Hai ầm ĩ thêm một chút nữa Giang Nguyệt mới sửa soạn đồ gặp các vị lãnh đạo bên Anh chào tạm biệt. Cô dám mặc váy vì sợ lộ mấy dấu hôn đỏ chói của Hàn Phong để mà chỉ thể cứng nhắc mở tủ đồ lấy bộ vest đen công sở mặc .
“Anh thấy Giang tổng mấy bộ váy lắm đó. Sao mặc hửm?” Hàn Phong khoác tạm áo choàng của khách sạn nửa dựa cửa chính, bộ dạng lười biếng chặn đường trêu chọc cô.
“Còn hỏi? Là tên lưu manh nào làm em thể mặc váy chứ, lỡ thấy mấy cái thì ?”
Hàn Phong nheo mắt Giang Nguyệt, lời mang ý tứ sâu xa:
“Cái là cái nào? Hửm? Anh nhớ chỉ hôn ở chỗ đó thôi mà, lộ nhiều lắm .”
“Anh im miệng , cái là cái nào tự . Đồ xa ! Tránh cho em làm.” Cô thẹn quá hóa giận dùng túi xách đập Hàn Phong, nhớ cả thể chỗ nào cũng xanh xanh tím tím, đặt biệt là ngực. Nơi đó còn lưu cả dấu răng của Hàn Phong nữa cơ.
là, hổ quá !!
Gò má Giang Nguyệt đỏ ửng, cô thể chạy trốn vì cái hình cao lớn của ai đang chặn cửa . Giang Nguyệt hít sâu, bực bội đ.ấ.m mạnh cơ bụng rắn chắc của Hàn Phong:
“Đã bảo tránh mà!”
“Em đánh tiếp , cơ bụng cứng lắm, đánh chỉ tổ đau tay em.”
Giang Nguyệt phồng má, cô nhéo mạnh lên bụng Hàn Phong, nghiến răng nghiến lợi:
“Quậy phá em cả đêm bây giờ còn tha cho em nữa hả? Cứng thì , em nhéo cho nó nhão luôn!”
“Shhh...” Hàn Phong hít ngụm khí lạnh, quả thật Giang Nguyệt nhéo đau điếng nhưng vì mặt mũi nên biểu lộ ngoài. Hàn tổng bây giờ vẫn còn kiêu ngạo, cứng đầu cứng cổ dang tay chống hai bên khung cửa lớn, đầu cúi xuống nhỏ với cô.
“Hôn một cái chào buổi sáng sẽ cho em làm ngay.”
Giang Nguyệt bĩu môi, ngón tay thon dài sờ sờ lên má Hàn Phong châm chọc.
“Cái mặt trai nhưng cầm thú của đúng là dày thật. Nhớ buổi sáng làm gì em !”
“À, hồi sáng nhớ cô giám đốc xinh nào thở dốc ôm cổ ‘nhanh lên, Phong, nhanh lên , sướng quá'. Sao đây? Giang tổng làm tiếp hửm?” Hàn Phong giả giọng phụ nữ nhại lời Giang Nguyệt, còn đắn hôn hôn l.i.ế.m liếm cổ cô.
Bép!
Giang Nguyệt cắn môi đánh m.ô.n.g Hàn Phong một cái thật vang dội, khi rút tay còn cố tình sờ sờ một chút, ngả ngớn một câu:
“Tiểu thịt tươi nhà cưng m.ô.n.g cũng tròn thật. Đêm qua phục vụ chu đáo, chờ chị về thưởng thêm cho nhé. Bái bai cưng! Moa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-117-tro-choi-quyen-luc.html.]
Đối với Hàn Phong thì cô càng lưu manh vợ một chít. Có như mới sánh ngang cái mặt dày của .
“Mẹ kiếp em! Ai cho em vỗ m.ô.n.g hả? Đến còn đàng hoàng vỗ của em đấy!!” Hàn Phong giận dỗi gầm lên, thẹn tức tới lui cái m.ô.n.g cô vỗ khi nãy.
Giang Nguyệt nhân lúc Hàn Phong còn ngơ ngác mở cửa rời , cô bật ha hả đáp lời. Còn Hàn Phong mơ màng nhớ câu với cái hôn gió phong tình của cô, giận dỗi vì mới Giang tổng “sàm sỡ”.
…
Giang Nguyệt hát, tâm trạng cô hôm nay , thậm chí còn thấy trong sắc trời ảm đạm với các lớp tuyết dày đặc một khí vui tươi ấm áp. Ngay cả ông John cũng nhận hôm nay cô chuyện vui nên tò mò đoán thử.
“Chủ tịch Giang, cô tìm hợp đồng lớn nào ? Hôm nay thấy tâm trạng cô cực kì nha.”
Giang Nguyệt , cô nhớ đến Hàn Phong vui vẻ đáp lời ông John:
“Hợp đồng lớn thì , nhưng cái giá trị cao hơn hợp đồng lớn nữa kìa.”
John “wow” một tiếng, sờ sờ cằm:
“Là gì ? Cô tiết lộ cho chúng với.”
Giang Nguyệt nhún vai, lắc lắc ngón trỏ:
“Đừng vội, ông sẽ , đảm bảo độ tin cậy và lợi nhuận còn cao hơn mấy hợp đồng béo bở của các lão già ở Tây Thành.”
Mọi cô liền “ồ” lên, ai nấy đều mong chờ “bảo bối” của chủ tịch Giang bọn họ là gì, nếu nó còn hơn mấy hợp đồng lớn thì cực kì lợi hại đó!
Đám một chút liền phòng hội nghị. Hôm nay Giang Nguyệt đích chủ trì, cô cẩn thận phân chia công việc và đặt mục tiêu dài hạn cho trụ sở Giang thị tại Anh. Các vị lãnh đạo nghiêm túc với cuộc họp , những lúc xem thường cô hôm nay bắt đầu đổi các về Giang Nguyệt.
Phong thái cô chững chạc, hành sự cũng nông nổi tùy hứng như lúc mới tiếp nhận bộ phận kinh doanh. Hôm nay thấy một Giang Nguyệt khác, trầm tĩnh, vững vàng, nắm bắt thời cơ, tham vọng chinh phục ngành thời trang hiện đại. Chứ là một cô tiểu thư ăn chơi phóng túng như lúc còn du học tại đây.
Cuộc họp diễn 2 giờ liền với các báo cáo và kế hoạch dày đặc, Giang Nguyệt đồng hồ thấy sắp qua giờ cơm trưa nên bảo tạm dừng một lát. Bản cũng khá mệt mỏi vì năng lượng tiêu hao ít nên trở về văn phòng nghỉ ngơi xem tài liệu. Về cơ bản trong hai tiếng đầu cô thành xong việc phân chia nhiệm vụ, đặt mục tiêu và định hướng phát triển cho kế hoạch .
Giang Nguyệt mệt mỏi ngã ghế, nhắm mắt tính toán.
Hiện tại gần một nửa vốn đầu tư xây dựng cửa hàng mới đều là tiền túi Giang Nguyệt kinh doanh riêng lấy . Đừng tưởng lúc cô ăn chơi bay nhảy đốt tiền thì lúc Giang thị thất thế sẽ trở thành một tiểu thư sa cơ. Chẳng qua là cô mấy hộp đêm của quen với mua xế hộp liên tục nên trong giới đồn là phá gia chi tử chứ nếu nghiêm túc thì chẳng đến nỗi nào.
Hồi còn du học, Giang Nguyệt ăn chơi thì ăn chơi nhưng thành tích học vẫn sa sút. Ngoài do đam mê siêu xe nên cô tự mở riêng một showroom chuyên mua bán những siêu xe siêu hiếm, các loại xe thư giới thiệu khách hàng mới mua. May mắn cô quen các thị trưởng ở nước ngoài nên việc chẳng gì khó khăn đối với cô ngược còn lợi thế. Không những mua bán siêu xe thu lợi nhuận hợp pháp, Giang Nguyệt còn chủ trì các buổi đấu giá lớn về xe ở Mỹ và Đức. Dựa giá gõ búa để phân chia hoa hồng nên Giang Nguyệt dòng tiền lớn hàng tháng chảy túi . Bây giờ đem đầu tư cho Giang thị, cô tự nhủ xem như là cược một ván lớn thôi.
Đang đắn đo suy tư kế hoạch tiếp theo thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, giọng của vệ sĩ nữ vang lên thông báo:
“Chủ tịch Giang, ngài Nikolai đến ạ.”