Ở bên , Phó Vân Huy đợi Ôn Dĩ Đồng hai mươi phút nhưng cô vẫn thấy xuống.
Anh nhíu mày, định gọi điện cho cô, nhưng nhớ cô vốn điện thoại.
Anh xuống xe, trở sảnh bệnh viện, tìm một vòng nhưng vẫn thấy tung tích cô, đành hỏi các y tá xung quanh.
Các y tá đều thấy, cô .
Lúc trong lòng mới dâng lên sự lo lắng.
Anh tưởng rằng khi Ôn Dĩ Đồng tính cách của Hách Vũ Thành, chắc chắn cô sẽ tùy tiện ; cô còn rời cùng bạn nhất, theo một học trò nam?
Bất đắc dĩ, đành gọi điện cho Hách Vũ Thành.
“Vũ Thành, chuyện , Ôn Dĩ Đồng biến mất!”
…
Hách Vũ Thành lúc đang họp, xong lời Phó Vân Huy, giây tiếp theo bật dậy khỏi ghế.
Anh cầm điện thoại, bất chấp bộ lãnh đạo trong phòng, mở cửa lao ngoài.
“Ý là gì? Anh đưa cô kiểm tra sức khỏe ?”
“Tôi đưa cô kiểm tra thật, nhưng đường gặp học cũ của cô , chuyện một lúc thì cô biến mất.”
Học nam?
Đôi mắt Hách Vũ Thành bốc lửa, “Anh đang ở ?”
Khi Phó Vân Huy đang ở bệnh viện, Hách Vũ Thành lập tức định tìm.
Sau lưng, Trần Vũ chạy theo, lo lắng :
“Ông chủ Hách, cuộc họp vẫn xong…”
“Cuộc họp hủy!”
Nói xong, lưng, , rời khỏi tập đoàn Hách.
Nửa tiếng , cùng Phó Vân Huy trong bệnh viện. Phó Vân Huy đầy hối hận:
“Tôi tưởng cô sẽ , nên kèm sát bên.”
Lời khiến Hách Vũ Thành thật sâu, giọng trầm:
“Học trò nam đó trông thế nào, tên là gì?”
Phó Vân Huy lắc đầu:
“Tôi tên, nhưng tóc màu nâu vàng, sống mũi cao, trông giống .”
Câu gần như vô nghĩa.
Hách Vũ Thành mặt tối , lập tức liên lạc để kiểm tra camera bệnh viện.
Người phụ trách bệnh viện vội vàng theo, thấy là Hách Vũ Thành, cần tìm , cả như nín thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-937-on-di-dong-bien-mat.html.]
Họ phòng giám sát, Hách Vũ Thành chỉ yêu cầu xem camera khu vực công cộng, lập tức kiểm tra từng khung hình, từng giây.
Nhờ Phó Vân Huy nhớ giờ xe, họ thu hẹp phạm vi tìm kiếm nhiều.
Chưa đầy nửa giờ, họ tìm thấy hình ảnh Ôn Dĩ Đồng.
“Chính là đây, phóng to lên!”
Phó Vân Huy chỉ tay, yêu cầu nhân viên phóng to hình ảnh Ôn Dĩ Đồng và đàn ông bên cạnh.
Hình ảnh dần rõ nét, Hách Vũ Thành kỹ khuôn mặt đối phương, ngưng thở.
Phó Vân Huy sang hỏi:
“Người quen ?”
Anh hừ lạnh, coi như thừa nhận.
Phó Vân Huy tò mò:
“Sao quen học trò của Ôn Dĩ Đồng, đây gặp ?”
Hách Vũ Thành ngoài, như sẽ tìm ai.
Phó Vân Huy chạy theo , sốt ruột:
“Nói chứ, căng quá!”
Ra đến cửa bệnh viện, điện thoại Hách Vũ Thành bắt đầu rung.
Anh Phó Vân Huy, từng chữ rõ ràng:
“Quen, đó học trò của Ôn Dĩ Đồng, là em trai , Hách Minh Huyền.”
Phó Vân Huy sửng sốt :
“Em trai ? Sao từ tới giờ từng ?”
Hách Vũ Thành vốn nhiều tình cảm với Hách Minh Huyền, nếu đây Hách Minh Huyền từng là của U Minh Hội, hai gần như liên lạc gì.
Giờ Hách Minh Huyền mang Ôn Dĩ Đồng , mục đích của là gì.
Phó Vân Huy im lặng một lúc, lo lắng :
“Vũ Thành, bây giờ làm ? Anh sẽ để Ôn Dĩ Đồng chứ?”
Hách Vũ Thành nheo mắt, dĩ nhiên sẽ để Hách Minh Huyền cướp mất “đồ của ”.
Anh gọi điện cho Trần Vũ:
“Đi kiểm tra camera khi Hách Minh Huyền rời khỏi bệnh viện.”
Chỉ cần Hách Minh Huyền lái xe, sẽ thể truy .
Trần Vũ trong công ty vẫn hiểu chuyện: Hách Minh Huyền?
Hách tiểu thiếu gia nước ngoài, bặt vô âm tín từ lâu mà…