Cơ thể trắng như ngọc của cô liền hiện mắt Hàn Phong, duỗi tay mân mê đôi tuyết lê đẽ. Cười ngả ngớn Giang Nguyệt:
“Có khách thì hửm? Không lúc nãy em khi khác tiếp ? Bây giờ rảnh, em ‘tiếp' chứ.”
Giang Nguyệt cảm thấy Hàn Phong quá càn rỡ, giữ thanh thiên bạch nhật mà ngang nhiên làm loạn như thế . Cô bực dùng hết sức hất tay Hàn Phong , hai tay chế trụ đỉnh đầu cũng gắng sức vùng .
“Đm đồ lừa đảo biến thái nhà .” Giang Nguyệt tức giận nâng tay lên, thương tiếc tát một cái thật vang dội mặt Hàn Phong.
“CHÁT!”
“Mẹ kiếp em...”
“CHÁT!”
“Câm miệng, một tiếng tát một tiếng.”
Cô hung hăn chỉ thẳng mặt Hàn Phong đe dọa, quyết để ở thế yếu hơn .
Hàn Phong vẫn còn nắm chút quyền chủ động, ép sát cơ thể cô. Bàn tay to lớn thô bạo nắn bóp n.g.ự.c Giang Nguyệt. Đôi mắt chim ưng sắc lạnh:
“Nhắc cho em nhớ Hàn Phong đồ lừa đảo. Nếu em nghĩ là kẻ tai nạn của chủ tịch Giang với vụ bộ sưu tập phá thì em lầm to .”
“A... Ưm... Anh buông .”
Cô cơ thể to lớn của Hàn Phong vây hãm nên chẳng còn cách nào khác, Giang Nguyệt cắn răng chịu thiệt. Cô thở dốc nắm chặt bàn tay đang làm loạn chất vấn:
“Ha, là thì còn ai đây nữa?”
Hàn Phong lạnh, hôn lên cổ Giang Nguyệt, giọng mê hoặc:
“Em là ai ?”
Anh xa ấn ấn hai quả đào, đầu ngón tay mơn trớn từng tấc da thịt mềm mại. Giang Nguyệt bật giật nảy :
“Ưm... Muốn!”
“Cao trào một ông đây kể em một chuyện. Sao? Quá lời còn gì, ông đây hầu hạ đến sướng rơn kể chuyện mà mất mát gì cả.”
Giang Nguyệt đỏ cả tai, cô định tát một cái nữa cho Hàn Phong chừa cái thói mỏ hỗn. Ai ngờ tay đưa lên bên ngoài vang lên tiếng nhân viên nữ gấp gáp:
“Chủ tịch Giang, cô trong đó ạ? Chúng phòng đồ thì thấy cô hết, cô ở trong đó ?”
Tiếng nhân viên càng lúc càng gần tiến đến cửa nhà vệ sinh, Giang Nguyệt ở bên trong sắc mặt chuyển hết xanh tới trắng. Không , nếu để khác thấy cô trong bộ dạng thì còn thể thống gì nữa.
Hàn Phong cô đang nghĩ đến chuyện gì liền gian tà, chơi gỡ luôn chiếc váy rách đang còn che chắn phía của Giang Nguyệt đưa cô đến ngay cửa nhà vệ sinh. Nhỏ giọng thì thầm tai Giang Nguyệt:
“Ngoan ngoãn để ông đây cho em sung sướng bay cao tận mây xanh, còn thì đừng trách ông đây nhẫn tâm.”
“Anh!”
Giang Nguyệt cắn môi, cô giờ phút nhiều chỉ càng bất lợi. Mà nữ nhân viên đang cửa gõ gõ, cô thấy cửa nhà vệ sinh khóa trái thì lo lắng hỏi nữa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-105-buc-ep-h.html.]
“Chủ tịch Giang, cô thật sự ở trong đó ?”
Nữ nhân viên chắc chắn Giang Nguyệt đây đồ nhưng trở thì càng thêm lo lắng. Lỡ chuyện gì thì cô chịu trách nhiệm bộ nên khỏi sốt ruột hỏi lớn.
Giang Nguyệt mím môi trả lời, Hàn Phong ngược thích thú cúi đầu xuống hôn lên n.g.ự.c cô. Cảm thấy đủ liền há miệng, cắn nhẹ đôi tuyết lê khiến đó để vết răng màu đỏ nhạt.
“Ưm...” Giang Nguyệt vội bịt miệng để bản phát âm thanh nào. Hàn Phong thấy để lưng cô dựa lên bề mặt thủy tinh của cửa nhà vệ sinh, ngang tàn nâng đùi cô lên. Tay tháo thắt lưng, kéo khóa quần xuống, nơi đó căng phồng khó chịu nên giải thoát “ em” của Hàn Phong liền dựng thẳng chào hỏi cô.
Giang Nguyệt suýt nữa té ngửa, cô cảm thấy kích thước so với đây chỉ hơn chứ kém.
“Nó lớn như là vì em bỏ đói đến nghẹn đó.” Hàn Phong thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cô liền nhếch môi kề sát tai cô thì thầm. Phía còn lưu manh cọ cọ đùi cô, làm Giang Nguyệt chịu nổi kích thích run rẩy, đóa hoa cũng e thẹn chảy nước xuân.
Ngay bên ngoài là cô nhân viên nữ , cô xác nhận cuối nên gõ gõ cửa kính. Giang Nguyệt lập tức căng thẳng giật , đang lúc Hàn Phong chuẩn tiến nên cô kẹp đến suýt hư.
“Shhh, tiểu yêu tinh em thả lỏng một chút. Kẹp hư thì khỏi sung sướng nhé.”
Giang Nguyệt cảm thấy bản như đang đóng phim hành động , thể xảy chuyện gì thì cô chẳng thể tưởng tượng nổi. Mà bây giờ hai đang quấn quýt cách một lớp kính thủy tinh là lạ nữa kìa.
Cảm giác , kích thích hồi hộp.
“Anh nhỏ tiếng một chút !”
Cô cắn vai một cái, thấp giọng nhắc nhở.
“Không , nơi cách âm lắm.”
Vừa định tiến tiếp Giang Nguyệt vội vã ngăn , cô cau mày:
“Không... Không bao.”
“Chết tiệt bao con nó bộc, ông đây thử cảm giác trực tiếp ‘làm' chủ tịch Giang là như thế nào, hửm?”
“Ai cho cái quyền đó hả?”
“Ông đây thích, ?”
Hàn Phong vênh váo l.i.ế.m láp vành tai mềm mại của cô, Giang Nguyệt nhiều cũng vô ích. dù cô vẫn sợ, bên khẩn trương kẹp chặt .
Vật nam tính của Hàn Phong rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan, một nửa liền tiếp .
“Em như là bức c.h.ế.t ông đây đúng ?”
“Là tự chuốc lấy, chuyện của .”
“Mẹ kiếp một lát nữa đừng cầu xin dừng .”
Hàn Phong ôm eo cô đột ngột dùng lực thúc mạnh, chẳng mấy chốc thứ hết. Anh mạnh mẽ tung hoành trong lối chật hẹp nhưng sức hút mê .
“A! Anh...”
Giang Nguyệt run lên, hai tay cô ôm cổ Hàn Phong để ngã. Khoái cảm dâng lên lấp đầy lý trí Giang Nguyệt, cô quên mất từ chối .
Xúc cảm cả hai hòa , ấm áp đến lạ thường.