Bạn trai phản bội! Cô Ôn trở thành độc thân (Ôn Dĩ Đồng - Hách Vũ Thành) - Chương 146: Mẫu không đúng

Cập nhật lúc: 2025-10-10 14:56:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Dự Hành hít sâu một , giọng khàn đặc:

“Cút ngoài!”

Thật là một lũ vô dụng!

Vương Sán dám cãi, vội vàng nhặt hồ sơ lên, rời khỏi văn phòng.

Giang Dự Hành nhắm chặt mắt , suy nghĩ trong đầu hỗn loạn đến mức chẳng thể nắm bắt nổi.

Dĩ Đồng… chắc cô sẽ hiểu chứ…

Anh làm tất cả vì công ty, chứ thật sự yêu Tô Bối Nhĩ.

Anh rút điện thoại , gửi tin nhắn cho Tô Bối Nhĩ:

“Bối Nhĩ, tối nay rảnh, em đến biệt thự, tối cùng ăn bữa cơm nhé.”

Trong lúc đó, Ôn Dĩ Đồng, Giản Tát và Hách Vũ Thành ăn xong, chuẩn thanh toán.

Hách Vũ Thành lịch thiệp dùng khăn giấy lau miệng, ngẩng đầu nhẹ nhàng:

“Lần để mời .”

Giản Tát nhướng mày, trong lòng nghĩ: “Anh cũng tệ nhỉ.”

Ba bước khỏi nhà hàng, bên ngoài mây đen bao phủ, mưa thể rơi bất cứ lúc nào.

Hách Vũ Thành nhận một cuộc gọi:

“Công ty chút việc, . Các cô thể nhờ tài xế đưa.”

Ôn Dĩ Đồng lắc đầu:

“Không cần, chúng định dạo một chút.”

Cô thầm nghĩ, bỗng trở nên lịch sự ?

Người , Giản Tát khoác tay Ôn Dĩ Đồng:

“Dĩ Đồng, thật sự chẳng ? Và ‘sếp trả lương’ là nghĩa gì ?”

Ôn Dĩ Đồng đẩy vai cô bạn:

“Chỉ là sếp trả lương cho , thôi.”

Hai dạo qua trung tâm thương mại, mua vài thứ.

Tay xách túi lớn túi nhỏ, đùa, đến sát lề đường, bỗng từ xe bên đường bước một bóng .

Trịnh Tuấn Trạch thấy Ôn Dĩ Đồng, mắt lóe lên niềm vui:

“Ôn… Dĩ Đồng, thật trùng hợp!”

Ôn Dĩ Đồng gật đầu chậm rãi, bộc lộ cảm xúc.

Trịnh Tuấn Trạch thấy cô xách nhiều đồ, chủ động bước tới:

“Để giúp cô nhé!”

Ôn Dĩ Đồng khẽ đẩy tay phía :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-146-mau-khong-dung.html.]

“Không cần, cũng chẳng nặng mấy.”

quen với sự nhiệt tình của Trịnh Tuấn Trạch, thậm chí còn hiểu tại nhiệt tình đến .

Hai , quan hệ, đúng là… hời hợt và nông cạn.

Ôn Dĩ Đồng kéo cách với Trịnh Tuấn Trạch:

“Có việc, đây, Trịnh .”

Cô nắm tay Giản Tát, nhanh chóng băng qua đường, mở cửa xe .

Giản Tát ghế lái, gương chiếu hậu thấy ánh mắt chăm chú của đàn ông, mỉm :

“Dĩ Đồng, nãy , vẻ cũng cảm tình với đấy!”

Ôn Dĩ Đồng như chuyện ma:

“Sao thể chứ, gặp tổng cộng quá năm .”

Vừa , đàn ông từ Mercedes bước xuống, cô mà như thấu tâm can.

Cô còn chỉ gặp năm , làm chuyện cảm tình .

Giản Tát nghi ngờ, khi Ôn Dĩ Đồng ly hôn, cảm xúc phần chậm trễ, nên mới .

“Dĩ Đồng, thấy nên khám mắt .”

Giản Tát nghiêm túc.

“Cậu còn cần yêu đương hơn chứ!”

Ôn Dĩ Đồng đáp thẳng, chặn lời của cô.

sự nghiệp, việc làm, giấc mơ riêng; chuyện tình cảm… còn quan trọng nữa.

Giản Tát đưa cô đến cửa Viện Nghiên cứu:

“Cậu giờ vẫn sống ở đây ?”

“Ổn mà.”

Ôn Dĩ Đồng thấy vấn đề gì.

mắt Giản Tát đầy cảm giác thương xót:

“Bé cưng, để chị mua cho một căn nhà , sống trong căn phòng ký túc nhỏ xíu thế , chị thương quá.”

Ôn Dĩ Đồng cắt ngang sự lo lắng của cô:

“Không cần, cứ ở đây, sáng mai còn ngủ thêm nửa tiếng.”

Nói xong, cô tháo dây an , vui vẻ xuống xe.

Hôm nay nấu cơm cho Hách Vũ Thành, cô về phòng rảnh rỗi, sớm lên giường, vài trang sách tắt đèn ngủ.

Ngày hôm , trời nắng rực rỡ.

Ôn Dĩ Đồng mặc bộ đồ chống khuẩn trong viện nghiên cứu.

Hạ Thiển bước đến bên cô, đưa tay vẫy mặt cô:

“Chị Doãn Đồng, chuyện , mau đến xem!”

Loading...