BÀ NỘI TRỢ TUYỆT - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-08 01:19:29
Lượt xem: 58
1
Đảo chảo, xào thức ăn, ngân nga hát nhỏ, tâm trạng vui vẻ.
"Mẹ chồng ăn nem chay rán, em chồng ăn thịt xào chua ngọt, chị chồng ăn gì nhỉ? Hình như là thịt kho tàu thì ..."
Bày biện đĩa, tắt bếp.
Món cuối cùng lò, bưng đĩa thức ăn bốc nóng hổi, đóng cửa bếp .
Trong phòng ăn bày đầy một bàn thức ăn, la liệt, gần như phủ kín cả bàn.
Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, chồng gọi cả nhà đến ăn cơm, chắc giờ chồng cũng nhảy xong ở quảng trường, sắp về .
"Ding dong--"
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
2
Mở cửa, thấy mặt bố chồng và chồng.
Mễ Mễ_Vigro
"Bố, , hai về ạ."
Bố chồng ừ một tiếng, chồng thèm thẳng , tự nhiên giày: "Hoài Dân ?"
Chu Hoài Dân là chồng , nhân viên kinh doanh của một công ty bất động sản.
"Anh một bạn học cũ đến tìm chút việc, họ nhiều năm gặp, là tụ tập."
Mẹ chồng bĩu môi, chậm rãi : "Cơm nước xong cả chứ?"
"Xong ạ, con làm nem chay rán cho ." Tôi nở một nụ lấy lòng.
Mẹ chồng hất tóc, ngẩng cổ xem những món xào.
Tôi nhớ đến con ngỗng trong làng, kìm khóe miệng cong lên.
3
Cô em chồng và bà chị chồng đó cũng đến.
Cô em chồng diện đồ hiệu, bước cửa vội khoe với chúng chiếc vòng cổ mới mua, cái gì mà sư, cái gì mà la . Trên vòng cổ treo một con ngỗng đen lớn, trông .
Bà chị chồng vẫn như , chồng và cô em chồng chuyện, chj thì phụ họa theo.
Tôi mời họ bàn, tự giác xới cơm cho họ, lấy nước ngọt, rót cho mỗi một cốc.
"Không mua rượu ?" Bố chồng lộ vẻ vui.
"Có ạ, rượu kỷ tử ngâm , con rót cho bố." Tôi lấy một chiếc cốc thủy tinh, rót một cốc rượu cho bố chồng.
Khi đưa rượu cho bố chồng, ánh mắt ông lướt qua n.g.ự.c . Nhìn bộ n.g.ự.c chảy xệ vì cho con b.ú của , ông mất hứng, mặt .
Tôi khỏi tự giễu : "Già ."
4
Làm xong hết việc, mới bưng bát lên, gắp một ít rau xanh, sang một bên ăn cơm.
"Chị dâu, hôm nay xuống ăn cơm . Nhiều món ăn thế , chị vất vả ." Cô em chồng nở nụ hài lòng mặt, như thể đang ban thưởng cho .
"Ngày xưa làm dâu, lên mâm cơm ăn ." Mẹ chồng đập mạnh đôi đũa xuống bàn, khoanh hai tay ngực.
"Không... ạ, con quen ." Tôi vội vàng giải vây cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ba-noi-tro-tuyet/chuong-1.html.]
"Mẹ, đừng giận. Ăn cơm , nguội hết cả ." Chị chồng cũng khuyên chồng.
Thấy dám lên bàn, chồng mới cầm đũa lên, gắp tới gắp lui, gắp một miếng thịt kho tàu cho miệng.
"Sao vị lạ thế, thịt hỏng ?" Bà nhíu mày.
"Mẹ, đây là thịt lợn tươi mà. Hôm nay con mới mua, chủ quán mới gi3t lợn đấy ạ."
"Có là cái hàng thịt nhà lão Trương ?" Bố chồng ngẩng đầu lên hỏi .
Lão Trương là sống cạnh nhà chúng , một đội trưởng đội hình sự sắp về hưu, gọi ông là chú Trương.
Chú Trương là bạn cờ của bố chồng, trong những bố chồng quen , ông phận đàng hoàng nhất.
Ông gì với bố chồng, bố chồng đều ghi nhớ trong lòng, sang bảo làm theo.
"Con vẫn luôn mua ở hàng nhà họ." Tôi trả lời.
Bố chồng gật gù, ừ một tiếng.
"Chị dâu tuy học, nhưng mua rau nấu cơm thì giỏi, thịt lợn chị mua chắc chắn tươi ngon." Cô em chồng như , xong gắp một miếng thịt xào chua ngọt.
Chị chồng toe toét .
Tôi im lặng gì, gẩy gẩy mấy cọng rau trong bát.
5
Điện thoại reo lên, con gái Nhiễm Nhiễm gọi đến bằng điện thoại của dượng.
"Mẹ ơi, thuyền rồng ở đây lắm ạ, con xem cùng ." Trong giọng của Nhiễm Nhiễm sự phấn khích kìm nén .
"Đẹp là , hôm nay con cứ chơi vui vẻ nhé, hết tiền chuyển cho con." Tôi nhỏ nhẹ, giọng nghẹn ngào.
Nhiễm Nhiễm là con gái duy nhất của và Chu Hoài Dân, từ nhỏ hiểu chuyện lời, năm nay mười tuổi , từng công viên giải trí vườn thú bao giờ.
Thành phố hôm nay tổ chức lễ hội đua thuyền rồng đêm, biểu diễn di sản văn hóa phi vật thể, hội trường còn chợ đêm náo nhiệt, đủ loại món ngon đều thể ăn .
Tôi dùng điện thoại của Chu Hoài Dân chuyển cho dượng 2000 tệ, để ông dẫn mấy đứa trẻ chơi cho vui.
Mẹ chồng giọng điệu giễu cợt: "Một phụ nữ nội trợ việc làm, lấy tiền mà chuyển cho con gái thế?"
"Mẹ, dạo con mua hai tờ vé , ngờ trúng thưởng, nên mới cho Nhiễm Nhiễm ngoài mở mang tầm mắt." Tôi nắm chặt điện thoại, đầu ngón tay trắng bệch.
Cô em chồng mắt sáng lên: "Trúng bao nhiêu?"
"Một vạn!" Tôi gần như buột miệng thốt .
"Chị dâu, tiền chị vẫn nên giao cho trai . Chị học, quản lý tài chính, tiền ở trong tay chị sẽ mất giá... ừm... chắc chị hiểu gì là mất giá . Chị giao nó cho trai , trai thể biến một vạn của chị thành hai vạn."
Chỉ các là quản lý tài chính, cô xúi giục trai cô lấy của hồi môn của , nhờ giúp cô tìm một công việc hợp đồng nhà nước.
Ngày nào cũng cổng cơ quan nhà nước, liền tự cho hơn , chỉ bằng lỗ mũi, thầm mắng cô trong lòng.
"Được." Tôi âm u cô , .
Có lẽ đến khó chịu, cô đưa cái bát ăn sạch sẽ : "Xới cho bát cơm ." Cô bực bội .
Tôi nhận lấy bát, xới cơm.
Mẹ chồng ở lưng bóng gió: "Suốt ngày chỉ tiêu xài bừa bãi, còn trông mong việc mua vé phát tài, đúng là mơ giữa ban ngày."
Tôi cắn răng, tiếp tục xới cơm.