Ai Nói Đạo Sĩ Không Thể Lên Show Hẹn Hò - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-15 14:57:21
Lượt xem: 321

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Màn đêm buông xuống, tiếng hát càng lúc càng gần. Mỗi trong phòng đều run bần bật. Không vì cái gì khác mà thật là vì nước tỏa gần đây chút lạnh lẽo, chẳng lẽ cho thêm đá nước ?

 

Nghĩ đến việc lát nữa sẽ thấy cá, còn chút kích động nữa là!

 

Cửa sổ đuôi cá quật ầm ầm, cùng với đó là giọng nam ngân dài: “Ra~ ngoài~... Ra~ ngoài~”

 

Tôi đột ngột mở cửa sổ. Hức, lạnh quá, lạnh đến mức mặc cả quần bông . trông cá ở đối diện cũng khá trai, đáng sợ như lời đồn. Nó thấy con bên trong dám mở cửa sổ.

 

Ngay đó, thông qua cửa sổ, nó lướt mắt một vòng qua tất cả trong phòng để lộ vẻ mặt nghi hoặc ”.

 

“Con ~ trả~ cho~ ~”

 

Người bên trong sinh vật lạ dọa cho giật nảy . Từ Thuần cứu xong suýt nữa ngất xỉu, Thành Tân bên cạnh kéo cô thì cô mới ngã sàn. Từ Thuần đến mức như hoa lê đẫm mưa, cảm ơn Thành Tân: “Anh thật bụng, nếu tìm bạn trai thì chúng tạm lấy cũng …”

 

Thành Tân vội vàng buông tay, vẻ mặt kinh hoảng, lớn tiếng đáp : “Cô bạn trai mà khoe, chứ !”

 

Câu như một quả b.o.m . đây là thời cơ để công khai ?

 

Bên ngoài cửa sổ còn một cá đang chằm chằm đấy, mấy thích hóng chuyện các thể chờ lát nữa diễn kịch ?

 

“Trả~ cho~ ~”

 

Trần Thuật lẳng lặng đến bên cạnh , thấp giọng: “Có lẽ là trong ê-kíp chương trình nhặt đồ của nó. Vật đó màu xanh, đó là vật đính ước của vợ chồng nó, nó làm mất nên bây giờ ngày nào cũng đánh…”

 

Tôi hỏi làm vì ai cũng nên bí mật của riêng . Tôi chỉ gật đầu với với ý là .

 

Tôi nhanh chân đến bên cạnh đạo diễn. Đạo diễn suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên vỗ một cái đầu: “Lần đầu tiên chúng lên đảo diễn tập, đúng là nhặt một thứ gì đó sáng lấp lánh! Sau đó… đó, cô Từ lập tức lấy …”

 

Được nhắc nhở, Từ Thuần cũng nhớ : “ là…đồ vật ở trong túi trang điểm của .”

 

Sau khi câu trả lời, về phía Trần Thuật, thăm dò: “Anh ngôn ngữ của ?”

 

Anh bật , huơ tay vài cái với cá. Thế là chỉ cá hiểu mà cũng hiểu luôn.

 

Tôi tuyên bố: ngôn ngữ ký hiệu mới là đỉnh của chóp!

 

Tôi lục khối đá từ trong túi trang điểm của Từ Thuần đưa nó cho cá. Sau khi nhận đồ,  cá xoay một vòng trong khí lặn xuống biển sâu, còn tăm tích. Chắc là chịu đòn với vợ !

 

Tôi và Trần Thuật , một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ai-noi-dao-si-khong-the-len-show-hen-ho/chuong-7.html.]

Rất nhanh, nhớ một chuyện! Tôi chậm rãi di chuyển đến bên cạnh Trần Thuật, mắt một cách nghiêm túc, mở lời hỏi dò: “Một triệu tệ mà còn tính ?”

 

Vốn dĩ Trần Thuật căng thẳng, lúc , thở phào nhẹ nhõm: “Tính.”

 

Vậy thì !

 

Khi , định bỏ thì gọi từ phía : “Cô hỏi là tại hiểu ngôn ngữ của ?”

 

Tôi , chỉ khoát tay lưng: “Khi nào thì sẽ tự thôi.”

 

“Vậy nếu bây giờ thì ?”

 

Hả?! Có chuyện để hóng! Tôi lập tức , còn móc một nắm hạt dưa từ trong túi đưa nó đưa cho : “Vừa ăn.”

 

Hai chúng cứ thế mà boong tàu, ăn hạt dưa chuyện. Trần Thuật ăn hạt dưa, chỉ nắm trong tay. Anh rằng thật vốn dĩ hiểu ngôn ngữ của cá. Chỉ là , khi Từ Thuần gặp chuyện, trong tay cô cứ nắm chặt khối đá đó. Người cá trả đồ, thế nên mới mạnh dạn đoán mò. Tôi lắc đầu với ý là tin , tiếp tục truy hỏi.

 

Tôi hỏi một vấn đề khác: “Tại giàu thế mà tham gia chương trình ?”

 

Anh cúi xuống, vươn tay vén sợi tóc gió thổi bay của tai, ánh mắt chuyên tâm: “Vì gặp cô.” 

 

Anh ngừng một chút tiếp tục giải thích: “Hồi nhỏ, sức khỏe , uống thuốc gì cũng tác dụng, bố đành mời Đại sư đến.”

 

Dường như Trần Thuật chìm hồi ức của , ngắt lời mà chỉ im lặng lắng .

 

“Lúc đó, còn quá nhỏ, nhớ Đại sư làm gì, chỉ cảm giác như ngủ một giấc, tỉnh dậy là khỏe . Cho đến năm nay, cơ thể bắt đầu vấn đề, Đại sư rằng chỉ cần tham gia chương trình sẽ gặp quý nhân của .”

 

Khi những lời , ánh mắt của dán chặt rời.

 

Đôi mắt mơ hồ, dùng tay chỉ : “Tôi ư? Đừng đùa chứ.”

 

Trần Thuật đặt tay lên n.g.ự.c , với thái độ nghiêm túc: “Mỗi tiếp xúc với cô, tim đều đập mạnh mẽ hơn.”

 

Tôi mà ngẩn . Cuối cùng, chỉ thể vỗ vai , dặn rằng tin khoa học!

 

Chương trình nhanh chóng kết thúc một cách hảo.

 

Tôi đang đợi Trần Thuật chuyển khoản khoản tiền cuối cùng cho thể chuẩn thu dọn hành lý để rời . Thế nhưng, mãi mà thấy động tĩnh gì.

 

Sau khi tắm xong, đang ôm điện thoại mà lăn lộn giường thì đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa. Muộn thế , ai tìm nhỉ?

 

 

Loading...