Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 1048: Lời chất vấn muộn màng

Cập nhật lúc: 2025-12-28 04:46:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Dĩ Đồng phắt , thấy Giang Dự Hành từ cây cột cách đó xa bước nhanh , vẻ mặt đầy nôn nóng.

Cô vô cùng kinh ngạc, ngờ gặp đây cô hằng mong nhớ ở chỗ .

Giang Dự Hành trông tiều tụy hơn nhiều, mắt thâm quầng, râu ria cũng cạo sạch, bộ vest nhăn nhúm, hình như mấy ngày .

Khác xa với dáng vẻ Giang thiếu gia phong độ ngời ngời lúc .

Trong lòng Ôn Dĩ Đồng hiện lên một tia nghi hoặc, ngay đó là nỗi sợ hãi sâu sắc. Sao ở đây?

Đây là lầu tập đoàn Hoắc thị, nếu Hoắc Vũ Thành thấy...

Hậu quả thật dám tưởng tượng!

Giang Dự Hành lao đến mặt cô, rằng nắm chặt lấy cổ tay cô, kéo cô .

Lực tay của mạnh khiến Ôn Dĩ Đồng nhíu mày theo bản năng.

“Đồng Đồng, cuối cùng cũng gặp em , canh ở đây mấy ngày nay!”

Anh định kéo Ôn Dĩ Đồng về phía con hẻm nhỏ vắng bên cạnh tòa nhà.

Ôn Dĩ Đồng giãy giụa một chút, thoát khỏi sự kìm kẹp của nhưng vô ích.

Anh sải bước lớn về phía con hẻm, để ý xem cô ở phía theo kịp .

Trong lòng Ôn Dĩ Đồng dâng lên sự phản cảm và bất an mãnh liệt. Cổng tòa nhà Hoắc thị qua kẻ tấp nập, ném ánh mắt tò mò về phía .

Giang Dự Hành mặc kệ cô giãy giụa, những buông tay mà còn nắm chặt hơn, gần như là nửa lôi nửa kéo cô con hẻm.

Con hẻm nhỏ hẹp và tối tăm, chỉ vài tia nắng yếu ớt chiếu .

Ôn Dĩ Đồng cuối cùng cũng thoát khỏi tay , lùi hai bước kéo giãn cách, cảnh giác .

Cổ tay nơi nắm truyền đến cảm giác đau rõ rệt.

“Giang Dự Hành, chuyện gì thì đàng hoàng, làm đau đấy!”

Giang Dự Hành thở hổn hển, ánh mắt tham lam dừng khuôn mặt cô.

Đã lâu như , cuối cùng cũng gặp cô, thấy cô vẫn lành lặn, tảng đá lớn trong lòng mới hạ xuống một chút.

Anh bước lên một bước, vội vàng : “Đồng Đồng, thời gian qua em thế nào? Tên khốn Hoắc Vũ Thành đó làm hại em ? Em đừng sợ, cách , em ...”

Ôn Dĩ Đồng bộ dạng thâm tình của , những lời gấp gáp dường như thể hiện lo lắng cho cô bao nhiêu.

trong lòng cô chẳng chút cảm động nào, ngược chỉ thấy lạnh lẽo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-1048-loi-chat-van-muon-mang.html.]

Những lời mà Giản Táp và Ngô Thiên Trạch với cô thời gian qua lúc ùa về trong tâm trí.

trả lời câu hỏi của , chỉ lẳng lặng . Trong đôi mắt từng tràn đầy sự tin tưởng và ỷ , giờ đây chỉ còn sự hờ hững và xa cách.

Đợi thở hồng hộc xong, cô mới mở miệng, giọng bình tĩnh đến mức chính cô cũng bất ngờ: “Giang Dự Hành, hỏi , đây thực sự chỉ là yêu thôi ? Hai năm qua thực sự hôn mê ? Anh thực sự lừa dối ?”

Ba câu hỏi liên tiếp khiến vẻ nôn nóng và thâm tình mặt Giang Dự Hành lập tức đông cứng, chuyển thành sự kinh ngạc tột độ.

Trên mặt hiện lên vẻ hoảng loạn kịp che giấu, ngờ cô hỏi như .

Anh hắng giọng, dám ngẩng đầu cô, chỉ thể lấp liếm: “Đồng Đồng, em đang ? Sao thể lừa em chứ? Em quen bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ em còn hiểu ? Anh yêu em mà!”

Anh càng như , lòng Ôn Dĩ Đồng càng chìm xuống.

Cho đến khi chạm đáy.

“Táp Táp hết với . Anh lừa , chỉ một , đến vẫn còn qua loa cho xong chuyện. Ngay từ đầu định cho sự thật!”

Nghe những lời cô , một cơn oán hận lập tức xông lên trong lòng Giang Dự Hành.

Giản Táp?

Lại là Giản Táp cho cô !

Thấy gì, cảm xúc của Ôn Dĩ Đồng chút mất kiểm soát, cô mạnh tay đẩy n.g.ự.c .

“Anh ! Không yêu ? Tại phản bội ? Tại ngoại tình? Tại lừa dối !”

Cô gào lên chất vấn, hai năm qua quên mất những gì, hỏi kẻ đầu sỏ , tại yêu cô, làm đủ chuyện tổn thương cô!

“Đồng Đồng, em ...”

Giang Dự Hành hoảng loạn, cố gắng nắm lấy tay cô nhưng cô tránh né.

“Anh chỉ cần trả lời , , .”

Ôn Dĩ Đồng hít sâu một , kiểm soát cảm xúc của , u ám , kiên quyết đòi một câu trả lời.

Môi Giang Dự Hành run rẩy vài cái, ánh mắt lảng tránh.

Dưới cái lạnh lẽo của cô, những lời dối và biện hộ mà chuẩn sẵn đều nghẹn trong cổ họng, thể thốt lời.

Sự im lặng của , bản là một câu trả lời.

Trái tim Ôn Dĩ Đồng theo sự im lặng kéo dài , từng chút từng chút đóng băng , như bao bọc bởi một lớp vỏ dày.

Tia hy vọng mong manh cuối cùng trong lòng cô cũng tan vỡ.

Cô mong bao thể với cô rằng tất cả đều là giả, là Giản Táp và Hoắc Vũ Thành lừa cô.

Loading...