Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 118: Ngài Nikolai

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt đang chìm đắm trong suy nghĩ của nên chút lơ đãng, cô quơ tay:

“Ừ, mời ngài đây.”

“Vâng ạ, lập tức ngay.”

Cô xoa xoa thái dương, nghĩ nghĩ gì đó đột nhiên trừng mắt. Cái gì? Ngài Nikolai, ngài Nikolai là tên biến thái theo cô đến phòng đồ ? Bây giờ to gan đến nỗi bám theo cô tới tận đây.

“Mẹ nó!”

Giang Nguyệt nghiến răng chộp lấy điện thoại nội bộ ấn , nhưng ngón tay còn chạm đến bề mặt đen bóng của phím bấm thì ngoài cửa vang lên thanh âm trong trẻo quyến rũ đặc trưng của đất nước Pháp thơ mộng.

“Xin chào, quý cô Evangeline!”

Mặt Giang Nguyệt đơ cứng, bơ phờ giương mắt Hàn Phong thản nhiên phòng làm việc của .

Cô lắp bắp:

“Anh, đến đây làm gì?”

“Nhớ em.”

Hàn Phong chỉnh sửa tây trang, tự nhiên tiến tới mặt Giang Nguyệt. Anh cúi , hôn nhẹ lên má cô theo kiểu chào của Pháp, giọng thì thầm:

“Chúng xa bốn tiếng hai mươi chín phút. Anh cực kì nhớ em luôn.”

Giang Nguyệt còn kịp phản ứng hôn nên khỏi giận dỗi. Cô đẩy , nghiêm giọng nhắc nhở:

“Đây là công ty, đàng hoàng một chút !”

Hàn Phong mặc kệ Giang Nguyệt đẩy vẫn mặt dày sáp . Anh ôm eo cô, tiếp tục tiếng Pháp với chất giọng trầm ấm thường ngày của :

“Thật sự nhớ em lắm đó, quý cô Evangeline, em nhớ ? Hửm?”

“Anh xa , giữa ban ngày ban mặt mà ôm ôm ấp ấp. Chẳng thể thống gì cả! Còn nữa, tiếng Pháp ?”

Hàn Phong khẽ, hôn lên trán cô:

“Cái gì ngài Nikolai đây cũng hết, quý cô Eva đừng xem thường chứ.”

“Ồ, ngài Nikolai quả nhiên thông minh hơn . Dám hỏi ngài đường đột đến đây là chuyện gì cần chỉ bảo?”

Giang Nguyệt cũng thèm né tránh Hàn Phong. Cô đột nhiên thấy hứng thú với “ngài Nikolai” nên thuận nước đẩy thuyền hùa theo diễn kịch, dùng tiếng Pháp trả lời .

“Tiếng Pháp của quý cô Eva thật đấy.”

“Tất nhiên.” Giang Nguyệt khoanh tay ngực, kiêu ngạo hất tóc.

“Chỉ bảo thì dám, chỉ đơn thuần nhớ quý cô quá nên mới tự ý đến đây. Đừng giận nhé!”

“Có nhớ đương nhiên vui , giận ngài làm cái gì chứ. Hơn nữa ngài là cổ đông lớn của cửa hàng mới khai trương, ngài đến mừng còn kịp, chứ nào dám đắc tội ngài.”

Giang Nguyệt , cô dùng ngón tay trỏ vẽ vòng tròn lên n.g.ự.c Hàn Phong, dùng giọng điệu nịnh nọt phong tình của bản lúc còn ở Anh trêu ghẹo Hàn Phong.

“Hừ, dẹp cái giọng mềm mại quyến rũ bằng tiếng Pháp của em . Lỡ khác say mê em thì làm hửm?” Hàn Phong bắt lấy tay cô, cảm thấy giọng Giang Nguyệt quá đỗi ngọt ngào nên chịu nổi thấp giọng “đe dọa” một chút.

“Ây da, ngài đừng như mà. Em chỉ cho một ngài thôi.” Giang Nguyệt vẫn cố tình như thấy lời “đe dọa” của Hàn Phong. Cô vòng tay lên cổ , nỉ non tai Hàn Phong bằng tiếng Pháp yêu kiều.

“Em! Mẹ kiếp em bản quyến rũ lắm hửm?”

“Biết.”

Giang Nguyệt mỉm kéo dài âm cuối, thành công đánh gục Hàn Phong bằng chất giọng mềm mại của .

Vì thế để an ủi phần nào tâm hồn cô chọc ghẹo đến ngứa ngáy khó chịu, Hàn Phong đột ngột bế thốc Giang Nguyệt lên. Anh bước hai bước lớn đến bàn làm việc của cô, đặt cô thẳng lên mặt bàn bằng gỗ bóng loáng, đôi mắt chim ưng nheo :

“Giỏi lắm, còn dám , em tin ‘làm' em ngay tại chỗ hửm?”

“Thì là ngài Nikolai đến đây là vì ‘làm' với em ?” Giang Nguyệt bĩu môi, “còn tưởng nhớ nhung yêu thương .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-118-ngai-nikolai.html.]

Hàn Phong chép miệng, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, nghiêm túc chỉnh sửa lời Giang Nguyệt:

“Tôi nhớ em, ‘nó’ cũng nhớ em.”

theo bản năng hạ mắt xuống đũng quần Hàn Phong. Sau đó che miệng :

“Ngài cũng thật tùy tiện quá , em đáp ứng nổi nhu cầu của ngài .”

“Ai cần em đáp ứng, ngài Nikolai sẽ đáp ứng em.”

Anh chen giữa hai chân cô, cọ xát đùi Giang Nguyệt:

“Muốn cùng ngài Nikolai thử cảm giác mới lạ đây?”

Tiếng Pháp quả nhiên thơ mộng, lời nào phát cũng “tình”, thêm chất giọng trầm ấm của Hàn Phong càng làm như chìm xứ sở thần tiên.

Giang Nguyệt khép chân nhưng đành vòng qua hông kẹp chặt. Cả hai đùi cô bây giờ dán cứng ngắc bên Hàn Phong, cô còn cố tình cọ cọ lên chân , giọng nũng nịu:

“Ây da ngài ngài Nikolai ham ăn quá . Cả đêm qua còn đủ với ngài ?”

“Ừm, đủ.”

Nói nhanh tay lẹ chân nâng bắp đùi cô lên, bàn tay to lớn theo đó chui váy Giang Nguyệt. Buổi sáng làm cô mặc quần tây nhưng lúc nghỉ trưa thành váy dài cho thoải mái, ngờ đây là cơ hội cho Hàn Phong làm loạn .

“Ư, ngài cho em!” Giang Nguyệt chút giận dỗi, lúc đầu chỉ hùa theo một chút. Ai mà Hàn Phong to gan làm là làm chứ?

Đây là nơi công cộng đó, là công ty đó, là văn phòng của cô đó!! Lỡ mà ai thì cô giấu mặt đây??

Nội tâm Giang Nguyệt điên cuồng gào thét, hai chân giãy giụa thoát khỏi Hàn Phong nhưng đều thất bại. Anh mạnh mẽ trấn áp cô, ngón tay thon dài mân mê hạt châu nhỏ đóa hoa xinh của Giang Nguyệt, làm nơi đó đọng những giọt sương lấp lánh như còn trong buổi sáng ban mai.

“Con , ngứa đòn hả?”

Cô cắn vai Hàn Phong, nghiến răng nghiến lợi lớn.

“Suỵt! Em mà la nữa thì chừng việc chủ tịch Giang ngài Nikolai đè bàn làm việc sẽ thấy hết nha.”

Hàn Phong thấp giọng dụ dỗ cô chuyển động ngón tay của bên trong đóa hoa ướt át. Giang Nguyệt vô thức cắn môi chịu đựng những đợt “sóng nhỏ” đánh bờ , sợ bản sẽ hét lớn mắng .

“Ư, , ngoài . Có gì chúng từ từ chuyện mà. Hức!”

Hàn Phong nhếch môi, mắt thấy con cáo nhỏ sắp thuần phục nên vuốt ve mái tóc xoăn dài lưng cô, nhỏ giọng chỉ dẫn:

“Gọi là ngài Nikolai bằng tiếng Pháp .”

Giang Nguyệt chẳng còn cách nào khác ngoài theo, cô ngửa cổ , đè nén những tiếng rên rỉ, yêu kiều gọi “ngài Nikolai” bằng tiếng Pháp cho Hàn Phong .

Anh thở hắt , đầu ngón tay miết nhẹ lên cánh hoa mỏng manh làm Giang Nguyệt run rẩy phun nước. Hàn Phong đột nhiên thấy hưng phấn, tiếp tục đưa hai ngón tay nữa bên trong.

“Ư, hức hức, ngài... Ngài Nikolai, tha, tha cho em, ưm.”

Cô tiếp tục cầu xin Hàn Phong bằng tiếng Pháp, bản đang đắm chìm trong bể tình nên thanh âm vì càng quyến rũ mị hoặc hơn. Hàn Phong thấy mà da đầu tê dại, cố gắng kiềm chế bản qua đồng hồ treo tường, chỉ còn bốn mươi bảy phút nữa là hết giờ nghỉ trưa.

“Mẹ nó, xem như là hôm nay em may mắn!”

Anh thấp giọng chửi tục một câu, bàn tay nổi đầy gân xanh nam tính nâng đùi cô lên, đồng thời vén vạt váy cô lên cao tới tận eo, lộ quần lót màu hồng nhạt.

Trên đó, còn nhiễm một ít sương buổi ban trưa.

“Ngài Nikolai!”

Mặt Giang Nguyệt đỏ ửng, cô rụt rè kêu nhỏ.

“Rên cho bằng giọng Pháp, còn cuộc họp lúc hai giờ em đừng hòng .” Hàn Phong nâng cằm cô lên đối diện , giọng còn trong trẻo như lúc nãy mà là khàn khàn thâm trầm nhuốm màu dục vọng. Tiếp tục đóng vai “ngài Nikolai chiếm hữu” bành trướng thế lực với cô.

Tay kéo quần lót cô xuống tới đùi, một chân giữ đùi cô cạnh bàn, cả dần dần hạ xuống.

“Ngài Nikolai, đừng, đừng mà. Á!”

Giang Nguyệt chỉ kịp kêu một câu thấy Hàn Phong kiêng nể gì vùi đầu giữa hai chân . Đầu lưỡi nóng ẩm cứ thế men theo lối nhỏ tiến sâu trong.

“Ưm, ngài, ngài làm gì ?”

Loading...