Hoắc Vũ Thành mở to mắt.
Tư Thiếu Diễn lên tiếng.
“Tửu hậu thổ chân ngôn (say lời thật), cô say , miệng tự nhiên sẽ giữ lời, đến lúc đó hỏi gì mà cô chẳng trả lời?”
Hoắc Vũ Thành trầm tư.
Tuy cách của Tư Thiếu Diễn chắc hiệu quả, nhưng hiện tại ngoài cách là nhanh nhất , cũng tìm cách nào hơn.
Thế là đột ngột đặt ly rượu xuống, lời nào liền về phía cửa lớn.
Tư Thiếu Diễn theo phía , thấy mở cửa bước mới ở cửa vẫy tay chào, “Đi thong thả nhé, hoan nghênh ghé thăm!”
Hoắc Vũ Thành liếc khi lên xe, khẽ một câu: “Thần kinh.”
Hoắc Vũ Thành uống rượu , thể lái xe, gọi điện cho tài xế, khi tài xế lên xe, mới ở ghế : “Đến thẩm mỹ viện.”
Tài xế sững , qua gương chiếu hậu, “Thiếu gia, thẩm mỹ viện nào ạ?”
Vân Thành nhiều thẩm mỹ viện như , thực sự đoán .
Hoắc Vũ Thành tìm chuỗi thẩm mỹ viện của Giản Táp ở Vân Thành, báo tên cho tài xế, mới ở ghế nhắm mắt trầm tư.
Xe dừng cửa sang trọng đó hai mươi phút, Hoắc Vũ Thành mở cửa xuống xe, nhẹ nhàng : “Đợi ở đây.”
Tài xế gật đầu, tắt máy.
Nhìn Hoắc Vũ Thành bước thẩm mỹ viện, tài xế vẫn chút thể tin , bây giờ thiếu gia cũng bắt đầu chăm sóc da ?
...
Trong thẩm mỹ viện, Giản Táp đang lầu hai kiểm tra thiết mới nhập về từ nước ngoài .
Cô ăn cơm xong với Ôn Dĩ Đồng và Thẩm Thi Nghiên, về vận động một chút.
Cửa văn phòng cô đột nhiên bên ngoài gõ, đến đẩy cửa, nhẹ giọng : “Sếp, tìm cô ở .”
Giản Táp sững , hôm nay cô hẹn với ai mà.
“Ai ?”
Lễ tân tiếp tục : “Là một đàn ông, cao ráo trai, nhưng tên gì, chỉ gặp cô, tên.”
Giản Táp nhướng mày. Tuy gần đây cô hẹn hò tiếp xúc với đối tượng nào, nhưng đàn ông cao ráo trai, cô thực sự xem thử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-399-neu-day-khong-phai-la-yeu.html.]
Bước xuống cầu thang xoắn ốc, Giản Táp ngẩng đầu lên thấy Hoắc Vũ Thành đang ở đó.
Biểu cảm mặt cô lập tức trở nên kinh ngạc, “Hoắc Vũ Thành?! Sao tìm ?”
Nói xong, cô đánh giá một lượt, “Hay là... đến làm ?”
Không ngờ, đàn ông như Hoắc Vũ Thành cũng làm .
Hoắc Vũ Thành chút bất lực, “Có tiện tìm một nơi yên tĩnh chuyện một chút ?”
Anh liếc hai cô lễ tân đang chằm chằm , cảm thấy chút thoải mái.
Giản Táp lập tức hiểu ý, “Lên , văn phòng của ở lầu hai.”
Trong văn phòng, Hoắc Vũ Thành đối diện cô, trầm giọng : “Hôm nay đến là hy vọng cô thể giúp mời Ôn Dĩ Đồng ngoài.”
Giản Táp đầy hoài nghi, “Anh cách liên lạc với Đồng Đồng ?”
Anh tự gõ chữ ?
Hoắc Vũ Thành chút bất lực, “Cô chuyển khỏi viện nghiên cứu với , nếu mời cô gặp mặt, cô chắc sẽ đồng ý .”
Giản Táp ngửi thấy một chút ý vị khác thường từ giọng điệu và thái độ của .
“Anh bảo giúp mời Đồng Đồng, làm gì cô ?”
Thấy cô đột nhiên cảnh giác như , Hoắc Vũ Thành nghiêm túc giải thích: “Tôi chỉ hỏi rõ tại cô trốn tránh mà thôi.”
Giản Táp mở to mắt , rõ ràng là kinh ngạc câu trả lời của .
“Chỉ... thôi?”
Chỉ vì hỏi Đồng Đồng một câu hỏi nhỏ như , Hoắc Vũ Thành vốn kiêu ngạo chủ động tìm đến thẩm mỹ viện của cô??
Không đơn giản, tuyệt đối đơn giản!
Giản Táp chống cằm, nghiêm túc đàn ông tuấn tú đối diện, “Hoắc Vũ Thành, là thích Đồng Đồng ?”
Nếu thích, cô thực sự thể hiểu tại hỏi một đồng nghiệp khác giới tại trốn tránh .
Nếu thích, tại bận tâm đến cái và thái độ của Đồng Đồng dành cho ?
Nếu đây là yêu...
Thì cô thực sự cái gì mới là yêu nữa.