Thấy ăn ngon lành, cũng thử.
Lần đầu tiên, thấy gương mặt vô cảm chút rạng rỡ.
Thì bún ốc thật sự trị bách bệnh.
Xong bún, kéo ăn bánh mì trứng, xiên chiên kẹp bánh, đậu phụ thối.
Cuối cùng, hai đứa mỗi một ly sữa, dạo công viên tiêu cơm.
Bên hồ phun nước, một ban nhạc đang biểu diễn.
Hát vài bài xong, ca sĩ chính mời khán giả lên hát thử.
Không ai dám nhận mic, kéo Khả Duy lên .
Cô ca sĩ hỏi:
“Muốn hát gì?”
“Tôi hát Phép màu tình yêu, tặng các cặp đôi qua .”
Thật chẳng ý gì sâu xa, chỉ vì đây là bài tập nhiều nhất để tỏ tình.
Nhạc vang lên, bắt đầu hát.
Ban đầu, còn vỗ tay cổ vũ… nhưng đến đoạn điệp khúc thứ hai thì nhiều bỏ .
Không gì lạ, vì hát quá dở tệ.
Chỉ Khả Duy vẫn bên, cổ vũ hết .
Anh còn mua vài cây gậy phát sáng, lắc vẫy theo nhạc.
Khi hát xong, khán giả còn chỉ và nhóm nhạc, nhưng vẫn vỗ tay nhiệt liệt.
Tôi cảm ơn, bước xuống, ngại.
Anh :
“Hay lắm.”
Tôi ôm tai lắc đầu:
“Lời khen y như kịch bản.”
…
“Các đang làm gì ?”
Giọng Lương Việt vang lên từ lưng, lạnh lẽo đến mức ban đầu còn tưởng nhầm.
Cho đến khi một cú đ.ấ.m thẳng Diệp Khả Duy, mới nhận … đụng cái của nợ .
Đám “ em” của nhanh chóng vây lấy và Khả Duy, tách ngoài.
Tôi định lao ngăn phát điên, nhưng bọn chặn , còn cợt:
“Tần Chiêu, cô mau bỏ cái chiêu lạc mềm buộc chặc , kẻo chơi ngu thì mất luôn đó!”
“Không cô kiếm cái thằng để chọc tức Việt, nhưng dám với cô thì nếm nắm đ.ấ.m của Việt mới mùi.”
Tôi sốt ruột hét:
“Lương Việt! Anh là họ của Diệp Giai Vi đó! Anh đánh thế sợ cô cạch mặt luôn ?”
Hắn giả vờ điếc, định tung thêm cú nữa.
thì cú đánh thành vì Khả Duy đỡ , tát thẳng mặt .
Lúc , cú đòn bất ngờ của Lương Việt khiến Khả Duy ngã.
Giờ tỉnh táo và sẽ để tên hèn hạ lấn lướt nữa.
Thấy yếu thế, Lương Việt chuyển sang “đòn tâm lý”:
“Mày ? Con Tần Chiêu với mày chỉ để chọc tức tao thôi! Nó mê tao c.h.ế.t sống . Vì để cắt đuôi con đỉa , tao mới dẫn Giai Vi đến buổi tỏ tình.”
“Bị từ chối , nó vẫn mê tao như cũ. Mày chẳng qua là cái lốp dự phòng nó tìm lúc cô đơn. Mày nên cảm ơn tao, nếu tao bỏ nó, thì nó cũng tao chơi chán mới tới lượt mày!”
Những lời bẩn thỉu khiến Khả Duy giận tím mặt.
Anh liên tiếp tung đ.ấ.m mặt , khiến mũi chảy máu.
Tôi tuy tức nhưng vẫn lo Khả Duy sẽ gây thương tích nặng, rước họa .
Tôi tìm giúp, nhưng vài định can đám đàn em của Lương Việt dọa lùi.
Số còn thì bận… clip, thậm chí mở livestream.
Cuối cùng, chính nữ ca sĩ chính của ban nhạc cùng đồng đội xông , tách hai .
Lương Việt, mặt mũi bê bết máu, vẫn ngừng lải nhải:
“Chỉ loại hề ai thèm như mày mới thèm loại Easy girl !”
Khả Duy định lao lên nữa nhưng giữ .
Bất ngờ, nữ ca sĩ tiến tới, tát cho Lương Việt một phát:
“Biết ngậm miệng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/anh-sao-dan-loi/chuong-4.html.]
Hắn định chửi , nhưng thấy trong nhóm một gã xăm trổ lực lưỡng thì đành nuốt xuống.
Nhìn vẫn hằm hằm, bật khinh bỉ.
Trước , mù mắt là còn nhẹ, đúng là ngu hết phần thiên hạ khi từng thích và nghĩ tôn trọng phụ nữ.
Clip hiện trường nhanh chóng livestream.
Bình luận trong phòng trực tiếp đa phần khen nữ ca sĩ xinh ngầu, còn Khả Duy thì trai đàn ông.
Vẫn vài kẻ dở tìm cách đổ cho và tỏ thương hại Lương Việt:
【Cô cũng chẳng gì, mà khiến hai thằng đàn ông đánh , ghê thật.】
【Thằng đánh tội nghiệp thật, chắc Easy girl gài bẫy .】
ý kiến nhanh chóng nhấn chìm:
【Nếu mắt dùng thì đem hiến , rõ là thằng đang quấy rối cặp đôi .】
【Easy boy mới như thế, ai cũng gán nhãn Easy.】
Tôi chỉ chuyện gây bão mạng hôm , khi cả nghìn bàn tán.
Lúc đó, khi khống chế, Lương Việt vẫn gào thét về phía chúng .
Nữ ca sĩ hỏi báo cảnh sát .
Tôi lắc đầu.
Cả hai cũng coi như “hỗn chiến”, báo thật thì Khả Duy cũng liên lụy.
…
Đinh—【Bạn một tin nhắn mới.】
Là từ Khả Duy.
Anh gửi clip do qua đường , kèm vài ảnh chụp bình luận và một câu:
“Đừng để ý bọn bậy.”
Tưởng là anti chửi, bấm xem… ai ngờ là bình luận ghép đôi:
【Ai hiểu ? Anh trai vì tình mà lao , quá men !】
【Cặp đôi ghê! Còn thằng hề mặt m.á.u thì mời cút khỏi Trái Đất!】
【Tên quấy rối như dạng biến thái bám đuôi.】
【Chúc đôi trăm năm! Còn xin rước nữ ca sĩ về!】
Mặt nóng.
Nghĩ đến cảnh hướng nội mấy bình luận đó, thấy buồn , bèn nhắn :
“Thế nào? Anh thấy họ sai ? Hay ghét nên xem là một đôi?”
Chưa đến 5 giây , trả lời:
“Không … Tôi chỉ sợ em buồn…”
Anh còn phá lệ gửi một sticker chú thỏ xám lúng túng.
Tôi nổi hứng trêu:
“Ồ? Sợ buồn mà vẫn gửi?”
Anh: “Tôi … chỉ là…”
Rồi im hẳn hơn 2 phút.
Tôi gần như thấy nét mặt lúc .
“Khả Duy, cố tình gửi để thấy? Để đoán nhé, với mặt trăng Thiên Yết, cảm tình với nhưng ngại , nên dùng cách vòng vo để tạo cảm giác mập mờ?”
Tôi định chọc đến mức “ngộp” .
Ai dè… đúng là im luôn.
Chờ mười mấy phút, vẫn phản hồi.
Quả nhiên, Bảo Bình là loài… khắc chữ “độc ” tận xương tủy.
Tôi thở dài, bấm gọi.
Chuông mới reo hai tiếng, máy, nhưng .
“Alo? Khả Duy? Sao trả lời?”
Lặng một lát, mới lên tiếng:
“Tôi tưởng em ghét gửi mấy thứ đó.”
“Ai ghét?”
“Em… ghét?”
Tôi bật :
“Tất nhiên . Tôi chỉ trêu thôi.”