Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 185: Anh không xứng làm mẹ

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:37:09
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừm."

Ôn Dĩ Đồng hiểu gật đầu, nhưng trong lòng vẫn chút thắc mắc.

"Vậy Tư , hôm nay gọi điện cho , gọi mấy cuộc đều bắt máy, liên lạc , chứ?"

Nghe cô chủ động quan tâm đến Tư Thiếu Diễn, Hoắc Vũ Thành khẽ nhíu mày dễ nhận .

"Anh , chỉ là nghỉ phép thôi."

Hoắc Vũ Thành là một cuồng công việc, đây cô luôn nghĩ Tư Thiếu Diễn cũng .

Không ngờ nghỉ phép đột ngột như .

"Cô gặp ?"

Hoắc Vũ Thành đầu cô.

"Không , chỉ là quan tâm đến đồng nghiệp làm việc thôi."

Ôn Dĩ Đồng vội vàng giải thích, sợ chậm một giây hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Tư Thiếu Diễn.

Hoắc Vũ Thành khẽ hừm một tiếng qua lỗ mũi, tin là gì.

Ôn Dĩ Đồng cũng lười đoán nữa.

...

Sở cảnh sát Vân Thành, Tô Bối Nhi trong phòng tạm giam Đàm Yến bên ngoài, nước mắt ngừng tuôn rơi, "Mẹ ơi, bao giờ mới đưa con ngoài , con ở đây thêm một giây phút nào nữa!"

Giọng Tô Bối Nhi khàn đặc, mấy ngày nay cô ở đây khản cả giọng, những cũng chịu thả cô .

Trước đây cô là tiểu thư khuê các, bao giờ chịu sự ấm ức như thế , tấm ván giường ở đây cứng ngắc, buổi tối cô ngủ !

Đàm Yến Tô Bối Nhi từ bên ngoài, trong lòng cũng dễ chịu.

Cô con gái mà bà luôn nâng niu trong lòng bàn tay, bây giờ nông nỗi , thể đau lòng?

"Mẹ ơi, hôm nay con thể ngoài , con thực sự chịu nổi nữa , cho con ngoài !"

Tô Bối Nhi cảm thấy thực sự sắp suy sụp , Đàm Yến mà ngừng rơi nước mắt.

Đàm Yến vẻ mặt bất lực, "Bối Nhi, con đợi thêm chút nữa, nhất định sẽ sớm cứu con ngoài!"

Nghe còn đợi, cảm xúc của Tô Bối Nhi vỡ òa.

"Tại ! Con đợi lâu như tại vẫn thể ngoài, lẽ nào nhẫn tâm con ở trong , ơi, con là con gái , là con gái duy nhất của , thể nghĩ cách !"

Khóe mắt Tô Bối Nhi đầy m.á.u đỏ, mắt cũng quầng thâm sâu, cả tiều tụy, còn khí chất của một tiểu thư nhà giàu.

Lúc Đàm Yến cũng bó tay.

Bà thực sự nghĩ nhiều cách, nhưng chuyện của Tô Bối Nhi hình như luôn thế lực ở chèn ép, bà làm thế nào cũng thể cứu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-185-anh-khong-xung-lam-me.html.]

"Bối Nhi, con cho thêm chút thời gian, nhất định sẽ cứu con ."

Tô Bối Nhi bà với ánh mắt hung dữ, trong mắt hề sự tôn trọng của một con gái đối với , mà đó là sự khinh thường từ cơn giận dữ ban nãy.

"Mẹ cố ý đúng , quản con nữa ? Rõ ràng thế lực nhà lớn như , con g.i.ế.c phóng hỏa, tại ? Mẹ sớm hất bỏ con , vì con lời cắt đứt với Giang Dự Hành, nên cố ý trừng phạt con !"

Giọng gay gắt của Tô Bối Nhi truyền đến tai Đàm Yến, cũng lan khắp sở cảnh sát.

"Sao con nghĩ như , con là con gái , thể nhẫn tâm con chịu khổ!"

Trong mắt Đàm Yến đầy vẻ thể tin , dám tin con gái tin tưởng đến .

"Đủ , đừng giả nhân giả nghĩa nữa, nếu cứu con thì thôi, cứ để con c.h.ế.t ở đây , cứ về nước F sống cuộc sống sung sướng của , căn bản xứng làm , con hận c.h.ế.t !"

Tô Bối Nhi xong liền tức giận dậy định bỏ .

lưng , chờ Đàm Yến gọi , nhưng tiếng nhượng bộ của Đàm Yến trong dự đoán vang lên.

Mà là tiếng ghế đối diện kéo , "Được, nếu con nghĩ như , con cứ ở đây , cũng thể quản nữa."

Cô kinh ngạc đầu .

"Mẹ... gì?"

Lúc Đàm Yến thực sự thất vọng.

bôn ba khắp nơi vì Tô Bối Nhi, kết quả cứu cô , còn xứng làm ?

Nếu bà xứng, Tô Bối Nhi cứ tìm một xứng đáng làm , bà cũng mệt .

Tiếng bước chân dần xa, cho đến cuối cùng biến mất khỏi tai Tô Bối Nhi.

Lúc cô mới hoảng sợ , phát hiện thực sự .

Một cảm giác hoảng loạn lập tức dâng lên trong lòng, cô đập cửa kính, "Mẹ ơi, con sai , , con !"

Đáp cô, là tiếng gió lạnh lẽo trong hành lang trống rỗng.

Một cảnh sát ở gần đó kiên nhẫn mở lời, "Đừng gọi nữa, bà xa ."

Tô Bối Nhi trong phòng tạm giam, lòng ngừng chìm xuống, cảm thấy như đang rơi vũng lầy, càng giãy giụa càng c.h.ế.t chìm nhanh hơn.

Lẽ nào thực sự ai thể cứu ?

Không, , nhất định còn thể giúp !

Tô Bối Nhi kéo tay viên cảnh sát khi họ đến đưa bữa tối cho cô, "Đồng chí cảnh sát, giúp liên lạc với một , đảm bảo sẽ làm gì khác, chỉ gặp một , gặp vài phút thôi!"

Viên cảnh sát cô, trong mắt đầy vẻ khó chịu.

cô hiện tại là tội phạm thực sự giam trong tù, chỉ là tạm giam thôi, quyền gặp .

"Cô gặp ai?"

________________________________________

Loading...