Ba Tháng Sau Bữa Tiệc

Ba Tháng Sau Bữa Tiệc

Cập nhật
3 ngày trước
Loại
Truyện Chữ
Thể loại
HEHiện ĐạiHào Môn Thế GiaGia Đình
Tác giả
Tác Giả Vân LiLy
Lượt xem
337
Yêu thích
0
Lượt theo dõi
0
Trạng thái
Đã đủ bộ

Đọc từ đầu Đọc tập mới

 

Rượu say gây họa, và sếp tổng trượt mất lý trí.

Ba tháng , vì một tờ siêu âm, Trần Minh Quân buộc cưới .

Sau khi kết hôn, chúng sống như hai dưng, lịch sự nhưng lạnh lùng.

Tôi yêu .

Sau khi sinh con, cất hết hy vọng, dự định ly hôn và rời .

Người đàn ông luôn kiềm chế bất ngờ đỏ mắt, chặn trong phòng tắm.

Vy An, em định bỏ thật ?

01

quyết sớm ? Thai lớn thì sẽ khó xử lý.

Nhìn chấm nhỏ lờ mờ màn hình siêu âm, câu của bác sĩ khiến tim đập loạn.

Sáng hôm , Minh Quân lạnh giọng:

Nếu cô dám nhắc chuyện tối qua, sẽ cho cô nghỉ ngay.

Đã ba tháng kể từ đêm hỗn loạn ở tiệc cuối năm của công ty.

Tôi giả vờ bình thản, tiếp tục công việc.

chỉ vì một quên uống thuốc, mang thai.

Tôi chịu trách nhiệm.

Không thể ở công ty.

Tôi nộp đơn nghỉ, chuẩn rời khỏi thành phố Hải Giang.

Bất ngờ, chủ tịch tập đoàn cùng phu nhân xuất hiện, kéo theo một Minh Quân cau .

Con dâu, thôi.

Đi ạ?

Cục hộ tịch, cháu nội thể để trôi dạt bên ngoài.

02

Mọi thứ mơ hồ trôi qua, thành vợ , chỉ tờ giấy đăng ký, váy cưới, tiệc tùng.

Anh bảo bận, bận hơn cả .

Tôi ở biệt thự nhà họ Trần dưỡng thai, một tháng chỉ gặp vài , thường là ở bệnh viện.

Lần gần nhất thấy bản tin, dính tin đồn đưa một ca sĩ trẻ về lúc nửa đêm.

Anh vẫn lạnh lùng, vẫn đào hoa.

Mẹ chồng tắt TV:

Đừng tin mấy tin nhảm đó, con dâu.

Con , . – Tôi gượng , về phòng, xoa bụng tròn năm tháng.

, cưới chỉ vì trách nhiệm, là quá tham lam.

Tối hôm đó, về.

Vừa xuống kéo ghế xa .

Ghế khó thì ăn.

Bố chồng đập mạnh đũa:

Minh Quân, con còn mắng mà khó chịu, định diễn trò cho ai xem?

Con về đây.

Anh khoác áo rời khỏi nhà.

Thằng con bất hiếu.

Mẹ chồng ngăn :

Con nghỉ , chuyện cần con lo.

Một tuần , hề về nhà.

03

Đến ngày khám thai.

Trước đây luôn đến đúng giờ, hôm nay 10 giờ 30 vẫn thấy.

Con dâu, nó đến ?

Tôi siết tờ giấy khám, dối:

Mẹ, bảo sắp đến.

11 giờ, chắc chắn đến.

Lần thứ hai hỏi, :

Anh bận việc, con tự .

Bệnh viện đông nghẹt, lâu đến mức chân tê cứng.

Đưa túi đây, dựa .

Tôi ngẩng lên, ngỡ ngàng.

Thời gian như ngừng vài giây.

Cảm ơn.

Xin .

Tôi hiểu vì xin , chỉ im lặng dựa .

Điện thoại reo liên tục.

Giọng trầm xuống:

Cậu làm ăn kiểu gì , việc nhỏ thế cũng xong?

Số 126, Lê Vy An.

Tôi tự bước phòng khám.

Chồng cô , hôm nay cùng ?

Anh đợi ngoài cửa.

Chồng cô thật.

 

Xem thêm
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước
3 ngày trước


- Đánh giá của bạn sẽ được Ổ Truyện duyệt đọc trước khi hiển thị.
- Nếu bạn chỉ muốn chấm điểm cho truyện, không muốn viết đánh giá, hãy tích vào "Tôi chỉ muốn chấm điểm".