáo.
“Tôi hứa với em cái gì nào?” Hàn Phong khẽ nhún vai, đắc ý thúc mạnh nữa dùng tiếng Pháp trêu chọc cô.
“Hức ưm, ngài, ngài dối!” Giang Nguyệt gục đầu lên vai Hàn Phong, đem nước mắt nước mũi chùi lên âu phục đặt may đo riêng của .
“Em tiếng Pháp quyến rũ nên cố tình mê hoặc đúng ?” Hàn Phong nghiến răng đ.â.m sâu trong. Tư thế một khi tiến thì sẽ sâu, Giang Nguyệt lỡ tay chơi lớn nên mềm rắn nắn buông lấy lùi làm tiến, nỉ non thì thầm tai Hàn Phong:
“Em , ư ngài chậm một chút mà huhu.”
“Chậm hửm? Phải xem tâm trạng ngài Nikolai đây !”
Nói Hàn Phong tăng tốc độ Giang Nguyệt. Khoái cảm quen thuộc ập đến làm đầu óc cô trở nên mụ mị, nhất thời quên mất từng kêu làm chậm , cuối cùng ôm lấy cổ đong đưa rên rỉ yêu kiều.
Mật dịch càng lúc càng chảy nhiều, âu phục Hàn Phong sớm ướt đẫm. Nước xuân nhanh chóng cự long hút lấy đẩy ngược về đóa hoa kiều diễm, ít còn chẳng tìm nơi trú ẩn liền tràn ghế bằng da đen bóng, mơ hồ còn dính lên chân Hàn Phong.
Cả hai dây dưa với gần nửa tiếng đồng hồ mới chịu dừng . Giang Nguyệt thở hổn hển đạt cao trào, mật dịch theo đó tiếp tục chảy xuống cự long . Hàn Phong hít ngụm khí lạnh, thần kinh hưng phấn b.ắ.n bộ trong Giang Nguyệt.
Cả cô mềm nhũn dựa lên n.g.ự.c Hàn Phong nghỉ ngơi. Phía vẫn ướt đẫm chảy vô mật dịch và chất lỏng đặc sệt của Hàn Phong đưa trong Giang Nguyệt. Anh thấy liền cầm khăn giấy, tách đùi cô lau chùi sạch sẽ xong thả vạt váy cô xuống, nhéo nhéo má cô.
“Có họp đây?”
“Ưm, tất nhiên .”