Ôn Dĩ Đồng sững sờ, cũng ngờ đụng hai .
Cô dùng ngón tay chỉ nhà vệ sinh: "Tôi đến đón bạn , cô say , xin cho qua một chút."
Bạch Uyển Uyển ngẩng đầu Hoắc Vũ Thành, khẽ : "Vì cô Ôn đến , chúng nhé, đưa nhân viên đó về nhà, bây giờ cần đưa nữa."
Bạch Uyển Uyển nãy còn hiểu tại Hoắc Vũ Thành trách nhiệm lớn đến , nhất định đưa một nhân viên say xỉn về nhà.
Bây giờ cô hiểu, hóa là gặp Ôn Dĩ Đồng!
Hôm nay cô đến là vì liên hoan công ty, thấy Ôn Dĩ Đồng thì trong lòng còn cảm thấy may mắn, cộng thêm cả bữa ăn đều khen cô và Hoắc Vũ Thành xứng đôi.
ai ngờ đến phút cuối cùng, Ôn Dĩ Đồng vẫn xuất hiện làm hỏng tâm trạng vui vẻ suốt cả buổi tối của cô .
Hoắc Vũ Thành gì, mà chỉ gật đầu, chầm chậm bước ngoài cửa tiệm.
Ôn Dĩ Đồng đỡ Hạ Thiển nôn xong , vặn thấy bóng lưng Hoắc Vũ Thành và Bạch Uyển Uyển ở phía .
Cô thở phào nhẹ nhõm, thấy một giọng quen thuộc khác: "Đồng Đồng!"
Ôn Dĩ Đồng đầu Giang Dự Hành đang ở cửa phòng riêng, cảm thấy chút phiền phức.
Cô giả vờ quen , đỡ Hạ Thiển bước về phía , nhưng vì Hạ Thiển say rượu, nên thể nhanh .
Giang Dự Hành bước nhanh đuổi kịp cô, chủ động giúp cô đỡ cánh tay còn của Hạ Thiển. Ôn Dĩ Đồng thấy lập tức hét lên: "Đừng chạm cô !"
Giang Dự Hành giật , lập tức buông cánh tay Hạ Thiển .
"Đồng Đồng em đừng hiểu lầm, giúp em."
"Tôi cần giúp!"
Ôn Dĩ Đồng lạnh lùng Giang Dự Hành, chỉ mong càng xa càng .
Nghe cô kháng cự như , Giang Dự Hành trong lòng cũng khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-313-loi-noi-nhu-sinh-vat-don-bao.html.]
"Đồng Đồng để giúp em , ngoài trời đang mưa, em một tiện."
"Không cần."
Nói xong liền đỡ Hạ Thiển nhanh.
Giang Dự Hành nhấc chân đuổi theo Ôn Dĩ Đồng ngoài thì trong phòng riêng nhanh chóng bước một , ngọt ngào gọi tên : "Anh Giang, ..."
Đổng Thấm Nhi thấy Ôn Dĩ Đồng, tất cả những lời đều nghẹn trong cổ họng.
Cô theo bản năng sờ bụng, mới bước về phía hai .
"Chị , chị đừng hiểu lầm, tuy em thai với Giang, nhưng trong lòng chỉ chị thôi, em chỉ là ngoài ý , chị yên tâm em sẽ làm phiền hai ."
Ôn Dĩ Đồng câu thì bật thành tiếng, cô điều đó liên quan gì đến cô?
Hạ Thiển cô đỡ, kích thích gì, đột nhiên thẳng dậy, nghiêm túc đánh giá Đổng Thấm Nhi, mới nghi ngờ mở lời.
"Cô cũng là một con đấy, lời cứ như sinh vật đơn bào , cô học đại học chứ, trường học chỉ dạy cô cách tự chà đạp bản như thế ?"
Mấy Ôn Dĩ Đồng đều ngây , ngờ cô đột nhiên câu .
Sắc mặt Đổng Thấm Nhi chút khó coi, hốc mắt lập tức đỏ hoe.
"Bây giờ là thời đại nào , phụ nữ tự lập tự cường, còn cô, vẫn còn bám víu đàn ông, còn là một... thằng đàn ông vô dụng như thế , cô tưởng ai cũng như cô mà tự nguyện làm kẻ thứ ba , cái đồ rác rưởi cô tự giữ lấy mà dùng , chị Dĩ Đồng tụi cần ."
Nói xong, cô khoác tay Ôn Dĩ Đồng: "Chị Dĩ Đồng, chúng thôi!"
Cô hì hì Ôn Dĩ Đồng, cứ như thể mắng chửi là , sự tương phản cực lớn.
Đổng Thấm Nhi ngờ một lạ mắng chửi như .
Cô ủy khuất Giang Dự Hành, hít hít mũi: "Anh Giang, cô đúng, là em làm , em đều là của em, nhưng đứa bé là vô tội mà, yên tâm chỉ cần sinh đứa bé , em thể rời !"
________________________________________