Bạch nguyệt quang của tổng tài - Chương 11-15
Cập nhật lúc: 2025-12-28 09:53:32
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
11
Rất nhanh đó, hiểu chuyện gì đang xảy . Thẩm Luyến cầm những bức ảnh đó tìm cô Cố . là phong cách làm việc sấm sét, đ.á.n.h cho còn mảnh giáp nào luôn!
Tôi vò đầu bứt tai một hồi, cam chịu bắt xe đến nhà hàng Hoa Khê. Cả hai họ đều là những nhân vật đắc tội nổi, nếu nhẫn nhịn thì đành "giả c.h.ế.t" mà sống qua ngày .
Vừa bước nhà hàng, cô Cố trừng mắt đầy giận dữ, cô đập bàn: "Lương Niệm, cô thể phản bội hả?"
Thẩm Luyến lịch sự kéo ghế cho , hiệu bảo xuống. Tôi run rẩy xuống cạnh , vạch rõ ranh giới hai phe với cô Cố ở phía đối diện.
Vì chột , cúi gằm mặt cô Cố sỉ vả. Cô đang hăng say thì Thẩm Luyến đột nhiên lên tiếng ngăn : "Cô Cố, cô Lương đây là nhận sự ủy thác của , mong cô năng chừng mực."
Trong phút chốc, ngước đầu Thẩm Luyến. là thiên thần giáng thế mà, còn giải thích giúp một câu. Hu hu, cảm động phát mất thôi.
Cố Nhu càng hỏa hơn: " là ủy thác cho cô ! Cô chỉ phản bội , mà còn đ.â.m lưng nữa!"
Nghe đến đây, lập tức vùi cái đầu mới ngẩng lên xuống sâu hơn nữa. Cô Cố chẳng sai tí nào.
Ai ngờ giây tiếp theo, Thẩm Luyến bình thản nhấp một ngụm nước : "Vậy thì chắc là do cô Cố đưa tiền đủ nhiều ."
Cố Nhu tức đến đỏ cả mặt, cô lườm một cái, khoanh tay : "Vậy xem chuyện tính đây? Nếu hủy hôn, nhất định sẽ lôi Lương Niệm trị tội."
Tôi giật nảy ngẩng đầu lên, khó hiểu chỉ tay chính , lắp bắp nên lời, chỉ thở dài thườn thượt. Liên quan gì đến chứ, chỉ là nhận tiền làm việc thôi mà.
Thấy hoảng hốt như , Thẩm Luyến đột nhiên đưa tay vỗ vỗ lên mu bàn tay , hiệu bảo yên tâm. Khoảnh khắc lòng bàn tay chạm mu bàn tay như luồng điện xẹt qua.
Tôi kinh ngạc mở to mắt . Có cần mật thế , ông ơi chúng ? Anh cứ vô tình thả thính thế , chịu nổi !
Khổ nỗi Thẩm Luyến còn mỉm với nữa chứ. Nụ dịu dàng như d.a.o găm, nhát nào cũng chí mạng. Tôi ôm mặt, cúi đầu thấp xuống như một con tôm luộc.
12
Thẩm Luyến dời mắt, về phía Cố Nhu, đẩy mấy tấm ảnh qua và trầm giọng : "Hủy hôn thì , nhưng lẽ cô Cố chấp nhận làm ngòi nổ cho vụ ."
Cố Nhu cau mày định khoanh tay phản bác, nhưng Thẩm Luyến đưa điều kiện của : "Sau khi xong việc, sẽ đầu tư công ty của bạn trai cô, giúp phất lên. Như , cô Cố cũng cái để ăn với gia đình. Chẳng lẽ cô cùng bạn trai sự nghiệp thành đạt đến bến bờ hạnh phúc ?"
Tôi ngước mắt Thẩm Luyến, trong lòng đầy ngưỡng mộ. Không hổ danh là tổng tài trẻ tuổi nhất của tập đoàn Thẩm Thị, chiêu trò nắm bắt tâm lý khác đúng là khiến thể từ chối.
Nghe thấy , Cố Nhu quả nhiên động lòng. Sau một hồi suy nghĩ, cô nghiến răng đẩy mấy tấm ảnh và : "Được, chốt thế . Tổng giám đốc Thẩm nhớ giữ lời đấy."
Thẩm Luyến đưa tay : "Hợp tác vui vẻ."
Cố Nhu mím môi bắt tay . Tôi chớp mắt họ, thế là xong ?
Thẩm Luyến nhận sự bất an của , bèn bổ sung thêm một câu: "Chuyện liên quan đến cô Lương Niệm, cô chứ?"
Cố Nhu một cái, đó : "Tất nhiên , chỉ cần Thẩm làm là . Tôi xin phép ."
13
Vừa dứt lời, Cố Nhu vội vàng xách túi rời . Tôi lúng túng bên cạnh Thẩm Luyến, cũng mà ở cũng chẳng xong.
Cho đến khi Thẩm Luyến lên tiếng, mới giật thẳng lưng, gượng : "Tổng giám đốc Thẩm, còn gì dặn dò nữa ạ?"
Thẩm Luyến quan sát , ánh mắt sâu thẳm như nhấn chìm khác. Anh khẽ khắng giọng một cái thản nhiên : "Sau khi và cô Cố hủy hôn, gia đình chắc chắn sẽ thúc giục liên hôn hoặc xem mắt. Không cô Lương sẵn lòng đóng vai bạn gái của ? Người già ở nhà tuổi cao , chỉ tâm nguyện nhỏ nhoi thôi. Tôi bạn gái thì họ mới yên tâm , cũng là để bịt miệng các trưởng bối trong nhà."
Nụ mặt cứng đờ, nghiêng đầu khó hiểu hỏi: "Tổng giám đốc Thẩm, nghiêm túc đấy chứ?"
Thẩm Luyến gật đầu, hào phóng giá: "Một trăm nghìn một tháng, mức giá cô Lương thấy hài lòng chứ?"
"Tôi cần làm những gì?" Nghe đến tiền, lập tức tỉnh táo hẳn.
Thẩm Luyến suy nghĩ một lát bình thản đáp: "Bạn gái làm cái gì thì cô Lương làm cái đó!"
Tôi lập tức ôm lấy n.g.ự.c , nghĩa khí lẫm liệt : "Trước nay chỉ bán nghệ bán đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bach-nguyet-quang-cua-tong-tai/chuong-11-15.html.]
Thẩm Luyến bật , vội vàng đáp: "Chuyện đó là tất nhiên."
Một tháng 100 nghìn đấy! Tôi lẩm nhẩm trong đầu, tính toán bàn tính. Nếu một hai năm vẫn Thẩm Luyến kết hôn, làm thêm nghề tay trái nữa thì chẳng mấy chốc sẽ trả hết nợ. Tính thế nào cũng thấy vụ quá hời.
Tôi Thẩm Luyến, thấy vẻ mặt nghiêm túc, chắc lừa nhỉ, dù cũng là ông chủ của một công ty lớn như mà!
Chơi luôn! Gan lớn bao nhiêu, tiền nhiều bấy nhiêu!
Trong lúc hưng phấn, nắm lấy tay Thẩm Luyến, vỗ mạnh một cái: "Chốt đơn!"
14
Chưa đầy ba ngày , các trang tin tức rộ lên thông tin tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Thị và thiên kim Cố Thị hủy hôn. Tôi đang ăn dở miếng mì thì suýt nữa phun cả ngoài, tốc độ cũng nhanh quá đấy.
Ngay đó, điện thoại reo lên, thấy tên gọi, luống cuống bắt máy.
"Tổng giám đốc Thẩm, gì dặn dò ạ?"
Giọng trong trẻo của Thẩm Luyến truyền tới: "Cô Lương, sáu giờ tối nay đưa cô về nhà , phiền cô chuẩn một chút."
"Về... về nhà á?" Tôi ngẩn ngơ hỏi .
Thẩm Luyến bình thản giải thích: "Tôi với gia đình là cô Cố bạn trai từ lâu, còn cũng gặp thích nên hai bên hủy hôn. Và nhà gặp cô."
Yêu cầu đột ngột khiến tay cầm đũa của run lên, chiếc đũa rơi "cạch" một tiếng xuống bát. Đầu dây bên , Thẩm Luyến hỏi : "Cô thời gian ?"
Tôi vội vàng đáp: "Có, chứ. Bây giờ là chủ thuê của , tất nhiên luôn sẵn sàng ."
Thẩm Luyến khẽ đáp một tiếng bảo: "Bốn giờ qua đón cô."
Nói xong định cúp máy, vội vàng gọi với : "Ơ , Tổng giám đốc Thẩm, ở ?"
Thẩm Luyến ung dung đáp: "Tất nhiên là ."
Tôi lập tức bĩu môi, đúng là tư bản đáng ghét, làm cho chẳng còn chút riêng tư nào cả. Tôi đồng hồ, lao thẳng phòng tắm như chạy nước rút.
15
Dọn dẹp xong xuôi thứ đúng lúc ba giờ năm mươi phút. Thẩm Luyến đợi lầu . Tôi xỏ giày chạy biến xuống , thể để chủ thuê chờ đợi , như là thiếu đạo đức nghề nghiệp.
Thẩm Luyến đang nhàn nhã cạnh xe, hôm nay đeo một chiếc kính gọng bạc, tóc vuốt ngược , bộ vest đen kết hợp với khí chất cấm d.ụ.c trông thật đúng chuẩn "trai hư tri thức".
Trong phút chốc cảm giác chạy xuống lầu, giây tiếp theo nên nhào lòng , diễn một màn "tổng tài bá đạo và lọ lem yêu ". Lại còn cảm giác hưng phấn như kiểu xách váy chạy băng băng gặp đóa hoa rực rỡ nhất mùa xuân nữa.
Tất nhiên, khi kịp nhào lòng Thẩm Luyến, phanh gấp , vẫy tay nịnh nọt: "Tổng giám đốc Thẩm, đến sớm thế?"
Thẩm Luyến gật đầu, mỉm : "Tất nhiên là thể để bạn gái chờ ."
Tôi đờ tại chỗ, lắp bắp: "Bạn... bạn gái?"
Thẩm Luyến tỏ vẻ đắc ý hỏi ngược : "Có vấn đề gì ?"
Tôi vỗ vỗ ngực, lập tức xòa: "Không vấn đề, vấn đề, là chủ thuê, quyết định hết."
Thẩm Luyến mỉm gật đầu, : "Vậy gọi cô là A Niệm nhé? Cô cứ gọi là Thẩm Luyến là , như cho gần gũi."
Tôi vội vàng đồng ý. Ai ngờ giây tiếp theo, Thẩm Luyến cụp mắt gọi: "A Niệm."
Giọng trầm thấp đầy từ tính khiến da đầu tê rần trong chốc lát, trái tim tự chủ mà run lên.
Tôi cảm thấy tự nhiên, vội mặt hướng khác, che giấu nhịp tim đang loạn nhịp. Làm gì thế hả, thả thính mà đang thả thính ?
Thẩm Luyến tự nhiên thu hồi ánh mắt, đưa cánh tay : "Trông cậy cả cô đấy, A Niệm."
Tôi bỗng thấy sứ mệnh đè nặng vai, gật đầu thật mạnh, dũng cảm khoác lấy tay Thẩm Luyến bước lên chiếc xe sang trọng của .