Giúp lạ nhặt đồ chỉ là một hành động lịch sự đơn giản; bất kỳ ai khác cũng sẽ làm như .
Khương Dư Khanh nhanh chóng rời khi cô nhặt xong thứ đất.
Hoắc Vũ chậm rãi rửa tay lau khô khi rời khỏi nhà vệ sinh nữ.
Cô suy nghĩ nhiều trong thời gian . Sự xuất hiện đột ngột của Khương Dư Khanh chắc chắn khiến cô cảm thấy khủng hoảng cấp bách. Cô còn nhiều thời gian nữa, nhưng vẫn còn nhiều việc làm. Cô nhanh chóng sắp xếp thứ khi sang năm mới.
Cô ích kỷ hy vọng rằng phận thật của sẽ lộ trong thời gian . Đó sẽ là phương án tối ưu nhất.
Tuy nhiên, cô cũng chuẩn cho tình huống nhất. Ví dụ, nếu phận bại lộ sớm, cô sẽ cần một phương án thế.
Bất kể phận thật của cô bại lộ , cô nghĩ một phương án thế cho tương lai.
Khi Hoắc Vũ trở nhà hàng lẩu, Hoắc Dữ Sâm đang lặng lẽ đợi cô. Anh đặt cả hai tay lên bàn một cách thản nhiên, mắt ngoài cửa hàng.
Vẻ ngoài của khá quyến rũ. Lông mi dài, sống mũi cao và đôi môi gợi cảm.
Anh cởi áo khoác ngoài, bên trong chỉ mặc một chiếc áo len đen.
Ngay cả bộ đồ đơn giản nhất cũng khiến nổi bật. Chiếc áo len đen tuy trông khá đơn điệu với khác, nhưng khiến trông thật điển trai khi mặc nó.
Hoắc Dữ Sâm trông vẻ xa cách, khí chất vô cùng nổi bật. Khí chất nam tính mạnh mẽ toát từ thu hút sự chú ý của các cô gái trẻ trong cửa hàng. Nếu tỏ xa cách và lạnh lùng như , chắc hẳn các cô gái tiến gần và xin điện thoại của .
Mặc dù các cô gái trẻ trong cửa hàng chủ động tiếp cận , nhưng một nữ nhân viên văn phòng tiến gần . Cô trông hai mươi bảy tuổi.
Cô hất tóc dài và xuống chiếc ghế vốn thuộc về Hoắc Vũ. Cô mỉm duyên dáng với Hoắc Dữ Sâm, giọng ngọt ngào như mật.
- Chào , cho em điện thoại ?
Hoắc Dữ Sâm liếc cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-66.html.]
- Xin .
Cô nhân viên văn phòng bỏ cuộc, ngược còn duyên hơn nữa.
- Đừng như nữa. Chúng làm bạn nhé.
Cô dứt lời, Hoắc Dữ Sâm nhận Hoắc Vũ .
Lâu lắm mới một câu trọn vẹn với lạ.
- Cô chỗ của em . Cô về .
Cô nhân viên văn phòng cứ ngỡ Hoắc Dữ Sâm chỉ đùa thôi, cho đến khi thấy Hoắc Vũ đang cạnh, chờ cô rời khỏi chỗ. Cô vội vàng dậy, mặt tái mét đỏ bừng.
Các cô gái xung quanh khúc khích cô nhân viên văn phòng vội vã bỏ .
Hoắc Vũ cũng thầm thầm trong lòng.
Thấy Hoắc Vũ cuối cùng cũng về, hỏi.
- Sao lâu thế? Em chứ?
Hoắc Vũ lắc đầu.
- Em . Có làm đổ đồ trong túi xách của cô gái trong phòng tắm, nên em giúp cô nhặt lên. - Hoắc Vũ nhắc chuyện , nên cô chuyển chủ đề.
- Anh ơi, chúng gọi món .
Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa thực đơn cho họ khi thấy họ sẵn sàng.
Bữa lẩu thịnh soạn, Hoắc Vũ gần như gọi hết các món đặc trưng của quán. Ăn lẩu là một trong những thú vui nhất của mùa đông. Các món ăn khác đang sôi sùng sục trong nồi lẩu, tỏa mùi thơm hấp dẫn.
Hoắc Vũ ăn toát mồ hôi, nhưng cảm giác sảng khoái. Có lẽ do ảnh hưởng từ khẩu vị của Hoắc Vũ, Hoắc Dữ Sâm cũng ăn nhiều trong bữa ăn .