Giang Nguyệt mặc dù nhưng ở đây còn khách khứa nên tiện từ chối. Cô nâng tay lên định chạm ly với Hàn Phong thì đột nhiên phục vụ bưng bê ngang qua cẩn thận làm đổ rượu lên váy Giang Nguyệt.
Hàn Phong kịp trở tay, nếu kéo Giang Nguyệt .
Nữ phục vụ sợ hãi rút khăn giấy, run rẩy Giang Nguyệt:
“Chủ... Chủ tịch Giang, xin , cố ý, để lau...”
“Không , cô dọn dẹp chỗ .” Giang Nguyệt cảm thấy đây là cơ hội để tránh mặt Hàn Phong nên ngại ngùng sang với mấy vị khách khác:
“Thật ngại quá, xảy chút sự cố nên Giang Nguyệt thể tiếp quý vị . Mọi cứ ở đây tham quan cửa hàng, đồ .”
Cô hớn hở sang Hàn Phong:
“Ngài Nikolai, thứ tiếp ngài , để khi khác nhé.”
Nói Giang Nguyệt theo nhân viên phòng đồ, để Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi cam tâm.
“Mẹ nó em tưởng đơn giản hả?”
Anh cũng sang vài câu với các vị khách nhanh chân lẻn theo Giang Nguyệt. Trong lúc thần quỷ Hàn Phong phòng đồ, qua ai liền trong.
Giang Nguyệt lúc còn bận rộn với vết rượu vang trong WC, cô chẳng Hàn Phong phòng đồ , định cởi y phục liền nhảy khóa trái cửa .
“Tiểu yêu tinh nhà em, rốt cuộc cũng bắt .”
Bị tấn công đột ngột như cô nhất thời phản kháng . Giang Nguyệt lùi về một bước, lắp ba lắp bắp:
“Sao... Sao đây . Cút , la lên bây giờ.” Cô trợn mắt đe dọa Hàn Phong, nhưng chẳng nhằm nhò gì với . Ngược còn mặt dày sấn tới:
“Em quên ? Nơi cách âm lắm đó, la khàn tiếng cũng chẳng ai đến nha.”
“Con đồ biến thái, cút !!”
Giang Nguyệt bực đ.ấ.m n.g.ự.c Hàn Phong, nhếch môi bắt lấy tay cô ấn lên đỉnh đầu, thừa dịp đè cô lên vách tường gạch men lạnh lẽo.
Giọng khàn khàn:
“Im lặng! Em la một tiếng nữa lập tức xé luôn cái váy thiếu vải em. Mẹ kiếp khai trương mà dám ăn mặc như , ông đây thì định dụ dỗ tên trai trẻ nào làm ấm giường đúng ?”
Giang Nguyệt hất cằm, hơn thua cao giọng:
“Ừ, đúng đó. Chơi chán nên định kiếm thêm vài tiểu thịt tươi hầu hạ buổi tối đây thì ?”
“Được, giỏi lắm. Dám chán ông đây hả, em ngứa đòn chứ gì. Đợi một lát nữa thử xem còn dám chán ông đây nữa .”
“Á định làm gì...”
Chưa kịp hết câu Hàn Phong chen giữa hai chân cô, một tay mạnh mẽ giữ Giang Nguyệt , tay mò mẫm xuống đùi cô khám phá.
“Tránh , ngay cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-104-phong-thay-do-h.html.]
Hàn Phong xa dùng đầu gối tách đùi cô , Giang Nguyệt đang ở thế động, đằng là vách tường nên chẳng đường lui. Cô buộc mở chân , nhân cơ hội liền chiếm tiện nghi của cô.
Anh sờ soạng một chút đột nhiên thấy cái gì đó là lạ, hình như là đúng lắm, mặt Giang Nguyệt đỏ ửng, cô cắn môi bất lực để mặc Hàn Phong làm càn. Tay sờ đến mép quần lót, dùng lực một chút kéo nó xuống.
Chiếc quần lót chữ T Hàn Phong mạnh mẽ kéo xuống đùi cô, cứ như nửa treo đùi trắng nõn của Giang Nguyệt nửa mắc tay Hàn Phong.
Mắt Hàn Phong mảnh vải tay đến đỏ ngầu, nghiến răng:
“Nguyệt Nguyệt, tiểu yêu tinh nhà em mặc cái gì nữa . Miếng vải như sợi dây che bao nhiêu hả?”
Cô hết chịu nổi liền hít sâu một , mũi giày đạp lên giày da sáng bóng của :
“Tôi mặc cái gì kệ , biến thái thôi.”
“Mạnh miệng quá nhỉ?”
Hàn Phong tức đến run , siết chặt quần lót tay , kề sát mặt cô lẩm bẩm:
“Nói, mặc như là định quyến rũ ai hả?”
Quần lót còn đang đùi cô nhưng kéo như Giang Nguyệt cảm thấy chút đau. Cô nhíu mày, thầm nghĩ tại cái tên to đầu ngốc nghếch như như chứ? Mặc váy thì mặc quần lót chữ T mới lộ viền, quyến rũ ai là quyến rũ ai chứ??
Giang Nguyệt chán ghét mặt , thèm đôi co với Hàn Phong cho mỏi miệng.
Anh phũ nên càng tức hơn, Hàn Phong bực bội “xoẹt” một cái quần lót liền rách làm hai rơi xuống gót giày Giang Nguyệt. Cô giật thót, im nhúc nhích.
“Em đừng cứng đầu.” Hàn Phong vùi đầu hõm cổ Giang Nguyệt, cắn mạnh một cái, “em cả tháng nay dày vò nhiều lắm ?”
Giang Nguyệt ngửa đầu lên, cô thở dốc trả lời.
Hàn Phong cũng chẳng để ý, bên cô bây giờ trống trải thứ gì cản trở nên dễ dàng làm việc. Hàn Phong vén tà váy cô qua, đưa tay đóa hoa kiều diễm .
“Ngoan, nơi của em ướt .”
Ngón tay lướt qua hoa môi chậm rãi tách nhẹ hai cánh hoa e thẹn vân vê hạt châu nhỏ quen thuộc hành lang chật chội. Giống như dòng điện chạy qua , hai chân Giang Nguyệt run, cô theo bản năng kẹp chặt đùi , bấu lên vai Hàn Phong thở khó khăn.
“Sao chặt như chứ?”
Anh khó khăn giữa vách tường nóng ẩm, gân xanh trán nổi lên, cảm thấy đủ nên cho thêm một ngón tay nữa .
Giang Nguyệt cả kinh, cô sợ hãi nhỏ:
“Anh điên hả, bên ngoài còn khách... Ưm...”
Hàn Phong dời lực chú ý lên đôi môi đỏ mọng mà lâu hôn lên nó, đưa lưỡi khoang miệng cô rong ruổi. Giang Nguyệt vì thế chẳng thốt chữ nào ngoài những tiếng hít thở khó khăn.
Môi lưỡi triền miên điểm dừng, Hàn Phong khao khát hương vị lâu nên mạnh mẽ dày vò bờ môi mỏng manh. Bên vẫn nhiệt tình làm màn dạo đầu cho cô, Giang Nguyệt tay làm đến cao trào nhỏ mềm nhũn dựa khuôn n.g.ự.c rắn chắc của Hàn Phong.
Anh rút tay , vươn tay rút một tờ khăn giấy lau cho cô. Xong dời tay lưng cô, loay hoay kéo khóa áo váy Giang Nguyệt xuống.
Cô vặn vẹo cho chạm , ngược động tác trong mắt Hàn Phong là mời gọi . Tay càng gấp càng luống cuống, khóa áo kéo mãi nên Hàn Phong trực tiếp xé luôn chiếc váy Giang Nguyệt.