Lúc , Hoắc Viễn .
- Ăn lẩu xong thì về nhà họ Hoắc . Ông nội các con giờ già . Chúng nên ở cùng ông nhiều hơn.
- Vâng.
Một lúc , Hoắc Vũ mới lấy bình tĩnh, .
- Con hiểu , bố.
Nhà họ Hoắc cách nhà một tiếng lái xe về phía bắc. Vậy nên khi họ đến nơi thì 2 giờ chiều , mặc dù họ ăn trưa xong.
Khi Hoắc Vũ và đến nơi, họ hàng cũng mặt ở đó. Không khí trong nhà ấm áp dễ chịu, ai nấy đều vui vẻ, phấn khởi.
Ông nội Hoắc ngay giữa đám đông, vây quanh như trăng giữa muôn .
Vì ông nội dành nửa cuộc đời cho chiến trận, nên tính khí của ông cũng chẳng khá hơn là bao, dù già . Ông sinh là một lính, từng tham gia nhiều trận chiến và nhiều thoát c.h.ế.t khi còn trẻ. Ông cũng toát lên khí chất của một tay giang hồ. Sau đó, nhờ một chiến công đạt , địa vị của ông trong quân đội ngày càng cao.
Vì giữ chức cao trong một thời gian dài, ông Hoắc trông vẻ nghiêm túc.
Hoắc Vũ ngại chuyện với ông, nên cô chỉ cạnh Hoắc Dữ Sâm và lắng họ chuyện khi chào ông.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi hãy truyện ở web Ổ Truyện (otruyen.vn) để em động lực chương nhanh ạ. Truyện web miễn phí và là nơi chương mới sớm nhất. Em cảm ơn .]
Khi ông Hoắc thấy Hoắc Dữ Sâm đến, ông bắt chuyện .
- A Sâm, năm mới cháu sẽ 26 tuổi ?
- Vâng, thưa ông.
Ông Hoắc hút một điếu thuốc, nhả khói khỏi miệng, ông thốt lên.
- Khi ông bằng tuổi cháu, con trai ông bảy tuổi . Và chỉ trong chớp mắt, sáu mươi năm trôi qua.
Ông gõ nhẹ đầu lọc thuốc tiếp.
- Lát nữa, tiểu thư nhà họ Sở sẽ đến đây. Con bé thích theo cháu cho đến khi cháu du học. Rõ ràng là nó quý cháu. Cháu cảm tình gì với con bé ?
Chỉ nghĩ đến cô gái đó thôi cũng đủ khiến Hoắc Dữ Sâm đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-104.html.]
- Ông ơi, cháu vẫn luôn coi cô như em gái ruột.
Ông nội Hoắc vỗ mạnh tay vịn ghế.
- Vấn đề là con bé quan hệ huyết thống gì với cháu cả. Cô em gái đó là loại gì ?
Hoắc Dữ Sâm xoa thái dương.
- Ông ơi, cháu...
kịp hết câu, ông nội Hoắc ngắt lời.
- Thôi kệ. Cô gái đó khá nhạy cảm. Chỉ cần con bé đến đây, đừng tỏ lạnh lùng với nó là .
Và lâu khi ông nội Hoắc xong, cô Sở mà họ đang nhắc đến đến dinh thự.
Tiểu thư nhà họ Sở là một cô gái xinh và dễ thương. Chưa kịp mặt ông nội Hoắc, cô bắt đầu chào hỏi ông một cách ngọt ngào.
- Ông nội Hoắc.
Rồi cô ngượng ngùng liếc Hoắc Dữ Sâm và .
- Anh Hoắc.
Sau khi gặp mặt trực tiếp, Hoắc Vũ cuối cùng cũng nhớ tiểu thư nhà họ Sở thực sự là ai.
Sở Tuyết Nghi. Cha cô là một nhà ngoại giao, cô là một nghệ sĩ vĩ cầm đẳng cấp thế giới. Về phần , cô nghiệp một trường danh tiếng và là một nhà từ thiện nhiệt thành. Cô cũng là một nghệ sĩ vĩ cầm nghiệp dư, luôn năng động, thiện và thích Hoắc Dữ Sâm từ nhỏ.
Cô tự nhiên xuống ghế bên Hoắc Dữ Sâm. Và bên trái Hoắc Dữ Sâm chính là Hoắc Vũ.
Sở Tuyết Nghi từ chỗ chào Hoắc Vũ.
- A Vũ, lâu quá gặp. Em càng ngày càng xinh .
Hoắc Vũ mỉm cảm ơn cô.
Tuy Hoắc Vũ đang , nhưng hiểu cô cảm thấy n.g.ự.c thắt .
Cô Hoắc Dữ Sâm và Sở Tuyết Nghi chỉ là bạn bè. nghĩ đến việc cô theo đuổi bao nhiêu năm, mà Hoắc Dữ Sâm chẳng hề động lòng, cô cảm thấy như gì đó đè nặng trong lồng ngực, khiến cô vô cùng khó chịu.