Bạn Gái Tôi Trọng Sinh - Chương 1: Ngôi Mộ Thứ Hai Giảm Nửa Giá

Cập nhật lúc: 2025-10-18 06:20:58
Lượt xem: 2

 

Nhà tang lễ thành phố Giang, ánh chiều tà như thấm một màu tang thương.

“Ý cô là, bạn cô — một cô gái mười bảy tuổi xinh chúng giúp tổ chức một tang lễ , mà giá rẻ nhất thể?”

Chu Hạc Minh ngẩng đầu khỏi tờ tờ rơi sặc sỡ, ánh mắt dừng cô gái đang đối diện.

Mái tóc đen mượt buộc cao hờ hững, vài sợi vương bên tai; đôi mắt sáng long lanh, khiến bất kỳ đàn ông nào từ mười ba đến ba mươi lăm tuổi cũng khó mà chỗ khác.

Cô mặc áo sơ mi màu kem, khoác bên ngoài chiếc áo len hồng nhạt, váy dài xanh lam phủ tới cổ chân. Dưới là đôi tất trắng ngắn và giày thể thao, mắt cá chân trái còn buộc sợi dây đỏ nhỏ. Dáng cao, nhưng một cái là nhớ mãi.

Cô gái một vẻ dịu dàng mơ hồ, như thể thuộc về thế giới . gương mặt thanh tú, bờ môi mím nhẹ, cổ trắng và xương quai xanh mảnh mai — tất cả đều khiến thể coi cô là ảo ảnh.

Chỉ tiếc, tay cô bó bột, treo lủng lẳng ngực, rõ ràng từng thương nặng.

“Vâng.”

Cô khẽ gật đầu. Không hiểu , Chu Hạc Minh thấy trong nụ chút bối rối.

Bằng trực giác của làm trong nghề tang lễ, thận trọng hỏi:

“Người bạn mà cô đến… là chính cô chứ?”

“Là bạn em.”

Cô lập tức phủ nhận, giọng chắc nịch.

“À… .”

Chu Hạc Minh gượng, trong lòng tự tát một cái.

Mày điên , là hoa khôi trường trung học Giang Thành, đến đây lo tang lễ cho chính chứ.

Phải, cô.

Tên cô là Trình Sương Giáng — đầu khối, thiên tài piano, là “bông hoa cao quý” mà ai cũng chỉ dám ngắm từ xa.

Còn Chu Hạc Minh — học sinh bình thường trong lớp phổ thông, nếu vì làm thêm ở nhà tang lễ của , chắc cả đời cũng chẳng cơ hội chuyện với cô. Đến bây giờ còn giữ bình tĩnh năng, xem như là bản lĩnh nghề nghiệp.

Anh hít sâu, đeo nụ nghề nghiệp.

“Vậy để giới thiệu cho cô vài dịch vụ bên . Giờ đang đợt khuyến mãi, nhiều ưu đãi lắm — ví dụ như gói Ngôi mộ thứ hai giảm nửa giá.”

“...Hả?”

Trình Sương Giáng ngẩng mặt, đầu lộ vẻ ngạc nhiên.

“Giảm nửa giá… là cơ?”

“Là gói hợp táng ạ,” Chu Hạc Minh đáp, tự nhiên. “Nếu bạn cô và… yêu của bạn cô cùng qua đời, thì thể cân nhắc.”

Ánh mắt cô quét qua , khiến toát mồ hôi.

Anh ho nhẹ, tiếp tục thao thao:

“Bên còn gói thắp hương nhân, một ngàn tệ mười năm, mua mười tặng một. Ngoài còn điếu văn, dùng mẫu thì miễn phí, riêng thì từ một ngàn trở lên. Nếu cô , lát nữa sẽ khách đến đặt mẫu, thể xem thử.”

“Anh ?”

. Tôi là nhất ở đây, còn lên báo đó. Nếu bạn cô cần, đặt lịch hai tuần.”

“Nhà tang lễ bây giờ… hiện đại thật.”

Cô khẽ , như đang chọn lời khen cho khéo.

“Thời nay ai cũng thích thể hiện cá tính mà,” Chu Hạc Minh . “Sau chắc còn cả livestream viếng mộ, app thắp hương online, hộp tro kỹ thuật — quét mã là phát video ‘khoảnh khắc huy hoàng khi còn sống’ luôn.”

Anh lật tờ rơi qua mặt :

“Bên còn khuyến mãi đất mộ, rẻ nhất 50.000, chỗ 70.000. Hai năm giá mới 30.000 thôi. Nếu bạn cô vội, mua đầu tư cũng lời lắm — bán còn lãi.”

“...Bán đất mộ?”

Cô nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ban-gai-toi-trong-sinh/chuong-1-ngoi-mo-thu-hai-giam-nua-gia.html.]

“Thế c.h.ế.t chôn ở ?”

“Thì mua hai chỗ chứ . Cái thứ hai đang giảm nửa giá mà.”

“...”

Chu Hạc Minh liếc sang cánh tay bó bột của cô.

Anh , tuần tai nạn xe nghiêm trọng, tuy giữ mạng, nhưng tay thương nặng. Có cô sẽ bao giờ chơi piano nữa.

Người ngoài thì thấy — mất một tài năng thôi, vẫn còn cả tương lai. với , Chu Hạc Minh, cũng từng trải qua mất mát, hiểu nỗi trống rỗng .

Anh dịu giọng:

“Trình Sương Giáng … nếu mệt quá thì nghỉ chút cũng . Không cần cố gắng mãi .”

Cô ngẩng đầu, đôi mắt sáng trong phản chiếu ánh chiều tà.

“Anh điều gì tiếc nuối ?”

“Hả?”

Cô tính bán thêm gói giảm giá nữa ?

“Xin , ý em là — điều gì hối tiếc nhất?”

Chu Hạc Minh ngẩn .

Rồi, như thể cánh cửa ký ức bật mở, vô chuyện ùa về.

Cha từng là kỹ sư xây dựng, cấp hãm hại khi học lớp chín. Nhà tan nát, nợ nần chồng chất. Mẹ bệnh nặng qua đời đêm giao thừa, cha vẫn làm phụ hồ trả nợ.

Anh nhớ rõ, đêm kỳ thi trung học, cha quỳ mấy công nhân cũ, cúi đầu xin , lưng gù như gió thổi cong.

Từ hôm đó, hiểu — đời chỉ thể dựa chính .

Giờ đây, học làm ở nhà tang lễ, chỉ mong khi thi đại học sẽ trường rẻ, làm sớm kiếm tiền.

Thế nên, hối tiếc của là gì ư?

“...Tôi thiếu tiền.”

Anh thật thà đến ngốc.

“Vậy chờ em chút nhé.”

Cô lấy điện thoại . “Em còn ít tiền lì xì trong nhóm, chuyển cho nhé.”

“Khoan ! Đừng làm thấy tội thế chứ…”

“Vậy hối tiếc của thấy khác tuyệt vọng mà chẳng thể giúp , đúng ?”

“Ờ… đại khái .”

“Yên tâm, em sẽ tự sát .”

Chu Hạc Minh thở phào. tiếp:

“Thật , em từng nghĩ tới chuyện đó. Cũng chuẩn hết . Khi thứ sụp đổ, em chịu nổi. giờ nghĩ , chỉ là một cánh tay thôi mà. Dù mất , vẫn thể sống tiếp.”

nhẹ tênh, bình thản như kể chuyện của khác.

Nghe đơn giản, mà tim nghẹn ...

“...Trước ?” khẽ hỏi.

Cô mỉm , nghiêng đầu:

“Giới thiệu nhé, Chu Hạc Minh.”

Ánh chiều tàn hắt lên gương mặt cô, rơi lúm đồng tiền nhỏ nơi khóe môi.

“Thật , em là Trình Sương Giáng — trọng sinh đó~”

Tác phẩm mới, mong ủng hộ nhé!

Loading...